Hôm nay,  

Cuốn sách yêu thích của tôi: The Miracle of Mindfulness

12/10/202519:59:00(Xem: 1440)

 

Cuốn sách yêu thích của tôi: The Miracle of Mindfulness
 

Tác giả: Lena Evans

Dịch giả: Nguyên Giác
 

Lời dịch giả: Vào đúng sinh nhật thứ 99 của Thầy Nhất Hạnh, báo Poker.org ấn bản ngày 11 tháng 10/2025 đăng bài viết của nhà văn Lena Evans nhan đề "My Favorite Book - The Miracle of Mindfulness." Nữ tác giả Lena Evans là nhà vô địch hai lần của World Series of Poker Circuit và là nhà từ thiện.  Cô là người sáng lập Poker League of Nations — một tổ chức chuyên trao quyền cho phụ nữ thông qua trò chơi — và là Giám đốc điều hành của Helix Poker và Suited Poker Gear. Cần ghi chú rằng: Poker là các trò chơi bài, trong đó người chơi đặt cược xem tay bài nào mạnh nhất theo luật chơi cụ thể; poker được chơi trên toàn thế giới, với luật chơi khác nhau ở mỗi nơi. Trong khi đó, Đức Phật lại cấm cờ bạc. Nơi đây chúng ta chỉ chú ý về ảnh hưởng của Thầy Nhất Hạnh trong đời sống thế tục của dân Mỹ.

Cuốn sách đầu tiên của tác giả Lena Evans, "The Poker Powered Brain," đã ra mắt ở vị trí số 1 trong danh mục Sách mới phát hành của Amazon (#1 Amazon New Release) về tâm lý học và sáng tạo. Với ảnh hưởng từ các lời dạy của Thầy Thích Nhất Hạnh và Đức Đạt Lai Lạt Ma, cuốn sách sắp tới của cô, "The Mindful Competitor: Where the Game Meets Awakening" ("Đối thủ cạnh tranh chánh niệm: Nơi trò chơi bài gặp sự giác ngộ") - với sự đóng góp của Tommy Angelo, Daniel Cates, Jeff Madsen và Andrew Lichtenberger - sẽ khám phá cách người chơi bài poker trở thành một thực hành về sự nhận biết chánh niệm, lòng trắc ẩn và khả năng phục hồi, cả trên bàn chơi bài và ngoài đời. Cảnh giác, độc giả cần dè dặt đối với những cách nhìn phi truyền thống. Nếu bạn chơi cờ bạc cho vui ngày Tết thì không sao, nhưng khi khởi tâm tham hay khởi ý phải hơn thua rằng cần thắng ván bài, có lẽ đó là tâm bất thiện không nên có. Bản dịch như sau.

.... o ....
blankThầy Nhất Hạnh và sách The Miracle of Mindfulness (Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức).
 

Cuốn sách yêu thích của tôi: The Miracle of Mindfulness (Phép lạ của sự tỉnh thức)

Lena Evans, báo Poker, ngày 11 tháng 10 năm 2025.
 

Khi tôi mới bắt đầu chơi poker nghiêm túc, tôi nghĩ trò chơi này là về việc kiểm soát bài, chip, đối thủ và kết quả.  Càng tập trung hơn, tôi càng quản lý tốt mọi thứ xung quanh.

Nhưng theo thời gian — không phải thông qua bàn chung kết hay chiếc cúp nào — tôi nhận ra rằng đối thủ lớn nhất chính là tâm trí của tôi.

Nhận thức đó bắt đầu với một vị thầy.  Không phải huấn luyện viên poker, mà là một thiền sư.

Đây là cuốn sách đã dạy tôi tìm thấy sự tĩnh lặng giữa cơn bão, chuyển hóa không chỉ ván bài poker của tôi, mà cả tâm trí, sự cân bằng và hiểu biết của tôi về ý nghĩa của việc cạnh tranh bằng lòng trắc ẩn.
 

"Cuộc cạnh tranh thực sự không phải ở bên kia bàn cờ bạc - mà là ở bên trong."

Tôi may mắn được học với cố Thiền sư Thích Nhất Hạnh, nhà sư, nhà thơ và nhà hoạt động hòa bình người Việt Nam,  thường được gọi là cha đẻ của chánh niệm ở phương Tây. Những lời dạy của ngài đã hé lộ một hình thức làm chủ mới; một hình thức không bắt nguồn từ sự thống trị hay kiểm soát, mà là từ sự nhận biết và tâm từ bi trắc ẩn.

Cuốn sách của ngài, "Phép lạ của sự tỉnh thức" (The Miracle of Mindfulness), đã trở thành kim chỉ nam cho tôi. Nó không chỉ là một hướng dẫn thiền định mà còn là lời mời gọi sống sâu sắc hơn - để trải nghiệm nhận thức như một thực hành hàng ngày. Thầy, như các học trò trìu mến gọi ngài, đã dạy rằng hành động đơn giản như hít thở, rửa bát, hay đi bộ cũng có thể hé lộ những chân lý tương tự như hàng giờ học tập hay chiến lược tại bàn chơi bài poker.
 

"Trong chánh niệm, người ta không chỉ được an lạc và hạnh phúc, mà còn tỉnh giác và tỉnh thức. Thiền không phải là trốn tránh; đó là một cuộc gặp gỡ thanh thản với thực tại." ('In mindfulness, one is not only restful and happy, but alert and awake. Meditation is not evasion; it is a serene encounter with reality.')

Những dòng chữ này đã thay đổi cách tôi nhìn về cuộc sống và poker. Chánh niệm không phải là trốn tránh căng thẳng — mà là đối mặt với thực tại bằng sự hiện diện. Poker, giống như cuộc sống, không tưởng thưởng cho sự trốn tránh; nó tưởng thưởng cho sự nhận biết.
 

"Hơi thở là cây cầu nối liền cuộc sống với ý thức."

Cây cầu đó đã cứu tôi vô số lần. Khi cảm xúc dâng trào — sau một cú đánh tệ hại, một cú lừa bịp sai lầm, hay áp lực ngày càng tăng của ván bài cuối — tôi trở về với hơi thở của mình. Mỗi hơi thở vào neo tôi vào hiện tại; mỗi hơi thở ra giải phóng những gì tôi không thể kiểm soát. Trong nhịp điệu đó, sự nghiêng ngả tan biến thành sự sáng suốt.

Trước khi có chánh niệm, tôi thấy sự nghiêng ngả như một kẻ thù cần chinh phục. Sau khi có chánh niệm, tôi thấy nó như một sứ giả. Mỗi cơn bộc phát của sự thất vọng hay một thoáng cái tôi đều trở thành thông tin — một tín hiệu yêu cầu được đón nhận bằng sự nhận biết thay vì phán xét.

Thầy cũng viết: "Cảm thọ, dù là lòng từ bi trắc ẩn hay sự khó chịu, đều nên được chào đón, thừa nhận và đối xử trên cơ sở hoàn toàn bình đẳng; bởi vì cả hai đều là chính chúng ta."

Điều này đã làm dịu đi xung đột nội tâm của tôi. Thay vì dán nhãn cảm thọ là tốt hay xấu, tôi bắt đầu chào đón chúng như một phần của tổng thể. Trên bàn bài  poker, nhận biết đó đã trở thành lợi thế lớn nhất của tôi.

Thầy cũng nhắc nhở chúng ta: "Khoảnh khắc hiện tại là thời điểm duy nhất chúng ta có thể làm chủ."

Trong poker — và trong cuộc sống — có rất nhiều thứ nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta: những lá bài, đối thủ, sự biến thiên của cơ hội. Nhưng chúng ta luôn có thể làm chủ một điều: sự hiện diện của chính mình.
 

"Đừng làm bất cứ điều gì để cho xong việc."

Trên bàn poker, điều đó có nghĩa là chơi từng ván bài không phải để vượt qua nó, mà là để sống trong nó. Để trở thành một với trò chơi khi nó diễn ra. Khi tôi tiếp cận poker theo cách này, lối chơi của tôi trở nên trôi chảy hơn, trực quan hơn — và nghịch lý thay, thành công hơn.

Kể từ đó, chánh niệm đã len lỏi vào mọi khía cạnh của cuộc sống tôi. Nó đã định hình lại cách tôi chơi, lãnh đạo và sống. Là người sáng lập Poker League of Nations (Liên đoàn Poker Quốc gia), tôi đã thấy sự nhận biết đã thay đổi văn hóa như thế nào. Khi phụ nữ ngồi xuống không chỉ để cạnh tranh mà còn để kết nối, toàn bộ bàn chơi sẽ thay đổi. Sự hung hăng cân bằng với sự đồng cảm; sự im lặng trở thành sự tập trung; và chiến thắng, được định nghĩa lại, trở thành sự phát triển cho tất cả.

Thầy cũng dạy rằng chánh niệm vượt ra ngoài bản ngã: "Khi bạn chánh niệm, bạn hoàn toàn sống động, hoàn toàn hiện diện… bạn có thể nhận diện, ôm ấp và xử lý nỗi đau, nỗi buồn trong và xung quanh mình."

Chơi bài poker chắc chắn mang lại đau khổ — những thất bại, cái tôi, mất mát — nhưng chánh niệm biến đổi chúng. Nỗi đau của thất bại trở thành sự khiêm nhường; sự khiêm nhường của mất mát trở thành lòng trắc ẩn. Trò chơi, từng là đấu trường xung đột, giờ đây trở thành một lĩnh vực thực hành.
 
blankNhà văn Lena Evans cũng là người sáng lập Poker League of Nations (Liên đoàn Poker Quốc gia).

"Nếu bạn là một nhà thơ, bạn sẽ thấy rõ ràng rằng có một đám mây lơ lửng trên tờ giấy này."

Đó là mô tả của Thầy về sự tương tức tương liên — sự hiểu biết rằng vạn vật tồn tại trong mối quan hệ. Tương tự như vậy, không có lá bài poker nào đứng riêng lẻ. Mỗi quyết định, mỗi người chơi, mỗi khoảnh khắc nhận thức đều phụ thuộc lẫn nhau, là một phần của một mạng lưới ảnh hưởng rộng lớn hơn. Chơi bài poker một cách chánh niệm là nhận ra sự thật đó: rằng chúng ta liên tục định hình lẫn nhau.

Thầy cũng viết: "Khoảnh khắc hiện tại tràn ngập niềm vui và hạnh phúc. Nếu bạn chú tâm, bạn sẽ thấy điều đó."

Đường nét đơn giản đó đã trở thành kim chỉ nam của tôi. Dù đang đối mặt với một thất bại thảm hại hay ăn mừng chiến thắng, tôi đều quay trở về với phép màu của khoảnh khắc này — khoảnh khắc duy nhất có thật.
 

Trong bài diễn thuyết TEDx năm 2021 của tôi, "A Sport for the Mind: Why Poker Is Good for You and Your Brain" ('Một môn thể thao cho tâm trí: Tại sao Poker tốt cho bạn và bộ não của bạn'), tôi đã nói về chính cây cầu nối giữa sự cạnh tranh và ý thức này. Tôi đã mô tả cách các nhà sư Tây Tạng tạo ra các mandala như một hình thức thiền định, những thiết kế phức tạp sau đó được xóa bỏ trong im lặng. Tôi nhận ra rằng Poker cũng không khác biệt lắm. Mỗi ván bài, giống như mỗi hạt cát, đều vô thường. Chúng ta chơi, chúng ta học, chúng ta buông bỏ, và chúng ta bắt đầu lại.

Sự hiểu biết đó đã truyền cảm hứng cho cuốn sách đầu tiên của tôi, "The Poker Powered Brain" (Bộ não được tăng lực bởi Poker), khám phá poker như một phương pháp rèn luyện tinh thần; một cách để tăng cường sự tập trung, khả năng ra quyết định và sự cân bằng cảm xúc. Cuốn sách sắp ra mắt của tôi, "The Mindful Competitor: Where the Game Meets Awakening" (Người cạnh tranh chánh niệm: Nơi trò chơi gặp sự tỉnh thức) — được truyền cảm hứng từ những học hỏi của tôi với Thầy Thích Nhất Hạnh và Đức Đạt Lai Lạt Ma — tiếp tục hành trình khám phá đó, với những suy ngẫm của Tommy Angelo, Daniel Cates, Jeff Madsen và Andrew Lichtenberger về cách nhận biết, lòng từ bi trắc ẩn và sự hiện diện chuyển hóa hiệu suất và cuộc sống.

Phép màu của chánh niệm không chỉ cải thiện trò chơi của tôi; nó còn định hình lại cuộc đời tôi. Nó dạy tôi rằng làm chủ không phải là thống trị, mà là nhận biết. Thành công không phải là kiểm soát, mà là hiện diện. Và chiến thắng không phải là không có thất bại, mà là sự trọn vẹn của việc sống.

Trên bàn poker và hơn thế nữa, tôi cố gắng chạm đến phép màu đó — từng lá bài chánh niệm một.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Kinh Phật thường nói rằng chúng ta đang sống trong nhà lửa. Nghĩa là, hiểm họa liên tục, không có gì bình an. Và phải lo tìm đường giải thoát. Lời Phật dạy không đơn giản có ý nói rằng hãy rời nơi này để qua nơi khác. Không đơn giản như thế. Bởi vì chuyện dời đổi không gian và thời gian không cứu được chúng ta, khi còn danh sắc này, còn thân tâm này.
- Kentucky: 85% người dân Quận Knox bầu cho Trump, bây giờ thê thảm vì mất Medicaid và SNAP và 200.000 bệnh nhân Kentucky sẽ mất bảo hiểm. - Texas: Cũng vì Ban giám đốc trại hè nhiều lần kháng cáo, không muốn tên trại hè nằm trong các nơi dễ bị lũ lụt.
Sáng thứ Sáu 11/7, Tom Homan, “trùm biên giới” của chính quyền Donald Trump nói trên đài truyền hình Fox News: “Hãy nghe đây, quý vị cần phải hiểu rằng, cảnh sát di trú ICE và cảnh sát biên phòng không cần có lý do chính đáng để bước đến trước mặt một ai đó, tạm giữ họ và tra hỏi họ. Không cần lý do xác đáng. Chỉ cần nghi ngờ hợp lý.”
- Nam California: ICE bố ráp nông trại Camarillo, dân biểu tình phản đối, đòi ICE ra. Lựu đạn cay bắn vào dân. - California: Đại học Cal State L.A. cho các GS chuyển sang dạy trực tuyến để ngừa ICE vào trường bố ráp di dân - Nam Califgornia: Thị trưởng Perris (78% dân số Perris là gốc Latinh) yêu cầu cư dân đừng ra phố vì đặc vụ ICE đang bố ráp.
Dù chưa một lần đặt chân đến Phi Châu trong cả hai nhiệm kỳ Tổng thống, Donald Trump đã không ít lần khiến lục địa này “nóng mặt.” Ngay trong nhiệm kỳ đầu, ông từng khiến cả Phi Châu dậy sóng khi được cho là đã gọi Haiti và các quốc gia của lục địa này là “các nước thối tha” (shithole countries). Trước phản ứng gay gắt từ dư luận quốc tế, Trump đã chối là mình không có dùng cụm từ đó. Dù vậy, TNS Dick Durbin (Dân Chủ, Illinois), người có mặt trong buổi họp kín đó, khẳng định rằng Trump liên tục thốt ra “những lời lẽ đầy ác ý, bẩn thỉu và sặc mùi kỳ thị sắc tộc.”
Lịch sử bang giao Hoa Kỳ và Iran khởi đầu từ những năm 1950 và trải qua bao thăng trầm, nhưng với các cuộc không kích của Mỹ vào các cơ sở hạt nhân của Iran vào ngày 22/6/2025 là cao điểm của tình trạng xung đột. Một hoà ước cho mối thù không đội trời chung này của hai nước vẫn chưa có triển vọng đạt được mà vũ khí hạt nhân là trong các chủ đề tranh chấp chính.
Ngày 4 Tháng Bảy, 2025 — khi pháo hoa còn loé sáng trên bầu trời Mỹ, hàng chục triệu công dân lớn tuổi đồng loạt nhận một lá thư điện tử từ Sở An Sinh Xã Hội (SSA). Trong thư, SSA trích thông cáo báo chí tuyên bố: “Dự luật mới sẽ ‘xóa bỏ thuế thu nhập liên bang trên khoản trợ cấp An Sinh Xã Hội cho đa số người đang hưởng.’”(Trích theo The Washington Post, 4.7.2025) Thông tin lan nhanh khắp mạng xã hội, được không ít người chia sẻ như món quà mừng Độc Lập. Ngay trong tối hôm đó, tại sân vận động ở Iowa, Tổng Thống Donald Trump tiếp tục lặp lại: “Không còn thuế An Sinh Xã Hội cho những bậc cao niên tuyệt vời của chúng ta.”
Vào tháng 7 năm 1868, Tu chính án thứ Mười bốn đã được bổ túc vào Hiến pháp Hoa Kỳ. Tu chính án này bảo đảm quyền công dân Hoa kỳ cho tất cả trẻ em sinh ra trên lãnh thổ Hoa Kỳ, kể cả những người từng là nô lệ. Ngoại lệ duy nhất là con của các nhà ngoại giao. Vào ngày 20 tháng 1 năm 2025, Tổng thống Trump đã ký một sắc lệnh hành pháp nhằm chấm dứt quyền công dân theo nơi sinh đối với những trẻ em sinh ra từ cha mẹ là người di dân bất hợp pháp hoặc người ở Hoa kỳ với chiếu khán du lịch. Ngay sau khi sắc lệnh được ban hành, đã có nhiều vụ kiện chống lại sắc lệnh này. Kết quả là một tòa án liên bang Quận phán quyết rằng quyền công dân theo nơi sinh không thể bị chấm dứt cho đến khi Tòa án Tối cao Hoa Kỳ quyết định cho vấn đề này.
Trong một cuộc phỏng vấn dành cho nhật báo The New York Times, Mark Rutte, Tổng Thư ký NATO, đã lên tiếng cảnh báo về một viễn ảnh nghiêm trọng có thể đưa thế giới bước vào một thời kỳ xáo trộn chưa từng thấy kể từ sau Đệ Nhị Thế Chiến. Theo Rutte, trong trường hợp Bắc Kinh quyết định đánh chiếm Đài Loan, thì khả năng Tập Cận Bình sẽ liên lạc và phối hợp với Vladimir Putin để gây rối tại Âu Châu là rất cao
Sáu tổ chức y tế hàng đầu Hoa Kỳ vừa đệ đơn kiện Robert F. Kennedy Jr., Bộ trưởng Y Tế, cùng Bộ Y Tế & Dịch Vụ Nhân Sinh Liên Bang (H.H.S.), cáo buộc các quyết định hạn chế tiếp cận vaccine Covid là phi khoa học, gây hại cho công chúng, theo bản tin của tờ The New York Times. Đơn kiện nộp tại toà án liên bang miền tây Massachusetts, yêu cầu khôi phục vaccine Covid vào danh sách chích ngừa khuyến nghị cho trẻ em khoẻ mạnh và phụ nữ mang thai.
California là tiểu bang đang phản kháng mạnh mẽ những chính sách chống di dân của chính quyền liên bang. Trong lĩnh vực giáo dục, Tiểu Bang Vàng tiếp tục hỗ trợ cho các sinh viên thuộc các gia đình di dân chưa có giấy tờ. Vào cuối tháng 6, American Community Media tổ chức một cuộc họp báo toàn tiểu bang, trong đó Ủy Ban Hỗ Trợ Sinh Viên California (CSAC) tái khẳng định cam kết của California trong việc hỗ trợ sinh viên di dân.
Kể từ nhiệm kỳ đầu tiên, tổng thống Trump đã thường xuyên xung đột với California, thành trì của các chính sách tiến bộ về di dân, y tế toàn dân, bảo vệ môi trường. Với số lượng di dân đông đúc, luật tiểu bang bảo vệ di dân, California trở thành mục tiêu thường xuyên của phe bảo thủ. Tiểu Bang Vàng trở thành Dân Chủ kể từ những năm 1990, khi ảnh hưởng của đảng Cộng Hòa bị suy giảm do Dự Luật 187 năm 1994 của Thống Đốc Pete Wilson (Cộng Hòa), đưa ra nhằm hạn chế quyền tiếp cận giáo dục và chăm sóc sức khỏe của người nhập cư.
Đức Phật trả lời: “—Này Ác ma, mắt là của Ông, sắc là của Ông, thức xứ do mắt xúc chạm là của Ông. Và này Ác ma, chỗ nào không có mắt, không có sắc, không có thức xứ xúc chạm, thời chỗ ấy không có hành xứ của Ông, này Ác ma.” Và tương tự với tai, mũi, lưỡi, thân, ý... Như thế, thấy không một pháp nào là ta, là tôi, là của tôi, là của ta... thì là giải thoát. Tạm gọi là một cũng được, tạm gọi là vô lượng như biển cũng được. Như thế, không thấy có cái gì là ta hay người, thì lấy chỗ nào mà đau khổ nữa.
(WASHINGTON, ngày 9 tháng 7, Reuters) – Chính phủ Hoa Kỳ cho biết sẽ trừng phạt Francesca Albanese, phúc trình viên (special rapporteur) về tình hình nhân quyền tại Palestine của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, sau khi bà nhiều lần chỉ trích chiến dịch quân sự của Israel tại Gaza.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.