Hôm nay,  

Cuốn sách yêu thích của tôi: The Miracle of Mindfulness

12/10/202519:59:00(Xem: 1735)

 

Cuốn sách yêu thích của tôi: The Miracle of Mindfulness
 

Tác giả: Lena Evans

Dịch giả: Nguyên Giác
 

Lời dịch giả: Vào đúng sinh nhật thứ 99 của Thầy Nhất Hạnh, báo Poker.org ấn bản ngày 11 tháng 10/2025 đăng bài viết của nhà văn Lena Evans nhan đề "My Favorite Book - The Miracle of Mindfulness." Nữ tác giả Lena Evans là nhà vô địch hai lần của World Series of Poker Circuit và là nhà từ thiện.  Cô là người sáng lập Poker League of Nations — một tổ chức chuyên trao quyền cho phụ nữ thông qua trò chơi — và là Giám đốc điều hành của Helix Poker và Suited Poker Gear. Cần ghi chú rằng: Poker là các trò chơi bài, trong đó người chơi đặt cược xem tay bài nào mạnh nhất theo luật chơi cụ thể; poker được chơi trên toàn thế giới, với luật chơi khác nhau ở mỗi nơi. Trong khi đó, Đức Phật lại cấm cờ bạc. Nơi đây chúng ta chỉ chú ý về ảnh hưởng của Thầy Nhất Hạnh trong đời sống thế tục của dân Mỹ.

Cuốn sách đầu tiên của tác giả Lena Evans, "The Poker Powered Brain," đã ra mắt ở vị trí số 1 trong danh mục Sách mới phát hành của Amazon (#1 Amazon New Release) về tâm lý học và sáng tạo. Với ảnh hưởng từ các lời dạy của Thầy Thích Nhất Hạnh và Đức Đạt Lai Lạt Ma, cuốn sách sắp tới của cô, "The Mindful Competitor: Where the Game Meets Awakening" ("Đối thủ cạnh tranh chánh niệm: Nơi trò chơi bài gặp sự giác ngộ") - với sự đóng góp của Tommy Angelo, Daniel Cates, Jeff Madsen và Andrew Lichtenberger - sẽ khám phá cách người chơi bài poker trở thành một thực hành về sự nhận biết chánh niệm, lòng trắc ẩn và khả năng phục hồi, cả trên bàn chơi bài và ngoài đời. Cảnh giác, độc giả cần dè dặt đối với những cách nhìn phi truyền thống. Nếu bạn chơi cờ bạc cho vui ngày Tết thì không sao, nhưng khi khởi tâm tham hay khởi ý phải hơn thua rằng cần thắng ván bài, có lẽ đó là tâm bất thiện không nên có. Bản dịch như sau.

.... o ....
blankThầy Nhất Hạnh và sách The Miracle of Mindfulness (Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức).
 

Cuốn sách yêu thích của tôi: The Miracle of Mindfulness (Phép lạ của sự tỉnh thức)

Lena Evans, báo Poker, ngày 11 tháng 10 năm 2025.
 

Khi tôi mới bắt đầu chơi poker nghiêm túc, tôi nghĩ trò chơi này là về việc kiểm soát bài, chip, đối thủ và kết quả.  Càng tập trung hơn, tôi càng quản lý tốt mọi thứ xung quanh.

Nhưng theo thời gian — không phải thông qua bàn chung kết hay chiếc cúp nào — tôi nhận ra rằng đối thủ lớn nhất chính là tâm trí của tôi.

Nhận thức đó bắt đầu với một vị thầy.  Không phải huấn luyện viên poker, mà là một thiền sư.

Đây là cuốn sách đã dạy tôi tìm thấy sự tĩnh lặng giữa cơn bão, chuyển hóa không chỉ ván bài poker của tôi, mà cả tâm trí, sự cân bằng và hiểu biết của tôi về ý nghĩa của việc cạnh tranh bằng lòng trắc ẩn.
 

"Cuộc cạnh tranh thực sự không phải ở bên kia bàn cờ bạc - mà là ở bên trong."

Tôi may mắn được học với cố Thiền sư Thích Nhất Hạnh, nhà sư, nhà thơ và nhà hoạt động hòa bình người Việt Nam,  thường được gọi là cha đẻ của chánh niệm ở phương Tây. Những lời dạy của ngài đã hé lộ một hình thức làm chủ mới; một hình thức không bắt nguồn từ sự thống trị hay kiểm soát, mà là từ sự nhận biết và tâm từ bi trắc ẩn.

Cuốn sách của ngài, "Phép lạ của sự tỉnh thức" (The Miracle of Mindfulness), đã trở thành kim chỉ nam cho tôi. Nó không chỉ là một hướng dẫn thiền định mà còn là lời mời gọi sống sâu sắc hơn - để trải nghiệm nhận thức như một thực hành hàng ngày. Thầy, như các học trò trìu mến gọi ngài, đã dạy rằng hành động đơn giản như hít thở, rửa bát, hay đi bộ cũng có thể hé lộ những chân lý tương tự như hàng giờ học tập hay chiến lược tại bàn chơi bài poker.
 

"Trong chánh niệm, người ta không chỉ được an lạc và hạnh phúc, mà còn tỉnh giác và tỉnh thức. Thiền không phải là trốn tránh; đó là một cuộc gặp gỡ thanh thản với thực tại." ('In mindfulness, one is not only restful and happy, but alert and awake. Meditation is not evasion; it is a serene encounter with reality.')

Những dòng chữ này đã thay đổi cách tôi nhìn về cuộc sống và poker. Chánh niệm không phải là trốn tránh căng thẳng — mà là đối mặt với thực tại bằng sự hiện diện. Poker, giống như cuộc sống, không tưởng thưởng cho sự trốn tránh; nó tưởng thưởng cho sự nhận biết.
 

"Hơi thở là cây cầu nối liền cuộc sống với ý thức."

Cây cầu đó đã cứu tôi vô số lần. Khi cảm xúc dâng trào — sau một cú đánh tệ hại, một cú lừa bịp sai lầm, hay áp lực ngày càng tăng của ván bài cuối — tôi trở về với hơi thở của mình. Mỗi hơi thở vào neo tôi vào hiện tại; mỗi hơi thở ra giải phóng những gì tôi không thể kiểm soát. Trong nhịp điệu đó, sự nghiêng ngả tan biến thành sự sáng suốt.

Trước khi có chánh niệm, tôi thấy sự nghiêng ngả như một kẻ thù cần chinh phục. Sau khi có chánh niệm, tôi thấy nó như một sứ giả. Mỗi cơn bộc phát của sự thất vọng hay một thoáng cái tôi đều trở thành thông tin — một tín hiệu yêu cầu được đón nhận bằng sự nhận biết thay vì phán xét.

Thầy cũng viết: "Cảm thọ, dù là lòng từ bi trắc ẩn hay sự khó chịu, đều nên được chào đón, thừa nhận và đối xử trên cơ sở hoàn toàn bình đẳng; bởi vì cả hai đều là chính chúng ta."

Điều này đã làm dịu đi xung đột nội tâm của tôi. Thay vì dán nhãn cảm thọ là tốt hay xấu, tôi bắt đầu chào đón chúng như một phần của tổng thể. Trên bàn bài  poker, nhận biết đó đã trở thành lợi thế lớn nhất của tôi.

Thầy cũng nhắc nhở chúng ta: "Khoảnh khắc hiện tại là thời điểm duy nhất chúng ta có thể làm chủ."

Trong poker — và trong cuộc sống — có rất nhiều thứ nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta: những lá bài, đối thủ, sự biến thiên của cơ hội. Nhưng chúng ta luôn có thể làm chủ một điều: sự hiện diện của chính mình.
 

"Đừng làm bất cứ điều gì để cho xong việc."

Trên bàn poker, điều đó có nghĩa là chơi từng ván bài không phải để vượt qua nó, mà là để sống trong nó. Để trở thành một với trò chơi khi nó diễn ra. Khi tôi tiếp cận poker theo cách này, lối chơi của tôi trở nên trôi chảy hơn, trực quan hơn — và nghịch lý thay, thành công hơn.

Kể từ đó, chánh niệm đã len lỏi vào mọi khía cạnh của cuộc sống tôi. Nó đã định hình lại cách tôi chơi, lãnh đạo và sống. Là người sáng lập Poker League of Nations (Liên đoàn Poker Quốc gia), tôi đã thấy sự nhận biết đã thay đổi văn hóa như thế nào. Khi phụ nữ ngồi xuống không chỉ để cạnh tranh mà còn để kết nối, toàn bộ bàn chơi sẽ thay đổi. Sự hung hăng cân bằng với sự đồng cảm; sự im lặng trở thành sự tập trung; và chiến thắng, được định nghĩa lại, trở thành sự phát triển cho tất cả.

Thầy cũng dạy rằng chánh niệm vượt ra ngoài bản ngã: "Khi bạn chánh niệm, bạn hoàn toàn sống động, hoàn toàn hiện diện… bạn có thể nhận diện, ôm ấp và xử lý nỗi đau, nỗi buồn trong và xung quanh mình."

Chơi bài poker chắc chắn mang lại đau khổ — những thất bại, cái tôi, mất mát — nhưng chánh niệm biến đổi chúng. Nỗi đau của thất bại trở thành sự khiêm nhường; sự khiêm nhường của mất mát trở thành lòng trắc ẩn. Trò chơi, từng là đấu trường xung đột, giờ đây trở thành một lĩnh vực thực hành.
 
blankNhà văn Lena Evans cũng là người sáng lập Poker League of Nations (Liên đoàn Poker Quốc gia).

"Nếu bạn là một nhà thơ, bạn sẽ thấy rõ ràng rằng có một đám mây lơ lửng trên tờ giấy này."

Đó là mô tả của Thầy về sự tương tức tương liên — sự hiểu biết rằng vạn vật tồn tại trong mối quan hệ. Tương tự như vậy, không có lá bài poker nào đứng riêng lẻ. Mỗi quyết định, mỗi người chơi, mỗi khoảnh khắc nhận thức đều phụ thuộc lẫn nhau, là một phần của một mạng lưới ảnh hưởng rộng lớn hơn. Chơi bài poker một cách chánh niệm là nhận ra sự thật đó: rằng chúng ta liên tục định hình lẫn nhau.

Thầy cũng viết: "Khoảnh khắc hiện tại tràn ngập niềm vui và hạnh phúc. Nếu bạn chú tâm, bạn sẽ thấy điều đó."

Đường nét đơn giản đó đã trở thành kim chỉ nam của tôi. Dù đang đối mặt với một thất bại thảm hại hay ăn mừng chiến thắng, tôi đều quay trở về với phép màu của khoảnh khắc này — khoảnh khắc duy nhất có thật.
 

Trong bài diễn thuyết TEDx năm 2021 của tôi, "A Sport for the Mind: Why Poker Is Good for You and Your Brain" ('Một môn thể thao cho tâm trí: Tại sao Poker tốt cho bạn và bộ não của bạn'), tôi đã nói về chính cây cầu nối giữa sự cạnh tranh và ý thức này. Tôi đã mô tả cách các nhà sư Tây Tạng tạo ra các mandala như một hình thức thiền định, những thiết kế phức tạp sau đó được xóa bỏ trong im lặng. Tôi nhận ra rằng Poker cũng không khác biệt lắm. Mỗi ván bài, giống như mỗi hạt cát, đều vô thường. Chúng ta chơi, chúng ta học, chúng ta buông bỏ, và chúng ta bắt đầu lại.

Sự hiểu biết đó đã truyền cảm hứng cho cuốn sách đầu tiên của tôi, "The Poker Powered Brain" (Bộ não được tăng lực bởi Poker), khám phá poker như một phương pháp rèn luyện tinh thần; một cách để tăng cường sự tập trung, khả năng ra quyết định và sự cân bằng cảm xúc. Cuốn sách sắp ra mắt của tôi, "The Mindful Competitor: Where the Game Meets Awakening" (Người cạnh tranh chánh niệm: Nơi trò chơi gặp sự tỉnh thức) — được truyền cảm hứng từ những học hỏi của tôi với Thầy Thích Nhất Hạnh và Đức Đạt Lai Lạt Ma — tiếp tục hành trình khám phá đó, với những suy ngẫm của Tommy Angelo, Daniel Cates, Jeff Madsen và Andrew Lichtenberger về cách nhận biết, lòng từ bi trắc ẩn và sự hiện diện chuyển hóa hiệu suất và cuộc sống.

Phép màu của chánh niệm không chỉ cải thiện trò chơi của tôi; nó còn định hình lại cuộc đời tôi. Nó dạy tôi rằng làm chủ không phải là thống trị, mà là nhận biết. Thành công không phải là kiểm soát, mà là hiện diện. Và chiến thắng không phải là không có thất bại, mà là sự trọn vẹn của việc sống.

Trên bàn poker và hơn thế nữa, tôi cố gắng chạm đến phép màu đó — từng lá bài chánh niệm một.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
LOS ANGELES (CBSLA) – Hệ thống phòng tập thể dục 24 Hour Fitness đã nộp đơn xin phá sản hôm Thứ Hai, 25 tháng 6 và xác nhận đã đóng cửa vĩnh viễn 18 phòng tập thể dục trên khắp miền Nam California và khoảng 100 phòng trên toàn quốc trong bối cảnh đại dịch vi khuẩn corona đã buộc họ phải đóng cửa tất cả các cơ sở trong hơn 3 tháng, theo bản tin của Đài CBSLA cho biết. Công ty tuyên bố rằng, "tác động mạnh mẽ của đại dịch COVID-19 đối với nền kinh tế và ngành công nghiệp thể dục đã buộc họ phải tái cấu trúc tài chính thông qua hồ sơ phá sản Chương 11 tự nguyện mà chúng tôi kỳ vọng sẽ biến chúng ta thành một công ty mạnh hơn."
Một nhà hoạt động Black Lives Matter 19 tuổi từ Florida được tìm thấy đã chết một tuần sau khi cô mất tích, theo CNN cho biết hôm Thứ Hai, 15 tháng 6 năm 2020. Cảnh sát Tallahassee đã tìm thấy thi thể của Oluwatoyin "Toyin" Salau, cùng với Victoria Sims 75 tuổi, vào Thứ Bảy. Cái chết của họ đang được điều tra là vụ giết người. Cảnh sát đã bắt một nghi can, Aaron Glee, 49 tuổi, theo Ty Cảnh Sát Tallahassee cho biết. Salau được nhìn thấy lần cuối vào ngày 6 tháng 6. Trước đó, cô đã tweet nói rằng mình bị tấn công tình dục. Bạn của cô Chynna Carney đã xác nhận tài khoản Twitter thuộc về Salau.
Hôm nay trong một quyết định mang tính lịch sử, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ đã phán quyết rằng người đồng tính nam và nữ, lưỡng tính, và người chuyển giới (LGBTQ) sẽ không bị đuổi việc hay kỳ thị tại công sở theo Đạo Luật Dân Quyền năm 1964. Các nhà lãnh đạo công đồng LGBT khắp nơi trên toàn quốc đều hoan hỷ đón mừng tin vui này nhưng đồng thời cũng không thể chối cãi rằng quyết định này còn nhiều thiết sót và sự bất công vẫn còn tiếp tục dành cho người da màu.
Theo các nhà chức trách, hơn 76.000 người đã được xét nghiệm virus corona ở thủ đô chỉ trong ngày Chủ nhật. Tại các khu vực rộng lớn của thành phố, các thành viên của ủy ban khu phố cũng đã đến tận nhà để hỏi cư dân rằng họ có đến chợ trong vài ngày qua không. Ở nhiều nơi trong thành phố, một lần nữa các biện pháp kiểm soát như kiểm tra nhiệt độ trước khi vào nhà hàng và cửa hàng đã được thắt chặt.
Trong khi tham vọng kiểm soát của chế độ toàn trị vẫn như cũ, có một số khác biệt giữa những nỗ lực của Mao và Tập Cận Bình. “Tư tưởng của Tập Cận Bình là một thay thế nhạt màu cho Sách Đỏ của Mao. Tập Cận Bình đã không thể đưa ra một ý thức hệ mạch lạc để truyền cảm hứng cho sự cuồng tín trong những người theo ông, khác một chủ nghĩa dân tộc Trung Quốc chung chung. Mặt khác, Tập có các công cụ công nghệ khả dụng mà đơn giản là không áp dụng cho những nhà độc tài trong thế kỷ 20. Hệ thống tín dụng xã hội kết hợp tất cả các phương pháp của thông minh nhân tạo, dữ liệu quy mô, cảm biến lan tỏa và đặt các phương tiện này vào trong tay nhà nước Trung Quốc. Cả Stalin và Mao đều không thể kiểm soát trực tiếp các phong trào hàng ngày, lời nói và giao dịch của từng đối tượng theo cách mà đảng Trung Quốc về mặt lý thuyết có thể làm ngày nay.
Buổi giảng pháp này diễn ra trong một hoàn cảnh đặc biệt, khi nhóm Giới Trẻ Mây Từ trong vòng một tháng phải tiễn đưa hai thành viên ở độ tuổi rất trẻ vừa qua đời: cậu Út ở Việt Nam tuổi mới 50, và bạn Trí ở Nam Cali qua đời trong mùa dịch Covid-19 chỉ là 46 tuổi.
Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ hôm Thứ Hai, 15 tháng 6 năm 2020 đã phán quyết rằng các công ty không thể sa thải nhân viên dựa vào khuynh hướng tính dục và giới tính theo Chương VII của Luật Dân Quyền năm 1964, theo tin CNN. Tại sao nó quan trọng: Ý kiến 6-3 đánh dấu một chiến thắng lớn cho quyền của những người đồng tính nam và nữ, lưỡng tính, chuyển giới (LGBT) tại một tòa án với khuynh hướng bảo thủ rõ ràng. Nó được viết ra bởi thẩm phán bảo thủ Neil Gorsuch, người được hậu thuẫn bởi các thành viên tự do và trung dung hơn của tòa án. Chương VII rõ ràng cấm sự kỳ thị dựa trên “chủng tộc, màu da, tôn giáo, giới tính, hay nguồn gốc quốc gia,” nhưng nó đã không nêu cụ thể xu hướng tính dục hay bản sắc giới tính như là các thành phần được bảo vệ.
Một dự luật đã được đưa ra Quốc Hội Nhân Dân của Đảng Cộng Sản Trung Hoa (CSTH) ngày 22 tháng 5 năm 2020 tại Bắc Kinh, và đúng một tuần lễ sau, dự luật này đã được nhanh chóng thông qua vả trở thành Đạo Luật An Ninh Quốc Gia (ĐLANQG) về Hồng Kông vào ngày 29 tháng 5. Khi đưa ra Quốc Hội Nhân Dân để bàn thảo và thông qua, dự luật này gồm 7 điểm chính, trong đó ba điểm quan trọng nhất để đối phó và triệt hạ quyền tự chủ cùa Hồng Kông là điều số 2, số 4, và số 6. Theo đó, Bắc Kinh sẽ ngăn chặn tất cả các nguồn yểm trợ từ bên ngoài vào Hồng Kông; sẽ sử dụng được các lực lượng đàn áp từ Bắc Kinh để dập tắt các cuộc biểu tình, những người tham dự biểu tình có thể quy tội phản quốc, ly khai; và từ đó Bắc Kinh sẽ khai triển ra những đạo luật khác để thực hiện các mưu đồ trên.
Bác sĩ Tâm Nguyên, và em gái Linh Nguyên, cùng một số bạn trẻ VN đấu tranh cho ngãnh nails được mở cửa, họ tổ chức bieu tinh trên đưỏng phố Bolsa, thanh phố Westminster, biêũ tinh ôn hòa, bất bạo động ngãy thứ hai, thinh nguyện thư gọi đến Thông Đốc California, và kết quả là ngày 19/6/2020 các tiệm nails sẽ đưặc mở cửa. ĐuỞc biết hỏn 300,000 chủ tiệm nails vã ngưởi làm nails là ngưỏi Viet Nam, lời tuc đem về cho chinh phủ hôn 15 tỷ Mỹ kim mỗi năm.
Các trường hợp bị lây vi khuẩn corona mới và số người vào bệnh viện đạt mức cao kỷ lục xảy ra tại nhiều tiểu bang Hoa Kỳ, gồm Florida và Texas, là những nơi đi đầu trong việc tái mở cửa và TT Trump dự định tổ chức vận động tranh cử bên trong hội trường tại thành phố Tulsa, tiểu bang Oklahoma, theo CNN cho biết hôm Chủ Nhật, 14 tháng 6. Alabama báo cáo số trường hợp mới cao kỷ lục liên tiếp 4 ngày tính tới Chủ Nhật. Alaska, Arizona, Arkansas, California, Florida, Norh Carolina, Oklahoma, và South Carolina tất cả đều có số trường hợp mới cao kỷ lục trong 3 ngày qua, theo Reuters cho hay. Nhiều viên chức y tế tiểu bang nói rằng một phần đóng góp cho sự gia tăng là các cuộc tụ họp đông người trong cuối tuần Lễ Chiến Sĩ Trận Vong vào cuối tháng 5.
Ít nhất 7 cảnh sát thành phố Minneapolis đã từ chức giữa các cuộc biểu tình về việc bạo hành của cảnh sát và kỳ thị chủng tộc, và hơn một nửa tá đang tiến hành việc bỏ sở, theo các viên chức của ty cảnh sát nói với báo Minneapolis Star Tribune hôm 14 tháng 6. Nguồn tin nội bộ của Ty Cảnh Sát Minneapolis (MDP) nói với tờ báo rằng nhiều cảnh sát đang cảm thấy bị hiểu lầm và mắc kẹt giữa cuộc điều tra của tiểu bang, các cuộc biểu tình, lãnh đạo thành phố và giới truyền thông sau cái chết của một người đàn ông da đen không vũ trang, George Floyd, trong lúc cảnh sát Minneapolis bắt đã gây ra nhiều cuộc biểu tình trên toàn quốc.
Các viên chức thẩm quyền tại tiểu bang Georgia hôm Chủ Nhật, 14 tháng 6 năm 2020 đã phán quyết rằng vụ cảnh sát bắn chết người đàn ông da đen Rayshard Brooks bên ngoài tiệm ăn Wendy’s tại thành phố Atlanta là một vụ giết người. Brooks, 27 tuổi, chết sau khi ông bị bắn 2 phát sau lưng hôm 12 tháng 6, theo Văn Phòng Giảo Nghiệm Y Khoa Quận Fulton cho biết trong một thông báo. Brooks đã bị bắn vào tối Thứ Sáu vừa rồi sau một vụ đối đầu với 2 cảnh sát Atlanta tại chỗ đậu xe của tiệm bán thức ăn nhanh.
Khi dịch bệnh Corona bùng phát, nhiều người đã hồi hộp chờ đợi Thụy Điển vì hầu như không có biện pháp nào được thực hiện ở đó. Đất nước này muốn đạt được khả năng "Herd immunity" (Herdenimmunität, tạm dịch là miễn dịch bầy đàn), nhưng nó còn cách xa "nhiều năm ánh sáng (Light years)" - và sự nhiễm trùng và tử vong rõ ràng đang gia tăng đáng kể. Tất cả điều này nên là một cảnh báo cho Đức trong những trường hợp "nới lỏng" hơn nữa. • Thụy Điển: Gần 1500 ca nhiễm mới trong một ngày • Nhà virus học hàng đầu thừa nhận: Xa khả năng miễn dịch bầy đàn (Herd immunity). • Số lượng Covid 19 tử vong cao hơn đáng kể so với các nước tương đương. • Đột nhiên Thuỵ Điển không được mong muốn ở các nước láng giềng • Kinh nghiệm của Thụy Điển nên là một cảnh báo cho nước Đức!
Đảng Cộng Sản Việt Nam có truyền thống bán nước từ Hồ Chí Minh cho đến ngày nay. Người bán nước số một là Nguyễn Phú Trọng, bán nước một cách tinh vi, từ những bí mật nầy đến những bí mật khác để lừa bịp nhân dân. Đã đặt Việt Nam lệ thuộc vào Trung Cộng, xem như thời kỳ Bắc thuộc lần thứ năm. Tuổi tác đã cao, sức khỏe yếu kém mà muốn ôm cái ghế quyền lực suốt đời. Thủ hạ Nguyễn Hồng Diên thăm dò dư luận bằng những lời lẽ nâng bi quá đáng, làm phản tác dụng, gây phẩn nộ trong quần chúng. Tóm lại, Nguyễn Phú Trọng và đảng của ông đã đặt Việt Nam lệ thuộc vào Trung Cộng, đó là tội đồ của dân tộc.
Khi còn trẻ, đôi lúc, tôi cũng (thoáng) có ý định sẽ trở thành một người cầm bút. Ở một xứ sở mà phần lớn người ta đều cầm cuốc, cầm búa, cầm kìm hay cầm súng… mà định cầm viết thì quả là một chuyện khá viển vông – nếu không muốn nói là hơi xa xỉ. Lúc không còn trẻ (nữa) tôi mới ngộ ra rằng: bút viết nó chọn người, chứ không phải là ngược lại – trừ khi mình cứ cầm đại thì không kể. Tôi không được (hay bị) lựa và cũng không có máu liều – như phần lớn quí vị trong Hội Nhà Văn Việt Nam Đương Đại – nên chuyện viết lách kể như … trớt quớt!


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.