Hôm nay,  

Bị Trump áp thuế quan bầm dập, các hãng đồ gỗ nội thất từ chối dọn hãng từ VN sang Mỹ, tin rằng dân Mỹ vẫn sẽ mua bất kể thuế quan

01/10/202516:24:00(Xem: 1352)
blank 

Bị Trump áp thuế quan bầm dập, các hãng đồ gỗ nội thất từ chối dọn hãng từ VN sang Mỹ, tin rằng dân Mỹ vẫn sẽ mua bất kể thuế quan
 

Hàng gỗ nội thất từ Việt Nam bị chính phủ Trump áp thuế quan bầm dập, nhưng các công ty VN vẫn tin rằng người tiêu thụ tại Mỹ sẵn sàng gánh chịu. Bản tin sau đây là của báo Business World hôm Thứ Tư, ngày 1 tháng 10/2025, dựa vào tin Reuters, nhan đề "Staying put in Vietnam, furniture exporters bet US consumers will absorb tariff blow" viết từ Hà Nội.
 

Tập đoàn Trayton Group đã ký thỏa thuận chuyển phần lớn hoạt động sản xuất đồ nội thất từ ​​Trung Quốc sang Việt Nam một ngày sau khi Donald Trump tái đắc cử Tổng thống Mỹ. Người đứng đầu tập đoàn này cho biết mức thuế quan mới của Mỹ sẽ không thay đổi chiến lược.

Hãng sản xuất quy mô vừa này, từ chối tiết lộ doanh thu, hiện vận chuyển 70% đồ nội thất sang Mỹ, nơi ghế sofa và ghế bành của họ được bán dưới tên của các nhà bán lẻ hàng đầu hoặc với thương hiệu Simon Li của riêng họ tại các chuỗi cửa hàng lớn, bao gồm cả CostcoUS.

Hôm thứ Hai, Tổng thống Trump đã ký một văn bản áp thuế 25% đối với đồ nội thất gỗ từ ngày 14 tháng 10, mức thuế này có thể tăng lên 50% vào năm tới đối với bàn trang điểm và tủ bếp và lên 30% đối với đồ bọc lớp nệm uphol (upholstery). Trước đó, ông Trump đã nói rằng mức thuế mới sẽ có hiệu lực vào ngày 1 tháng 10.

Nhà sáng lập kiêm CEO của Trayton, Simon Lichtenberg, cho biết Trayton sẽ phải chịu mức thuế đối với mặt hàng bọc nệm, đồng thời lưu ý rằng điều này có thể thu hẹp biên lợi nhuận nhưng phần lớn sẽ được người tiêu dùng Mỹ chấp nhận, những người sẽ phải trả nhiều tiền hơn.

Việc chuyển nhà máy sang Việt Nam, nơi Trayton hiện đang gửi 50 container sang Mỹ mỗi tuần, "vẫn là một chiến lược đúng đắn", ông nói với Reuters, đồng thời lưu ý rằng thuế của Mỹ đối với hàng xuất cảng từ Trung Quốc, nơi công ty vẫn có phần lớn lực lượng lao động quốc tế hơn 1.000 người, cao hơn.

Trung Quốc vẫn là trung tâm nghiên cứu và phát triển của công ty, và công suất dự phòng tại đó có thể cho phép công ty tiếp tục sản xuất nếu Bắc Kinh giảm được thuế quan đối với hàng xuất khẩu sang Mỹ, Lichtenberg cho biết.

VIỆC DI DỜI SANG MỸ LÀ "GẦN NHƯ KHÔNG THỂ"


Trong một bài đăng hôm thứ Hai trên Truth Social, Trump cho biết: "Tôi sẽ áp đặt mức thuế quan đáng kể đối với bất kỳ quốc gia nào không sản xuất đồ nội thất tại Hoa Kỳ."

"Việc sản xuất tại Hoa Kỳ gần như là bất khả thi" vì chi phí quá cao và khó tìm được công nhân lành nghề, Lichtenberg nói, đồng thời lưu ý rằng điều đó là không thể.

Jonathan Sowter, người đứng đầu Jonathan Charles Fine Furniture, một nhà sản xuất đồ nội thất gỗ chất lượng cao, sử dụng 2.500 nhân viên lành nghề tại Việt Nam và vận chuyển khoảng 60 container mỗi tháng sang Hoa Kỳ, cho biết ông sẽ tìm cách xuất cảng nhiều hơn sang các thị trường thay thế. Ông cho biết thuế quan của Hoa Kỳ có khả năng thu hẹp biên lợi nhuận và giá cả tăng cao là điều không thể tránh khỏi.

Tuy nhiên, "chúng tôi không có ý định sản xuất tại Hoa Kỳ", Sowter nói thêm, đồng thời lưu ý rằng lực lượng lao động của công ty ông có tay nghề không thể sao chép được ở Mỹ.

VIỆT NAM SẼ BỊ ẢNH HƯỞNG NHẸ NHÀNG
Việc Trayton chuyển một phần lớn sản lượng xuất cảng sang Việt Nam diễn ra sau những động thái tương tự của các đối thủ cạnh tranh chính tại Trung Quốc, bao gồm Man Wah Furniture và KUKA Home, những công ty đã chuyển công suất từ ​​Trung Quốc sang nước láng giềng phía Nam trong những năm gần đây để tránh thuế quan của Hoa Kỳ.

Do đó, Việt Nam có thể đang trên đà vượt qua Trung Quốc để trở thành nơi cung cấp đồ nội thất chính cho Hoa Kỳ trong năm nay, theo dữ liệu của Hoa Kỳ.

Trong bảy tháng đầu năm nay, quốc gia Đông Nam Á này đã xuất cảng đồ nội thất trị giá gần 8,2 tỷ đô la sang Hoa Kỳ, tăng tốc từ năm 2024, trong khi xuất cảng của Trung Quốc giảm xuống còn 8,4 tỷ đô la trong cùng kỳ.

Hoa Kỳ là thị trường lớn nhất cho đồ nội thất và đồ gỗ do Việt Nam sản xuất, và đây cũng là ngành xuất cảng lớn thứ năm của Việt Nam sang nền kinh tế lớn nhất thế giới.

Các nhà xuất cảng tại Việt Nam đã bị sốc khi mức thuế quan đầu tiên được công bố, nhưng Lichtenberg tỏ ra ít bi quan hơn, vì ông hy vọng các sản phẩm chất lượng cao hơn của công ty sẽ vẫn hấp dẫn đối với những người mua ít quan tâm đến chi phí.

"Người tiêu dùng không quá nhạy cảm với giá đồ nội thất vì họ chỉ mua chúng vài năm một lần", ông nói.





Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hơn 90,000 người đã ký tên vào một kiến nghị kêu gọi các đài truyền thanh truyền hình tin tức ngưng thực hiện việc đưa tin trực tiếp về các cuộc họp báo của Bạch Ốc về đại dịch vi khuẩn corona.
Do tình trạng của Coronavirus COVID-19 đang còn tiếp diễn, Thành phố Garden Grove tuyên bố gia hạn đóng cửa Tòa thị chính và các cơ sở phục vụ cộng đồng khác trong Thành phố, hủy bỏ các chương trình và lớp học, gia hạn không cúp nước nếu không thanh toán hóa đơn và ngừng biên phạt quét đường (street sweeping) cho đến Thứ Sáu, ngày 17 tháng Tư, 2020.
Mà không phải chỉ riêng phố Tagaytay của Philippines, phố lớn Vũ Hán của Trung Cộng nơi dịch cúm được phát hiện cũng đã từng bị đóng cửa. Ý tiếp theo! Rồi kinh đô Công giáo cũng đóng. Rồi Tây Ban Nha, Mã Lai. Ấn Độ của hơn 1 tỷ dân mới đây nối bước; cùng lúc thủ đô Manila, đảo Luzon và nhiều đảo lớn của Philippines bế môn tỏa cảng! Việt Nam không còn cấp visa cho du khách nữa. Thung Lũng Điện tử và Quận Cam của nước Mỹ cũng đã đóng cửa. Mà không phải chỉ có quốc gia hoặc phố thị; nhà thờ Công giáo (gần như trên phương diện toàn cầu) cũng đã đóng cửa im lìm, mặc dù Giáo hội đang cử hành nghi thức mùa Chay, chặng đường 40 đêm ngày ăn chay và cầu nguyện. Tấm hình gợi xúc cảm tới nhiều người ghi lại giây phút Đức Giáo hoàng Phanxicô đứng lặng lẽ từ một khung cửa sổ trên lầu. Ngài mặt buồn thiu giơ tay ban phép lành tới công trường Thánh Phêrô rộng mênh mông không một bóng người! Nối tiếp là hình ảnh ngài đi bộ trên những con đường trống vắng tới nhà thờ Đức Bà Cả để cầu nguyện.
Hoa Kỳ đang đụng cột mốc dữ dội trong mùa đại dịch COVID-19 hôm Thứ Hai, ghi nhận 3,146 ngưòi thiệt mạng trong khi các thành phố đông dân nhất kêu cứu cấp và thêm giường bệnh.
Hãng xe hơi Ford của Mỹ lên kế hoạch sẽ sản xuất 50,000 máy thở đơn giản cho các bệnh nhân corona trong vòng 100 ngày và dự định sẽ tiếp tục sản xuất 30,000 máy mỗi tháng sau đó, theo đại công ty xe hơi này tuyên bố hôm Thứ Hai, 30 tháng 3.
Thủ Tướng CSVN Nguyễn Xuân Phúc hôm Thứ Hai, 30 tháng 3 đã yêu cầu các thành phố lớn chuẩn bị để có thể phong tỏa để chận đứng sự lây lan của vi khuẩn corona khi số trường hợp lây lan được xác nhận trong nước đã lên gần 200, theo Reuters cho biết hôm Thứ Hai.
Tổng Thống Donald Trump tấn công các viên chức bệnh viện New York về vấn đề mà không phải lỗi của họ -- mà đúng ra là vấn đề của chính ông Trump có thể giúp giải quyết với Luật Sản Xuất Quốc Phòng.
Các dịch vụ thiết yếu sẽ tiếp tục được gửi qua đường bưu điện, thông qua các dịch vụ trực tuyến có sẵn, kiốt, theo phương thức ảo và các phương thức khác. Văn phòng Thực địa Ảo mở cửa đối với gia hạn đăng ký xe, chuyển tên chủ sở hữu xe
Là người, chúng ta thường có khuynh hướng hay khen, chê và phán xét trong cuộc sống. Đây là chuyện rất bình thường và rất tự nhiên của con người ở bất cứ thời đại nào.
Thống Đốc Tiểu Bang New York Andrew Cuomo khẩn thiết kêu gọi các nhân viên chăm sóc sức khỏe từ các tiểu bang khác hãy đến để giúp chống lại đại địch vi khuẩn corona tại tiểu bang New York.
Quốc Hội và Hành Pháp Hoa Kỳ thông qua một gói cứu trợ khẩn cấp 2 ngàn tỷ USD (10% GDP Mỹ) vào tuần rồi. Cộng thêm vào các biện pháp cấp thời của Ngân Hàng Trung Ương nhằm ổn định thị trường USD thì tổng số đã lên đến 4 ngàn tỷ USD kể từ ngày ôn dịch Vũ Hán bùng phát hồi đầu tháng 03/2020.
Vào cuối tháng 11 năm 2018, chỉ một năm trước trường hợp bị lây nhiễm vi khuẩn corona đầu tiên được xác nhận tại Vũ Hán, Trung Quốc các nhân viên Quan Thuế và Bảo Vệ Biên Giới Hoa Kỳ tại Phi Trường Detroit Metro Airport đã chận một nhà sinh vật học TQ với 3 lọ thuốc có dán nhãn “Antibodies” [Kháng Thể] trong hành lý của ông ấy.
Tổng Thống Donald Trump hôm Chủ Nhật, 29 tháng 3 nói rằng ông muốn gia hạn lệnh giữ khoảng cách nơi công cộng trên toàn quốc thêm 30 ngày nữa, một bước lùi từ việc ông thúc đảy mở cửa toàn quốc lại để làm việc trong khi đại dịch vẫn tiếp tục lây lan, theo CNN cho biết hôm Chủ Nhật.
Bữa giờ rất nhiều người hỏi thăm tình hình ở New York City thế nào. Và thật tình là, với một đứa từng viết báo như mình, cũng không thể nào giải thích hay diễn tả bằng lời được hết những gì đang diễn ra trong bệnh viện bây giờ. Những ngày qua muốn viết cũng không viết nổi vì cảm xúc như đã chai sạn đi. Chỉ trong vòng 1 tháng, NYC của mình đã thay đổi đến chóng mặt, và hiện tại, ngay trong tâm dịch, mỗi ngày đi làm trong bệnh viện là lại cảm thấy như đang đi ra chiến trường, và ai cũng có chung một nỗi niềm, lo lắng và bất lực.
Nhân mùa đại dịch Convid 19 - kinh tế thế giới nghiêng ngả, chuỗi dây cung ứng quốc tế bị ngưng trệ hoàn toàn, thị trường chứng khoán thế giới, đặc biệt là Hoa Kỳ trồi sụt bất thường, có lúc lên hay xuống cả ngàn điểm (khi chạm vào giới hạn lên xuống 7% nên phải ‘đóng cầu giao’, hoặc trước lúc thị trường mở cửa hay ngay trong ngày, không cho trao đổi chứng khoán trong vòng 15 phút hay hơn, tuỳ mức độ lên xuống và vào lúc nào, để giới hạn thiệt hại), cuối ngày lại xuống hai, ba ngàn điểm – chúng ta nên có một cuộc duyệt xét lại tình hình kinh tế thế giới để hiểu phần nào, tại sao chỉ vì dịch corona virus mà thị trường chứng khoán toàn cầu lại chao đảo kinh hoàng như vậy?


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.