Hôm nay,  

Cuốn sách yêu thích của tôi: The Miracle of Mindfulness

12/10/202519:59:00(Xem: 1967)

 

Cuốn sách yêu thích của tôi: The Miracle of Mindfulness
 

Tác giả: Lena Evans

Dịch giả: Nguyên Giác
 

Lời dịch giả: Vào đúng sinh nhật thứ 99 của Thầy Nhất Hạnh, báo Poker.org ấn bản ngày 11 tháng 10/2025 đăng bài viết của nhà văn Lena Evans nhan đề "My Favorite Book - The Miracle of Mindfulness." Nữ tác giả Lena Evans là nhà vô địch hai lần của World Series of Poker Circuit và là nhà từ thiện.  Cô là người sáng lập Poker League of Nations — một tổ chức chuyên trao quyền cho phụ nữ thông qua trò chơi — và là Giám đốc điều hành của Helix Poker và Suited Poker Gear. Cần ghi chú rằng: Poker là các trò chơi bài, trong đó người chơi đặt cược xem tay bài nào mạnh nhất theo luật chơi cụ thể; poker được chơi trên toàn thế giới, với luật chơi khác nhau ở mỗi nơi. Trong khi đó, Đức Phật lại cấm cờ bạc. Nơi đây chúng ta chỉ chú ý về ảnh hưởng của Thầy Nhất Hạnh trong đời sống thế tục của dân Mỹ.

Cuốn sách đầu tiên của tác giả Lena Evans, "The Poker Powered Brain," đã ra mắt ở vị trí số 1 trong danh mục Sách mới phát hành của Amazon (#1 Amazon New Release) về tâm lý học và sáng tạo. Với ảnh hưởng từ các lời dạy của Thầy Thích Nhất Hạnh và Đức Đạt Lai Lạt Ma, cuốn sách sắp tới của cô, "The Mindful Competitor: Where the Game Meets Awakening" ("Đối thủ cạnh tranh chánh niệm: Nơi trò chơi bài gặp sự giác ngộ") - với sự đóng góp của Tommy Angelo, Daniel Cates, Jeff Madsen và Andrew Lichtenberger - sẽ khám phá cách người chơi bài poker trở thành một thực hành về sự nhận biết chánh niệm, lòng trắc ẩn và khả năng phục hồi, cả trên bàn chơi bài và ngoài đời. Cảnh giác, độc giả cần dè dặt đối với những cách nhìn phi truyền thống. Nếu bạn chơi cờ bạc cho vui ngày Tết thì không sao, nhưng khi khởi tâm tham hay khởi ý phải hơn thua rằng cần thắng ván bài, có lẽ đó là tâm bất thiện không nên có. Bản dịch như sau.

.... o ....
blankThầy Nhất Hạnh và sách The Miracle of Mindfulness (Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức).
 

Cuốn sách yêu thích của tôi: The Miracle of Mindfulness (Phép lạ của sự tỉnh thức)

Lena Evans, báo Poker, ngày 11 tháng 10 năm 2025.
 

Khi tôi mới bắt đầu chơi poker nghiêm túc, tôi nghĩ trò chơi này là về việc kiểm soát bài, chip, đối thủ và kết quả.  Càng tập trung hơn, tôi càng quản lý tốt mọi thứ xung quanh.

Nhưng theo thời gian — không phải thông qua bàn chung kết hay chiếc cúp nào — tôi nhận ra rằng đối thủ lớn nhất chính là tâm trí của tôi.

Nhận thức đó bắt đầu với một vị thầy.  Không phải huấn luyện viên poker, mà là một thiền sư.

Đây là cuốn sách đã dạy tôi tìm thấy sự tĩnh lặng giữa cơn bão, chuyển hóa không chỉ ván bài poker của tôi, mà cả tâm trí, sự cân bằng và hiểu biết của tôi về ý nghĩa của việc cạnh tranh bằng lòng trắc ẩn.
 

"Cuộc cạnh tranh thực sự không phải ở bên kia bàn cờ bạc - mà là ở bên trong."

Tôi may mắn được học với cố Thiền sư Thích Nhất Hạnh, nhà sư, nhà thơ và nhà hoạt động hòa bình người Việt Nam,  thường được gọi là cha đẻ của chánh niệm ở phương Tây. Những lời dạy của ngài đã hé lộ một hình thức làm chủ mới; một hình thức không bắt nguồn từ sự thống trị hay kiểm soát, mà là từ sự nhận biết và tâm từ bi trắc ẩn.

Cuốn sách của ngài, "Phép lạ của sự tỉnh thức" (The Miracle of Mindfulness), đã trở thành kim chỉ nam cho tôi. Nó không chỉ là một hướng dẫn thiền định mà còn là lời mời gọi sống sâu sắc hơn - để trải nghiệm nhận thức như một thực hành hàng ngày. Thầy, như các học trò trìu mến gọi ngài, đã dạy rằng hành động đơn giản như hít thở, rửa bát, hay đi bộ cũng có thể hé lộ những chân lý tương tự như hàng giờ học tập hay chiến lược tại bàn chơi bài poker.
 

"Trong chánh niệm, người ta không chỉ được an lạc và hạnh phúc, mà còn tỉnh giác và tỉnh thức. Thiền không phải là trốn tránh; đó là một cuộc gặp gỡ thanh thản với thực tại." ('In mindfulness, one is not only restful and happy, but alert and awake. Meditation is not evasion; it is a serene encounter with reality.')

Những dòng chữ này đã thay đổi cách tôi nhìn về cuộc sống và poker. Chánh niệm không phải là trốn tránh căng thẳng — mà là đối mặt với thực tại bằng sự hiện diện. Poker, giống như cuộc sống, không tưởng thưởng cho sự trốn tránh; nó tưởng thưởng cho sự nhận biết.
 

"Hơi thở là cây cầu nối liền cuộc sống với ý thức."

Cây cầu đó đã cứu tôi vô số lần. Khi cảm xúc dâng trào — sau một cú đánh tệ hại, một cú lừa bịp sai lầm, hay áp lực ngày càng tăng của ván bài cuối — tôi trở về với hơi thở của mình. Mỗi hơi thở vào neo tôi vào hiện tại; mỗi hơi thở ra giải phóng những gì tôi không thể kiểm soát. Trong nhịp điệu đó, sự nghiêng ngả tan biến thành sự sáng suốt.

Trước khi có chánh niệm, tôi thấy sự nghiêng ngả như một kẻ thù cần chinh phục. Sau khi có chánh niệm, tôi thấy nó như một sứ giả. Mỗi cơn bộc phát của sự thất vọng hay một thoáng cái tôi đều trở thành thông tin — một tín hiệu yêu cầu được đón nhận bằng sự nhận biết thay vì phán xét.

Thầy cũng viết: "Cảm thọ, dù là lòng từ bi trắc ẩn hay sự khó chịu, đều nên được chào đón, thừa nhận và đối xử trên cơ sở hoàn toàn bình đẳng; bởi vì cả hai đều là chính chúng ta."

Điều này đã làm dịu đi xung đột nội tâm của tôi. Thay vì dán nhãn cảm thọ là tốt hay xấu, tôi bắt đầu chào đón chúng như một phần của tổng thể. Trên bàn bài  poker, nhận biết đó đã trở thành lợi thế lớn nhất của tôi.

Thầy cũng nhắc nhở chúng ta: "Khoảnh khắc hiện tại là thời điểm duy nhất chúng ta có thể làm chủ."

Trong poker — và trong cuộc sống — có rất nhiều thứ nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta: những lá bài, đối thủ, sự biến thiên của cơ hội. Nhưng chúng ta luôn có thể làm chủ một điều: sự hiện diện của chính mình.
 

"Đừng làm bất cứ điều gì để cho xong việc."

Trên bàn poker, điều đó có nghĩa là chơi từng ván bài không phải để vượt qua nó, mà là để sống trong nó. Để trở thành một với trò chơi khi nó diễn ra. Khi tôi tiếp cận poker theo cách này, lối chơi của tôi trở nên trôi chảy hơn, trực quan hơn — và nghịch lý thay, thành công hơn.

Kể từ đó, chánh niệm đã len lỏi vào mọi khía cạnh của cuộc sống tôi. Nó đã định hình lại cách tôi chơi, lãnh đạo và sống. Là người sáng lập Poker League of Nations (Liên đoàn Poker Quốc gia), tôi đã thấy sự nhận biết đã thay đổi văn hóa như thế nào. Khi phụ nữ ngồi xuống không chỉ để cạnh tranh mà còn để kết nối, toàn bộ bàn chơi sẽ thay đổi. Sự hung hăng cân bằng với sự đồng cảm; sự im lặng trở thành sự tập trung; và chiến thắng, được định nghĩa lại, trở thành sự phát triển cho tất cả.

Thầy cũng dạy rằng chánh niệm vượt ra ngoài bản ngã: "Khi bạn chánh niệm, bạn hoàn toàn sống động, hoàn toàn hiện diện… bạn có thể nhận diện, ôm ấp và xử lý nỗi đau, nỗi buồn trong và xung quanh mình."

Chơi bài poker chắc chắn mang lại đau khổ — những thất bại, cái tôi, mất mát — nhưng chánh niệm biến đổi chúng. Nỗi đau của thất bại trở thành sự khiêm nhường; sự khiêm nhường của mất mát trở thành lòng trắc ẩn. Trò chơi, từng là đấu trường xung đột, giờ đây trở thành một lĩnh vực thực hành.
 
blankNhà văn Lena Evans cũng là người sáng lập Poker League of Nations (Liên đoàn Poker Quốc gia).

"Nếu bạn là một nhà thơ, bạn sẽ thấy rõ ràng rằng có một đám mây lơ lửng trên tờ giấy này."

Đó là mô tả của Thầy về sự tương tức tương liên — sự hiểu biết rằng vạn vật tồn tại trong mối quan hệ. Tương tự như vậy, không có lá bài poker nào đứng riêng lẻ. Mỗi quyết định, mỗi người chơi, mỗi khoảnh khắc nhận thức đều phụ thuộc lẫn nhau, là một phần của một mạng lưới ảnh hưởng rộng lớn hơn. Chơi bài poker một cách chánh niệm là nhận ra sự thật đó: rằng chúng ta liên tục định hình lẫn nhau.

Thầy cũng viết: "Khoảnh khắc hiện tại tràn ngập niềm vui và hạnh phúc. Nếu bạn chú tâm, bạn sẽ thấy điều đó."

Đường nét đơn giản đó đã trở thành kim chỉ nam của tôi. Dù đang đối mặt với một thất bại thảm hại hay ăn mừng chiến thắng, tôi đều quay trở về với phép màu của khoảnh khắc này — khoảnh khắc duy nhất có thật.
 

Trong bài diễn thuyết TEDx năm 2021 của tôi, "A Sport for the Mind: Why Poker Is Good for You and Your Brain" ('Một môn thể thao cho tâm trí: Tại sao Poker tốt cho bạn và bộ não của bạn'), tôi đã nói về chính cây cầu nối giữa sự cạnh tranh và ý thức này. Tôi đã mô tả cách các nhà sư Tây Tạng tạo ra các mandala như một hình thức thiền định, những thiết kế phức tạp sau đó được xóa bỏ trong im lặng. Tôi nhận ra rằng Poker cũng không khác biệt lắm. Mỗi ván bài, giống như mỗi hạt cát, đều vô thường. Chúng ta chơi, chúng ta học, chúng ta buông bỏ, và chúng ta bắt đầu lại.

Sự hiểu biết đó đã truyền cảm hứng cho cuốn sách đầu tiên của tôi, "The Poker Powered Brain" (Bộ não được tăng lực bởi Poker), khám phá poker như một phương pháp rèn luyện tinh thần; một cách để tăng cường sự tập trung, khả năng ra quyết định và sự cân bằng cảm xúc. Cuốn sách sắp ra mắt của tôi, "The Mindful Competitor: Where the Game Meets Awakening" (Người cạnh tranh chánh niệm: Nơi trò chơi gặp sự tỉnh thức) — được truyền cảm hứng từ những học hỏi của tôi với Thầy Thích Nhất Hạnh và Đức Đạt Lai Lạt Ma — tiếp tục hành trình khám phá đó, với những suy ngẫm của Tommy Angelo, Daniel Cates, Jeff Madsen và Andrew Lichtenberger về cách nhận biết, lòng từ bi trắc ẩn và sự hiện diện chuyển hóa hiệu suất và cuộc sống.

Phép màu của chánh niệm không chỉ cải thiện trò chơi của tôi; nó còn định hình lại cuộc đời tôi. Nó dạy tôi rằng làm chủ không phải là thống trị, mà là nhận biết. Thành công không phải là kiểm soát, mà là hiện diện. Và chiến thắng không phải là không có thất bại, mà là sự trọn vẹn của việc sống.

Trên bàn poker và hơn thế nữa, tôi cố gắng chạm đến phép màu đó — từng lá bài chánh niệm một.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
IOWA (VB) --- Một cô giáo Mỹ gốc Việt bị nhóm kỳ thị la mắng công khai ngoài phố: "Ngươi ở đâu tới đây? Về lại quê nhà đi." Báo NwestIowa ghi rằng hơn 10,000 người đã xem video cô Rachel Tran bị la mắng như thế khi tới thăm Iowa Great Lakes kể từ khi cô đăng video lên Facebook ngày 15/8/2020.
WASHINGTON (VB) --- TT Trump một lần nữa kêu gọi người ủng hộ ông bỏ phiếu 2 lần: lần đầu là bầu qua thư, lần sau là trực tiếp tới phòng phiếu. Trump nói lần đầu ở North Carolina, hôm kế tiếp Trump tới nói ở Pennsylvania. Hành vi bầu 2 lần là tội đại hình. Trong khi đó, nhiều tô chức cựu chiến binh và tướng lãnh lên án Trump khi gọi các tử sĩ và lính Mỹ mất tích là "bọn thua cuộc và bọn hỏng bét" (losers and suckers), Trump chối nhưng 3 cơ quan truyền thông đã có những nguồn cụ thể cho biết Trump không hề tôn trọng các tử sĩ. Hiện tượng này cho thấy vì sao Trump cầm cờ CSVN phất cao khi thăm Hà Nội, nghĩa là chế độ Sài Gòn phải chăng chỉ là "bọn thua cuộc và bọn hỏng bét" dưới mắt Trump?
Vu Lan là ngày lễ hằng năm để tưởng nhớ công ơn cha mẹ (và tổ tiên nói chung) - cha mẹ của kiếp này và của các kiếp trước.... mời độc giả nghe ca khúc Vu Lan: bài thơ song ngữ của Thúy Loan do nhạc sĩ Trần Chí Phúc phổ nhạc.
Được sản xuất tại Nhật Bản, nồi cơm điện được nâng cấp mới này sử dụng cơ chế nấu bằng áp suất và hơi nước để tạo nên một nồi cơm ngon dẻo. Được trang bị công nghệ fuzzy logic tân tiến và trí tuệ nhân tạo (AI – Artificial Intelligence), nồi cơm điện “học” và điều chỉnh chính xác trong quá trình nấu cơm. Nồi Áp suất IH tự động chọn từ ba mức áp suất tùy theo trình đơn đã chọn và áp dụng áp suất bổ sung vào cuối chu kỳ để loại bỏ hơi nước dư thừa mang lại kết quả nấu tốt nhất.
- Tình Trạng Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ ở Sài Gòn/ - Sở Di Trú đưa ra một tuyên bố khác về chương trình DACA/ - Tân Giám đốc cơ quan ICE là một người tỵ nạn Việt Nam/ - Tiểu bang California đưa các môn học về dân tộc vào hệ thống đại học/ - Lịch cấp chiếu khán di dân tháng 9-2020
Dù tình hình đại dịch Covid-19 đang có chiều hướng giảm dần, nước Mỹ cũng đã gánh chịu sự thiệt hại to lớn với hơn 6 triệu người bị truyền nhiễm vi khuẩn corona và hơn 183,000 người thiệt mạng. Trong tuần qua cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản tại Quận Cam đã giận dữ vì Phó Chủ Tịch Đảng Dân Chủ Quận Cam Jeff LeTourneau đã ca ngợi Hồ Chí Minh đưa tới làn sóng phản đối từ cộng đồng và các vị dân cử Mỹ-Việt.
Aimee Hartley, giống như hầu hết mọi người, nghĩ rằng cô đã biết cách thở -- cô sau cùng đã làm điều đó trong đời. Cô cũng đã suy nghĩ nhiều về điều này, đã huấn luyện như một thầy dạy yoga. Nhưng rồi cô lấy một lớp học với một huấn luyện viên hít thở, người đã nói cho cô biết sai ở chỗ nào. Ông ấy chỉ rằng cô đã không hít không khí vào phần dưới của phổi nhưng mà là “phần trên của ngực. Rồi ông dạy tôi việc hít thở tỉnh thức và tôi cảm nhận bụng dưới mở ra, và tôi cảm thấy việc hít thở của mình khá hơn nhiều chỉ sau một khóa học. Vì thế tôi bị lôi cuốn bởi cách chúng ta thở.” Nhìn các học trò của cô trong lớp yoga, và quan sát mọi người trong cuộc sống hàng ngày, cô đã bắt đầu để ý rằng hầu hết mọi người đều thở tốt, bằng cách mà cô muốn nói trong cách làm cho bụng dưới của bạn phình ra và phần trên ngực và lưng nâng lên nhẹ, trong vận động uyển chuyển. Ngoại trừ, theo cô, là “các em bé, cho đến khi chúng 3 tuổi.” Rồi chúng ta quên cách thở.
Theo tài liệu của Đại Học Johns Hopkins tại Hoa Kỳ, có ít nhất 6,125,916 trường hợp bị truyền nhiễm vi khuẩn corona được báo cáo, theo CNN cho biết hôm Thứ Năm, 3 tháng 9 năm 2020. Ít nhất 186,185 người đã thiệt mạng tại Hoa Kỳ kể từ khi đại dịch bắt đầu.
Khi hay tin Ngô Ngọc Hùng nằm nhà thương mà phải thở bằng máy, tôi hỏi Tống Mộng Hoa tới tấp : - Bác sĩ nói tình trạng của Hùng sao em có biết không ? Hoa nói : - Để em hỏi Tiến Sĩ Nguyễn Đình Thắng, vì tin này của Minh Thu cho hay. Tôi gọi ngay Ngô Thị Hiền. Hiền cũng không biết gì nhiều, chỉ biết bác sĩ không cho vào thăm. Sau đó vài giờ thì Mộng Hoa cho hay bác sĩ nói Ngô Ngọc Hùng bị Covid-19.
Tổng Thống Trump, người thường xuyên chỉ trích việc bỏ phiếu bằng thư, hôm Thứ Tư đã tấn công vào tiến trình này thêm một bước nữa, nói với những người ủng hộ tại North Carolina là họ nên đi bầu ngay cả sau khi họ bỏ phiếu qua thư để “bảo đảm là nó được đếm,” theo bản tin của NPR cho biết hôm 3 tháng 9 năm 2020.
Phó Chủ Tịch Đảng Dân Chủ tại Miền Bắc Quận Cam Jeff LeTourneau đã tuyên bố từ chức hôm Thứ Năm, 3 tháng 9 năm 2020. Quyết định của ông LeTourneau là đáp ứng đối với lời bình mà ông đã chia xẻ trên Facebook hôm 30 tháng 8 trong đó ông gọi nhà độc tài cộng sản Hồ Chí Minh là “người giải phóng.”
Những năm thập niên 50 của thế kỷ trước, bịnh bại liệt (polio) đã gây ra hàng ngàn cái chết cùng sự bại liệt kinh hoàng cho các gia đình có con nhỏ bị lây nhiễm. Nó bị người dân Mỹ xem là điều đáng sợ thứ nhì, chỉ thua sau bom hạch tâm. Ngày 12 tháng Tư năm 1955, chính phủ thông báo thuốc ngừa bại liệt đầu tiên đã có và các hãng bào chế cấp tốc sản xuất hàng loạt thuốc chủng ngừa.
WASHINGTON (VB) --- Tổng Thống Trump đã tới thăm tiểu bang North Carolina hôm Thứ Tư, nơi ông nói với người ủng hộ là hãy xét nghiệm hệ thống bầu cử bằng cách gửi phiếu bầu qua thư và rồi vào ngày bầu cử hãy tới phòng phiếu bỏ phiếu lần nữa, hành vi mà báo The New York Times gọi là "đúng kiểu bầu gian lận mà Trump trước giờ kêu gọi ngăn cản."
USA đã lên án mạnh mẽ vụ đầu độc nhà phê bình điện Kremlin Alexej Navalny theo thông tin mới từ chính phủ Đức về "vụ việc". Phát ngôn viên Hội đồng An ninh Quốc gia Toà Bạch Ốc John Ullyot hôm thứ Tư 02.09.2020 cho biết: “Mỹ quan ngại sâu sắc về kết quả công bố hôm nay. "Việc đầu độc" Alexei Navalny là hoàn toàn đáng trách."
Chính phủ Đức vừa loan tin, nhà đối lập Alexej Nawalny ở Nga bị ám hại vì chất độc Nowitschok. Cách đây hai năm, ông Sergej Sripal người Nga ở Liên Hiệp Vương Quốc (Anh) và người con gái cũng bị hai sĩ quan tình báo từ Nga sang đầu độc bằng chất này. Chất độc này có tính năng ra sao? Và tại sao thế giới phương tây nhận diện được loại độc chất này? Bài viết sau đây cho biết một vài sự kiện liên quan.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.