Hôm nay,  

‘Chủ Nghĩa Độc Tài Không Sinh Ra Từ Chân Không’

20/10/202511:08:00(Xem: 2317)

blank

Chủ nghĩa độc tài lan rộng khi sự tàn ác trở thành trò tiêu khiển. Nó lan rộng khi người dân trở nên chai sạn với những lời dối trá. Nó lan rộng khi các thể chế được thiết kế để kiểm soát quyền lực bị xói mòn bởi tinh thần đảng phái. (Ảnh: Việt Báo)

  

‘Chủ Nghĩa Độc Tài Không Sinh Ra Từ Chân Không’
 

Kalynh Ngô
 

Giữa biển người lan tỏa tiếng nói phản kháng khắp nước Mỹ cuối tuần qua, một lần nữa, Tổng thống Donald Trump đã biến sự tàn ác thành trò đùa sỉ nhục phẩm giá của hàng triệu người dân Mỹ. Trump đăng tải một video do AI tạo ra, tự mô tả mình là một phi công đầu đội vương miện, mang mặt nạ dưỡng khí, điều khiển chiếc phi cơ chiến đấu, bay lượn trên bầu trời, thả phân lên đầu người biểu tình “No Kings.”

Đúng. Đó là phân, là chất dơ từ đại tiện, là chất là tờ Washington Post không dám thẳng thắn gọi đúng tên của nó, mà chỉ là “một chất lỏng”; còn NBC thì rụt rè hơn, “có vẻ như là phân.” Chỉ có những người đang hứng trọn chất dơ đó từ người đứng đầu một quốc gia, mới thẳng thắn gọi đúng tên.

Những gì chúng ta và cả thế giới đang chứng kiến ​​không chỉ là sự suy đồi của một cá nhân - mà là sự sụp đổ đạo đức của một phong trào chính trị tiếp tục coi những màn trình diễn như vậy là vô hại hoặc thậm chí là hài hước.

Sáng Thứ Hai, truyền thông hỏi Mike Johnson: “Ông nói rằng những người Dân Chủ đã thực hiện một cuộc biểu tình chống lại nước Mỹ, căm ghét nước Mỹ, nhưng ông nói thế nào khi Tổng thống Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ đăng video thả phân của ông ấy lên đầu người Mỹ?”

“Tổng thống dùng mạng xã hội để nói lên quan điểm của ông ấy,” người có tiếng nói cao nhất Hạ Viện Hoa Kỳ đã trả lời như thế.

Kenny Loggins, ca sĩ hát bài “Danger Zone” Trump sử dụng trong video AI lên tiếng yêu cầu “bản ghi âm của tôi trong video này phải được gỡ bỏ ngay lập tức.”

Chín tháng qua, nước Mỹ đã chứng kiến quá nhiều những trò đùa cợt từ Tòa Bạch Ốc. Những phát ngôn, hình ảnh hoàn toàn trái ngược với nền tảng đạo đức của nguyên thủ quốc gia và bộ máy cao nhất của đất nước. Gần gũi hơn, những trò đùa đó không nằm trong các chương đầu tiên của một giáo trình giáo dục cơ bản.  

Nếu một chính trị gia nào của đảng Cộng Hòa, hoặc đồng minh nào của Trump bào chữa “tổng thống không làm video đó” thì hãy nhớ một sự kiện xảy ra khoảng hai tuần trước. Ngày 8/10, nhiếp ảnh gia Evan Vucci của AP tại Washington, người đoạt giải Pulitzer và giải thưởng quốc gia Edward R. Murrow đã ghi lại tấm ảnh “nói lên vạn điều muốn nói.” Đó là tấm ảnh Ngoại trưởng Marco Rubio thì thầm vào tai Tổng thống Donald Trump sau khi đưa cho ông một tờ giấy về một thỏa thuận ngừng bắn ở Trung Đông, nói rằng “Sắp xong rồi. Chúng tôi cần ông sớm duyệt một bài đăng trên Truth Social để ông có thể công bố nó.”

Video AI là giả tạo, nhưng thông điệp thì có thật. Đối với Trump, bất đồng chính kiến ​​không phải là biểu hiện của quyền công dân dân chủ, mà là một sự xúc phạm cần phải xóa bỏ vĩnh viễn. Nước Mỹ hiện nay dưới chính quyền của tổng thống 47 là nơi chính sách và đường lối của người cai trị là tuyệt đối, và những ai thách thức nó sẽ bị biến thành đối tượng để chế giễu cần phải tiêu diệt.

Sự nghiệp chính trị của Donald Trump được xây dựng trên sự hạ thấp phẩm giá của người khác. Ông chế giễu những người khuyết tật, những cựu chiến binh bị xúc phạm, gọi những người nhập cư là "súc vật" và mô tả các đối thủ chính trị là “lũ sâu bọ.” Mục đích của những lời lẽ như vậy không chỉ là để gây sốc; mà còn là để tước đoạt phẩm giá của con người.

Một khi một nhóm người bị phi nhân tính hóa, sự tàn ác đối với họ không chỉ trở nên được chấp nhận mà còn trở nên thú vị.

Do đó, video AI “thả phân xuống đầu người Mỹ” không phải là một sự khiêu khích ngẫu nhiên. Đó là đỉnh điểm, là giới hạn (cao nhất?) của một thế giới quan coi quyền lực đồng nghĩa với sự sỉ nhục. Khi một tổng thống tự mô tả mình là người là người đổ rác, đổ phân lên đồng bào của mình, ông ta không nói đùa – ông ta đang bộc lộ quan niệm của mình về quyền lực.

Chủ tịch Hạ Viện Mike Johnson đã nói như thế!

Tuy nhiên, những nhà lập pháp Đảng Cộng Hòa không hề có sự phẫn nộ, không có ranh giới đạo đức nào được vạch ra. Thay vào đó, là một cái nhún vai tập thể. Là cùng nhau ngoảnh mặt. Không thấy! Không nghe! Không biết!

Những người trong bộ máy chính quyền hiện tại đã dễ dàng bỏ qua hết lần này đến lần khác, bỏ mặc những “tương tác” quái thai hiện ra từ những gì Trump đăng tải trên mạng xã hội. Khi một đảng phái từ chối lên án sự suy thoái như vậy không phải là sự trung lập – mà là sự đầu hàng.

Những người đó không hề mù quáng. Họ biết Donald Trump là ai. Họ biết ông ấy đã làm gì. Họ đã chứng kiến ​​sự kích động, những lời dối trá, sự coi thường luật pháp và sự thật. Có vẻ như họ đang chọn chính sách “thà ở gần Trump còn hơn mất quyền lực quyền lợi hoàn toàn.” Những người khác tự thuyết phục mình rằng sự tàn ác của ông ta chỉ là một màn kịch nhằm đánh lạc hướng khỏi “những vấn đề thực sự” như Epstein. Nhưng, điều họ bỏ lỡ, là sự tàn ác, mới chính là vấn đề.

Và khi ấy, chủ nghĩa độc tài lan rộng. Không phải vì một quốc gia đầy rẫy những kẻ muốn trở thành bạo chúa, mà bởi vì nó chứa đầy những người không còn quan tâm một kẻ như vậy xuất hiện trong xã hội.

Chủ nghĩa độc tài lan rộng khi sự tàn ác trở thành trò tiêu khiển. Nó lan rộng khi người dân trở nên chai sạn với những lời dối trá. Nó lan rộng khi các thể chế được thiết kế để kiểm soát quyền lực bị xói mòn bởi tinh thần đảng phái.

Donald Trump hiểu điều này một cách bản năng. Video AI của ông ta không chỉ là hành vi phá hoại kỹ thuật số—mà ​​là một bài thử. Mỗi khi Trump đăng tải điều gì đó thái quá, ông ấy đang thăm dò ranh giới của sự khoan dung của công chúng. Mỗi khi sự phẫn nộ lắng xuống nhanh hơn, ông ấy học được rằng giới hạn có thể được đẩy xa hơn.

Video AI “thả phân xuống đầu người Mỹ” là một viên đạn được bắn ra sau hàng loạt phép thử trong chín tháng qua. Do thế, video đó không phải là một trò đùa – mà là một lời cảnh báo. Nó cho chúng ta thấy một nhà lãnh đạo cảm thấy mình bất khả xâm phạm tưởng tượng sẽ làm gì với người dân của mình. Và nó cho chúng ta thấy loại văn hóa chính trị mà tổng thống Trump đã xây dựng: một nền văn hóa coi sự tàn ác là sức mạnh và sự tử tế là điểm yếu.

Ranh giới giữa sự chế giễu và suy đồi đạo đức mong manh hơn những gì chúng ta có thể biện minh. Khi một nhà lãnh đạo liên tục mô tả các đối thủ chính trị của mình là kẻ thù, cần bị làm nhục hoặc tiêu diệt, ông ta đang định hướng người dân chấp nhận sự tàn ác là một hình thức cai trị. Một khi vượt qua ngưỡng đó, các thể chế không thể cứu chúng ta, chỉ có lòng dũng cảm mới có thể.

Bài toán thử mà tổng thống Trump áp dụng vào nước Mỹ không phải là liệu ông ấy có hành động như một nhà độc tài hay không. Vì Trump đã và đang làm như thế. Bài kiểm tra là liệu các thể chế của quốc gia, và những người lãnh đạo chúng, có tiếp tục để ông ta làm vậy hay không.

Luật sư Andrew Weinstein, từng  phục vụ trong chính quyền Tổng Thống Obama với tư cách là thành viên của Ủy ban Nghệ thuật và Nhân văn và hội đồng Tưởng Niệm Holocaust Hoa Kỳ, chủ tịch Hội đồng Luật Sư DNC, nói về video AI của Trump: “Chủ nghĩa độc tài không sinh ra trong chân không. Nó cần những kẻ tiếp tay. Nó phát triển mạnh mẽ khi các thể chế được cho là phải kiềm chế quyền lực lại khuất phục trước nó. Và khi một lãnh đạo công khai thỏa mãn những ảo tưởng về chế độ quân chủ trong khi toàn bộ đảng của ông ta ngoảnh mặt làm ngơ, những người im lặng không phải là người ngoài cuộc. Họ là những kẻ đồng lõa.”



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Người ta bảo New York là ngã tư quốc tế, thiên hạ bốn bên tụ hội về đây: trắng, đen, vàng với các bản sắc văn hoá khác nhau, phong cách ẩm thực khác nhau. Từ đó New York là một hỗn hợp của nhiều đặc trưng, một thành phố lớn có một không hai của thế giới này. New York là thành phố không ngủ, suốt ngày như một tổ ong khổng lồ, xe điện ngầm dưới lòng đất, dưới lòng sông, tàu bè trên sông, xe cộ trên đường, tàu điện trên cao, trên nữa là trực thăng, máy bay…cả thành phố rầm rập như mắc cửi không một phút ngừng nghỉ.
Từ Bangkok, FB Trần Quang Đô hớn hở cho hay: “Ngân hàng hôm nay 5/5 đông kín người. Thiên hạ xếp hàng nhận 5000 baht, tương đương 250 đô la Úc, tiền hổ trợ người dân trong dịch Cúm Vũ Hán. Điện nước thì miễn phí trong ba tháng cho dân lao động.” Tôi cũng hay lui tới Thái Lan nên hoàn toàn không ngạc nhiên gì về chuyện này. Tuy mang tiếng là “quân phiệt” nhưng bọn tướng lãnh ở nước này “yếu xìu” hà, và hay “mị dân” bằng tiền lắm: tiền trợ cấp cho những người khuyết tật, tiền giúp đỡ cho kẻ neo đơn, hay ông già/bà lão … Họ tạo cho dân chúng Thái cái tâm lý ỷ lại, và hèn yếu. Bởi vậy dân Thái chưa bao giờ đánh thắng được một đế quốc to nào cả, đế quốc cỡ trung bình, hoặc nhỏ (xíu) cũng khỏi có dám luôn.
Cuối tuần trước, một người đàn ông Nam Hàn 29 tuổi đã đến 5 hộp đêm tại Hán Thành, nơi ông tham dự tiệc với khoảng 7,200 người khác. 5 ngày sau – cùng ngày Nam Hàn nới lỏng các biện pháp giữ khoảng cách xã hội – ông đã thử nghiệm với dương tính Covid-19, trở thành người bị truyền nhiễm tại địa phương đầu tiên trên toàn quốc trong 4 ngày. Theo các viên chức y tế Nam Hàn, gần 80 trường hợp Covid-19 mới được liên kết với lây lan của người đàn ông nói trên tại khu phố Itaewon. Và hôm Thứ Hai, 11 tháng 5, các viên chức tuyên bố thêm 35 người khác bị lây – là cao nhất trong vòng 1 tháng – trong đó 29 trường hợp có thể đã xuất phát từ 5 hộp đêm.
Tổng thống Donald Trump đột ngột kết thúc cuộc họp báo hôm Thứ Hai, 11 tháng 5 sau cuộc trao đổi gây tranh cãi, trong đó ông yêu cầu một nhà báo người Mỹ gốc Á "hỏi Trung Quốc" về câu hỏi của bà và sau đó từ chối nhận câu hỏi từ một phóng viên tại Bạch Ốc khác, theo bản tin của CNN Business cho biết hôm Thứ Hai. Weijia Jiang, phóng viên tại Bạch Ốc của Đài CBS News, đã hỏi Tổng Thống tại sao ông thấy việc thử nghiệm vi khuẩn corona là một cạnh tranh toàn cầu trong khi hơn 80,000 người Mỹ đã thiệt mạng.
Những thanh tra bưu điện trên toàn cõi Hoa Kỳ làm việc chăm chỉ để bảo vệ thư từ của bạn. Nhưng với việc giao thư cho hơn 100 triệu địa chỉ, Sở Bưu Điện cũng không thể làm công việc này một mình.
Thứ Bảy ngày 16 tháng 5, 2020 tại Parking nhà thờ Thánh Linh, 17270 Ward St. Fountain Valley, 92708, từ 8.00 g sáng – 3.00 g. chiều. Xin vào từ đường Ward... sẽ xét nghiệm nhanh cho Covid-19 miễn phí cho cộng đồng người Việt tại quận Cam
Đại dịch bệnh COVID-19 không những gây tử vong cho gần 300.000 người mà dịch bệnh nầy còn làm đảo lộn nhiều giá trị toàn cầu trong lãnh vực giáo dục, xã hội và y tế. Chỉ trong vòng có mấy tháng mà đại dịch bệnh COVID-19 đã làm cho đời sống kinh tế thế giới gặp nhiều khủng hoảng với hàng triệu công nhân bị thất nghiệp, nhiều công ty phải khai phá sản và nhất là vô số người lao động nghèo khổ không nơi nương tựa. Trong tình thần yêu thương giúp đỡ đồng hương, Đoàn CTXH Nghĩa Sinh đã lên đường về miền Tây chia sẻ với người nghèo tâm tình: “miếng khi đói, gói khi no” sau thời gian giãn cách xã hội phòng chống dịch bệnh Covid-19.
Thống đốc Newsom vừa ban lệnh nới lỏng để tiểu bang California bước sang ‘Giai Đoạn 2’ trong kế hoạch mở cửa lại tiểu bang gồm bốn giai đoạn, cũng như chú ý đến nhu cầu mở lại nền kinh tế địa phương. Với sự thận trọng và lạc quan, Thành phố Garden Grove mong hỗ trợ các doanh nghiệp mở cửa lại bằng cách tuân thủ các hướng dẫn về sức khỏe của tiểu bang và quận hạt.
Vào lúc 8:00 sáng (giờ Cali) ngày 11 tháng 5 2020, Tổ Chức Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam đã tổ chức lễ kỷ niệm năm thứ 26 Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam.
Hội Người Mỹ Gốc Việt Cấp Tiến - rất quan tâm đối với lời tuyên bố của Thống đốc California Gavin Newsom rằng ca lây nhiễm Covid-19 đầu tiên trong cộng đồng đã xuất phát từ một tiệm nail. Chúng tôi thừa nhận rằng thông tin chính xác về sức khỏe cộng đồng và các rủi ro cho người hành nghề và khách hàng là cần thiết. Tuy nhiên, nêu đích danh một ngành kinh doanh có nhiều chủ nhân và nhân viên người Mỹ gốc Á, có khả năng làm tổn hại kinh tế do đại dịch gây ra đối với các doanh nghiệp do người thiểu số làm chủ, khiến mức độ phân biệt chủng tộc chống người Mỹ gốc Á ngày càng gia tăng, và đe dọa sinh kế của chủ tiệm nail và nhân viên.
Vận động hay thể dục hoặc thể thao, là việc mọi người trong chúng ta bất kỳ tuổi tác nào, cũng cần phải thực hiện thường xuyên mỗi ngày để mong duy trì được một sức khỏe tốt. Có rất nhiều cách vận động lắm, nhưng ở đây chúng ta chỉ đề cập đến việc đi bộ và chạy bộ vì có thể được xem là dễ thực hiện nhứt. Đây là hai môn thể thao xưa nhứt thế giới!
Để đáp lại lời tuyên bố từ Thống Đốc rằng ‘đại dịch COVID-19’ ở California đã lan truyền đầu tiên từ một tiệm làm móng,’ nhóm tình nguyện viên mong muốn được đóng góp cho các giải pháp và hoạt động để bảo vệ người dân ở tiểu bang California
Phó Tổng Thống Mike Pence không cách ly và dự định có mặt tại Bạch Ốc vào Thứ Hai, theo một phát ngôn viên cho biết hôm Chủ Nhật, 10 tháng 5, dù truyền thông nói rằng Pence đã tự cách ly sau khi một nhân viên thử nghiệm dương tính với vi khuẩn corona. “PTT Pence sẽ tiếp tục theo lời khuyên của Đơn vị Y Tế Bạch Ốc và không cách ly," theo phát ngôn viên Devin O’Malley cho biết trong một thông báo. Thông báo cho biết thêm rằng, “PTT Pence đã thử nghiệm âm tính mỗi ngày và dự định có mặt tại Bạch Ốc ngày mai.” Thông báo từ văn phòng phó tổng thống đến sau khi một tường trình từ cơ quan truyền thông nói rằng ông Pence đã cách ly không vào Bạch Ốc sau khi một phụ tá thử nghiệm dương tính COVID-19 hôm Thứ Sáu, theo Jennifer Jacobs của Bloomberg cho biết.
Chủ Tịch TQ Tập Cận Bình được báo cáo đã gây áp lực với giám đốc Tổ Chức Y Tế Thế Giới (WHO) trong tháng 1 để không đưa ra cảnh báo toàn cầu về sự lây lan của vi khuẩn corona. Báo Đức Der Spiegel, trích thuật tin tình báo từ cơ quan tình báo quốc gia, Bundesnachrichtendienst (BND), báo cáo áp lực đến trong ngày 21 tháng 1 kêu gọi nhà lãnh đạo WHO Tedros Adhanom Ghebreyesus. BND phỏng đoán hành động của TQ là để che giấu thông tin làm mất từ 4 tới 6 tuần lễ chống COVID-19.
Những người biểu tình đã làm gián đoạn tại Hồng Kong khi hàng trăm người tụ tập tại nhiều trung tâm mua sắm để kêu gọi độc lập và từ chức của nhà lãnh đạo được Bắc Kinh hậu thuẫn. Thành phố TQ bán tự trị này năm ngoái đã bế tắc nhiều tháng vì các cuộc biểu tình bạo động được kích động bởi việc đệ trình dự luật dẫn độ hiện đã bị bãi bỏ. Các cuộc biểu tình sau đó đã chuyển thành phong trào ủng hộ dân chủ, nhưng nhiều cuộc bắt bớ rộng lớn và đại dịch vi khuẩn corona đã làm lắng dịu trong những tháng gần đây.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.