Hôm nay,  

Xâm Nhập Gia Cư Bất Hợp Pháp Bởi Động Lực Tình Yêu

21/10/202515:02:00(Xem: 1466)
blank
 

XÂM NHẬP GIA CƯ BẤT HỢP PHÁP

BỞI ĐỘNG LỰC TÌNH YÊU

  

Phó Tế Nguyễn Mạnh San

Phụ Tá Trưởng Phòng Tố Tụng

Tòa Án Liên Bang Hoa Kỳ

 

 

        Sống trong một xã hội văn minh, mỗi ngày một tân tiến vượt thời gian và không gian như một xã hội Hoa Kỳ ngày nay chẳng hạn, đã tạo cho con người có quá nhiều nhu cầu về vật chất cũng như về tinh thần, đã xô đẩy con người lúc nào cũng phải hạy theo sao cho kịp với trào lưu tiến hóa, chứa đầy những sự cám dỗ về thể xác cũng như tâm hồn.  Chính vì thế trong cuộc sống lứa đôi hiện nay có rất nhiều điều phức tạp, những thử thách cam go giữa vợ chồng, giữa con cái với Cha Mẹ, giữa anh em với nhau mà chẳng có bút giấy nào có thể miêu ta đầy đủ ý nghĩa của những vấn đề rắc rối này.

        Đặc biệt đối với người Việt Nam nói riêng, chúng ta đang sống trong một xã hội tạp chủng Hoa Kỳ, có một nền văn hóa và phong tục đa dạng, cấp tiến, khác biệt hẳn với nền văn hóa và phong tục cổ truyền của nước Việt Nam mà những vị tiền nhân của chúng ta đã lưu truyền lại cho con cháu của các Ngài qua biết bao nhiêu thế hệ nối tiếp, đã trải qua 4 ngàn năm văn hiến.  Nhưng kể từ khi chúng ta di tản sang Hoa Kỳ, chúng ta đã phải hội nhập vào một xã hội như vừa mới nói ở trên đây nên đã tạo ra một số thảm cảnh hạnh phúc gia đình bị tan vỡ, nâng tỷ lệ ly thân hay ly dị tới một mức độ khá cao, rất đáng lo ngại đối với người Việt Nam của chúng ta tại đây nói riêng. 

Đành rằng phong tục hay tập quán của mỗi quốc gia đều có cái hay cái dở của nó, nhưng khổ một nổi, trong một xã hội quá tôn trọng quyền tự do cá nhân như xã hội Hoa Kỳ hiện tại, những sự cám dỗ vật chất không trong sáng, không lành mạnh đã dễ dàng lôi cuốn và chế ngự con người chạy theo một cách mù quáng, để đến chổ một số cặp vợ chồng bỏ nhau, con cái xa lìa cha mẹ và anh chị em trở nên hận thù nhau mà có những trường hợp xẩy ra, dù là người thân trong gia đình hay bạn bè thân thiết nhất cũng không dám mở lời khuyên can thiệp, vì sợ vi phạm vào luật pháp Hoa Kỳ bảo vệ quyền tự do cá nhân trong gia dình cũng như ngoài xã hội. 

Để tiêu biếu cho một đạo luật bất khả xâm phạm quyền tự hữu tại Hoa Kỳ, dù bất cứ vi lý do gì nếu không được phép của sở hữu chủ, thì người vi phạm có thể bị truy tố ra Tòa về tội tiểu hình hoặc có khi về tội đại hình nếu đương sự gây thương tích trầm trọng cho sở hữu chủ, chúng tôi xin cống hiến đến đọc giả một câu chuyện Xâm Nhập Gia Cư Bất Hợp Pháp Bởi Động Lực Tình Yêu như sau:

        Trước khi đi sâu vào câu chuyện khá thương tâm này, chúng tôi xin được minh xác cùng đọc giả, là chúng tôi không hề có ý định bênh vực cũng như lên án những hành động của các nhân vật trong câu chuyện.  Chúng tôi chỉ nhầm mục đích nêu lên 2 khía cạnh pháp lý.  Một là xâm nhập gia cư bất hợp pháp, hai là phạm tội ngoại tình của 3 nhân vật trong câu chuyện, để nếu có một trường hợp nào tương tự như câu chuyện này xẩy ra trong tương lai, thì những quý đọc giả nào chưa bao giờ có khái niệm về pháp luật của hai tội danh này, sẽ hiểu được một phần nào pháp luật sẽ được áp dụng thế nào đối với các người vi phạm. 

Còn riêng về khía cạnh tình cảm sâu xa của 3 nhân vật trong câu chuyện này, thì chúng tôi xin để quý độc giả tùy nghi xét đoán hay bênh vực thưo lương tâm và tình cảm của mỗi người và để bảo vệ thanh danh cá nhân, chúng tôi xin được giấu danh tánh của các nhân vật trong câu chuyện và xin đi ngay vào chi tiết như sau.

        Anh A la một cựu sĩ quan cấp úy trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa và anh đã cùng vợ và 4 người con di tản sang Hoa Kỳ vào năm 1975.  Vì gia đình anh A khá đông người, đứa lớn nhất mới được 7 tuổi và đứa nhỏ nhất chưa đầy 1 tuổi sinh tại Hoa Kỳ.  Lợi tức hàng tháng của anh A không đủ chi dụng cho gia đình cho nên vợ của anh A cũng phải đi làm để phụ giúp mới đủ chi tiêu cho gia đình.  Sau nhiều năm cả hai vợ chồng làm lụng vất vã và cần kiệm, đã để dành được một số tiền khá lớn, đủ để đặt cọc và sang tên một căn nhà tương đối khang trang, gồm 4 phòng ngủ và đầy đủ tiện nghi cho một gia đình 7 người như gia đình anh A. 

Nhưng cũng chính vì tất cả những tiện nghi tối đa đó mà ngân quỹ chi tiêu trong gia đình trở nên thiếu hụt, nhiều khi không đủ tiền chi dụng hàng tháng và có những tháng trả tiền nhà quá trễ nên anh A phải trả thêm tiền phạt cho ngân hàng.  Do đó, anh A phải đi làm thêm một công việc lao động cực nhọc khác nữa.  Nghĩa là hàng ngày anh A phải đi làm lao động ở hai địa điểm khác nhau, mỗi nơi phải làm 8 tiếng, tức là mỗi ngày anhh phải đi “cầy” 16 tiếng, từ sáng sớm rời khỏi nhà cho đến tối mịt mới về đến nhà, kể cả những ngày cuối tuần anh A cũng phải đi làm, ngoại trừ các ngày Chủ Nhật anh mới được nghỉ ở nhà vui chơi với đàn con.  Riêng người vợ anh A thì chị phải làm việc mỗi ngày 8 tiếng và 5 ngày một tuần. 

Chị A cũng là thành phần học hết bậc trung học ở Việt Nam nên khi sang tới đây, sau nhiều năm giao thiệp với người Nỹ tại sở làm, chị nói Anh Ngữ khá lưu loát.  Chị được lãnh nhận một công việc bán lao động, tương đối nhàn hạ, không đến nỗi vất vã bằng tay chân như công việc của chồng chị.  Đời sống hạnh phúc của vợ chồng anh A và 5 đứa con ngoan ngoãn, tưởng chừng như sẽ êm đềm trôi theo năm tháng mãi mãi như thế.  Nhưng có ai học được chữ ngờ, vì lòng người đổi trắng thay đen, không có một chiếc thước nào có thể đo được lòng người, chuyện gì đến lầ nó phải đến, nhất là chuyện tình cảm thầm kín của con tim, càng giấu diếm tình yêu trong con tim lâu được chừng nào cũng có ngày nó phải bộc lộ ra bên ngoài, không bằng lời nói thì cũng bằng hành động hoặc bằng cả hai, đúng như câu:  Đi đêm cho lắm cũng có ngày gặp ma hay ăn vụng nhiều lần cũng có ngày quên không chùi mép. 

Đó là vào chiều ngày Thứ Bảy, sau khi anh A đi làm về, không thấy người vợ yêu quý của mình có mặt ở nhà như những chiều Thứ Bảy trước đây, anh liền hỏi các con xem chúng có biết mẹ đi đâu không và được các con cho biết mẹ đã đi vắng từ lúc buổi trưa đến bây giờ.  Anh nhìn đồng hồ thì đã thấy gần 8 giờ tối rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng vợ về.  Trong thâm tâm anh bất chợt hiện ra nhiều điều nghi vấn về người vợ yêu quý của mình.  Từ vài tháng nay anh đã nhất quyết gạt bỏ ngoài tai những lời đồn đãi không mấy tốt đẹp về vợ anh.  Người ta mách nhỏ rằng vợ anh đang cặp bồ với người xếp ở trong sở với vợ anh có đôi mắt trong xanh, mũi cao, da trắng, tóc quăn trông như tài tử và họ đã bắt gặp nhiều lần hai người có thái độ thân mật tình tứ, đi ăn chung với nhau ở nhiều nơi. 

Anh không tin những lời dèm pha đó và cố quên đi.  Anh luôn bênh vực vợ mình là người thủy chung, không bao giờ có chuyện đó xẩy ra.  Anh cho rằng có lẽ họ ghen ghét vì công việc nhàn hạ của vợ mình được ưu đãi ở sở hoặc ganh tỵ vì thấy vợ chồng anh mới sang đây chưa đầy 10 năm mà đã sắm được căn nhà đẹp đẽ, khang trang và vợ anh lái chiếc xe mới toanh đi làm, cách ăn mặc trưng diện như bà hoàng nên họ bịa đặt chuyện, cốt để bôi xấu vợ anh với những người quen biết anh và làm cho vợ chồng anh sẽ sống mất hạnh phúc bên nhau.  Sở dĩ anh dám nghĩ như vậy là vì chính anh đã có dịp nghe tận tai và thấy tận mắt những thảm cảnh hạnh phúc gia đình đổ vỡ cũng chỉ vì sự tị hiềm đố kỵ do những người ngoài cuộc gây ra, chớ không phải người trong cuộc, vô tình người trong cuộc đều là những nạn nhân như anh đã nhận xét thấy. 

Do đó anh tin tưởng rằng chị A đã có 5 mặt con với anh và chị còn là một tín đồ ngoan đạo nên chuyện đó không thể nào xảy ra đối với anh là một người chồng hiền lành biết yêu thương vợ và là một người cha gương mẫu được.  Anh A vẫn còn quá chủ quan, để không nhận thấy rằng những trường hợp xảy ra mà anh nghe tận tai và thấy tận mắt, đâu có thể tiêu biểu cho tất cả mọi trường hợp tương tự như vậy xẩy ra ở trên thế gian này.  Anh quên đi một điều là muốn giữ trọn tình yêu chung thủy trong con tim của người mình yêu, thì không phải là một điều dễ làm đâu nhé, ngay cà anh có tiền tài địa vị cao sang trong xã hội đi chăng nữa cũng khó có thể giữ nổi được tình yêu chung thủy ở cái xứ tự do thác loạn này có muôn vàn sự cám dỗ.  Mặc dù tình yêu không có cánh bay như con chim, nhưng một khi nó đã muốn bay là nó bay đến bất cứu một phương trời nào mà nó muốn, không có một sức mạnh nào có thể cản lại được con tim một khi nó bi rơi vào mê hồn trận. 

Mãi cho tới giây phút này, các con mới kể cho anh nghe rõ là hầu hết các ngày Thứ Bảy, Bố đi làm thì Mẹ đều bỏ nhà ra đi từ buổi trưa cho đến chiều, trước giờ Bố về 30 phút thì Mẹ mới về nhà và mỗi lần Mẹ về nhà, Mẹ đều mua quần áo mới hoặc đồ chơi cho các con.  Không may cho chị A là Thứ Bảy hôm nay, anh A đi làm về sớm hơn mọi khi tới gần 2 tiếng thì chị A vẫn chưa về tới nhà.  Do đó tất cả những lời đồn đại không tốt về vợ anh từ trước kia cho tơi nay cộng thêm vào những lời của các con anh kể nghe như vừa mới nói ở trên, làm cho tim anh bị xúc động trong nghi ngờ và một nỗi buồn man mác từ từ lan tràn trong tâm hồn anh.  Với bản tính hiền lành và trầm lặng, lòng yêu thương con cái, nhất là với lòng tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu chung thủy của vợ mình đã dành cho anh trong nhiều năm qua, anh cố gắng đè nén cơn xúc động và sự ngờ vực lại, để âm thầm lặng lẽ đi tìm sự thật. 

Sau một thời gian ngắn, kín đáo âm thầm theo dõi vợ mình, anh đã nhìn thấy một sự thật quá phủ phàng, thật đúng như lời đồn đại, là chính mắt anh thấy vợ anh đang tươi cười với cử chỉ âu yếm, một tay xách túi đồ, còn tay kia ôm ngang lưng ông xếp của nàng, hai người đi sát bên nhau như tình nhân, trong một trung tâm thương mại mà anh không thể tin được người vợ yêu quý của anh lại có thể nhẫn tâm phản bội lại tình yêu chân thành của anh đã dành tất cả cuộc đời anh cho nàng.  Một sự thật quá đau lòng đang tiếp diễn trước mặt anh.  Làm anh choáng váng mặt mày muốn té xỉu xuống mặt đất.  Nhưng bất chợt hình ảnh 5 đứa con yêu dấu của anh còn thơ ấu hiện rõ trong trí óc anh, giúp anh lấy lại được sự bình tĩnh và tâm trí anh trở nên sáng suốt hơn lúc nào hết, để anh suy xét lại răng, đa số phái nữ bị yếu đuối và tình cảm nhiều hơn phái nam nên dễ dàng bị cám dỗ xa ngã bởi những lời ong bươm, êm dịu, ngọt ngào của những người đàn ông từng trãi đời mà lại rất rành tâm lý đàn bà. 

Anh cho rằng vợ anh cũng là một nạn nhân trong những hoàn cảnh này đây và chỉ có lòng đại lượng sẵn lòng tha thứ những lỗi lầm của vợ mình thì mới có thể hàn gắn lại hạnh phúc của hai vợ chồng anh và cũng duy trì được tình thương của 5 đứa con không bị mất Mẹ.  Do đó anh A đã tha thứ hết những lối lầm của vợ mình và còn tỏ ra yêu thương vợ mình nhiều hơn trước.  Anh âu yếm khuyên răn vợ mình chớ nên tiếp tục hành động dại dột như thế nữa.  Vợ anh đã tỏ ra biết ăn năn sám hối lỗi lầm của mình và hứa với chồng là sẽ không bao giờ còn dám tái phạm nữa.  Để chứng tỏ cho chồng vững tin của chị, chị đã xin phép cấp trên ở sở làm cho chị thuyên chuyển khác giờ làm việc, thay vì trước kia làm 7 giờ sáng đến 4 giờ chiều, thì nay từ 4 giờ chiều đến 12 giờ đêm, để không còn mối liên hệ gì với người xếp cũ của chị. 

Tuy vợ anh đã đổi giờ làm việc và xếp mới, nhưng thỉnh thoảng anh vẫn được người ta đồn đãi đến tai anh là vợ anh vẫn còn bồ bịch với ông xếp cũ đến tiệm ăn trưa với nhau.  Nếu quả thật đúng như vậy thì có lẽ chị A mắc căn bệnh ăn quen nhịn không quen chăng và làm cho chị phải trở lại đường xưa lối cũ vì đường xưa lối cũ có trăm hoa đua nở, ngào ngạt hương thơm cỏ lạ, lan tỏa trong tâm hồn chị để đưa chị bay bổng lên chín tầng mây xanh chăng?  Nghĩ tới đây, anh thật đau khổ và lần nầy anh quyết tâm lại đi tìm sự thật một lần nữa và lần này nếu đúng sự thật thì cũng là lần cuối cùng theo anh nghĩ.  Anh lại âm thầm đặt kế hoạch khác hẵn với kế hoạch lần trước để thi hành, bằng cách anh trang bị đầy đủ dụng cụ cần thiết mang theo trong người của anh, gần giống như một cuộc mạo hiểm của những người chuẩn bị hành trang cá nhân, để sắp sửa trèo lên tời đỉnh của một ngọn núi cao, đầ những sự nguy hiểm đến tánh mạng.  Biết như vậy, nhưng anh A vẫn không cảm thấy e sợ hay nản chí, anh vẫn quyết tâm thực thi kế hoạch này của anh cho bằng được, dù có phải bị bắt ở tù anh cũng không lấy làm ân hận về hành động của anh.   Nếu có ai trong lúc   anh là người điên vì người điên không biết sợ và nguy hiểm là gì.

        Sau khi anh đi làm về nhà, lo săn sóc cho các con ăn xon bữa cơm tối đâu đấy, thúc giục chúng vào phòng riêng để học và làm bài tập của thầy cô giáo chỉ định.  Rồi khoảng 9:30 tối tất cả các con đã lên giường ngủ, anh liền gọi điện thoại cho vợ ở sở để kiểm soát lại xem vợ mình có mặt ở sở làm hay không và được người xếp của vợ anh trả lời cho biết là hôm nay vợ anh xin phép nghỉ một ngày thường niên không đi làm.  Thế là anh A vội vàng mặc bộ đồ áo quần dính liền vơi nhau màu xanh da trời, có 4 túi rộng dành cho những người thợ sửa ống nước thường hay mặc.  Anh bỏ kìn, búa, giây thừng, đèn pin và một máy chụp hình nhỏ vào trong 4 túi áo và một tay xách một máy khoan nhỏ chạy bằng pin, còn tay kia xách một cái thang bằng nhôm nhẹ, có thể nối ra rất cao bỏ lên đằng sau xe truck.  Những dụng cụ này anh đã mua sắm cả hơn một tháng trước đây, để chuẩn bị có đầy đủ phương tiện cho anh thi hành kế hoạch đêm nay.

        Đêm nay trời u tối không có ánh trăng sao sáng, đúng 10 giờ đêm anh lái chiếc xe truck đến thẳng nhà người xếp cũ của vợ anh, người mà anh bắt gặp quả tang đi chơi với vợ anh ở trong trung tâm thương mại trước kia.  Anh tới nhà ông này lúc 10:30 giờ đêm và anh nhìn thấy chiếc xe của vợ anh đậu bên kia đường, cách xa nhà ông xếp này 3 căn.  Anh nhẹ nhàng từ từ lẻn vào vườn đằng sau nhà của ông này mà không một ai hay biết, anh bắt thang leo lên mái nhà và lấy cái khoan chạy bằng pin để khoét một cái lỗ trên mái nhà, đủ rộng cho anh chui xuống trần nhà.  Sau khi anh chui xuống được trần nhà rồi, thì cũng không một ai ở trong nhà hay biết điều này.  Anh lại cầm máy khoan, khoan thêm một lỗ nhỏ để có thể đặt một con mắt nhìn xuống và đủ rộng để đặt ống kính chụp hình. 

Nhưng mới khoan được nửa chừng thì người chủ trong nhà hay biết được, nhờ tiếng kêu xè xè của máy khoan, ông ta liền cầm súng bước lên cầu thang để lên trần nhà, chỉa mũi súng thẳng mặt anh A, bắt anh tại trận và ép buộc anh đi xuống cầu thang vào phòng khách.  Chỉ vài phút trước đó, vợ anh có tật giật mình, đang ở trong nhà của ông ta, vội vàng mở cửa trước, chuồn lẹ lên xe trốn đi mất dạng.  Ngay sau khi đó ông kêu điện thoại cho người hàng xóm bên cạnh nhà sang làm nhân chứng sự việc đang xảy ra mà lại không dám kêu cảnh sát đến bắt anh A.  Cần nói thêm là anh A cứ tưởng rằng mình khoan lỗ đúng vào phòng ngủ nhưng chẳng may lỗ anh khoan lại trúng vào phòng khách bên cạnh phòng ngủ. 

Sau gần một tiếng đồng hô đối thoại giữa hai bên trước mặt hàng xóm, ông hỏi anh A là tại sao anh lại dám cả gan hành động như vậy và vào đây với ý định gì?  Anh trả lời là tôi vào đây là định bắt quả tang vợ tôi ăn nằm với ông.  Ông trả là đáng lý ông kêu cảnh sát đến bắt giam anh vào khám về tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp và phải bồi thường thiệt hại vật chất cho gia chủ do anh đã gây ra.  Nhưng ông nghĩ thương tình hoàn cảnh gia đình của anh đông con nên ông không nỡ kêu cảnh sát đến bắt anh mà chỉ kêu người hàng xóm sang đây để nhân chứng sự việc đã xẩy ra.  Thực ra ông không dám kêu cảnh sát chỉ vì ông tự biết mình là ông lỡ ăn vụng một trái mít chín đã có chủ nhưng ông rất may mắn là chưa bị bắt quả tang. 

Rồi ông ta bảo anh A ký tên vào tờ giấy, nội dung nói rằng anh phải hoàn toàn chịu trách nhiệm bồi thường tất cả các phí tổn sửa chữa mái nhà và sửa chữa trần nhà do người hàng xóm của ông thảo ra.  Sau khi đọc xong tờ giao kèo này, anh A nhận thấy mình có lỗi trước pháp lý nên anh bằng lòng ký tên chịu bồi thường như đã ghi rõ trong giấy.  Ba ngày sau, ông xếp này báo cho anh biết tiền sửa chữa phỏng định là 3 ngàn Mỹ kim và phải để cho thợ chuyên nghiệp của ông sửa, chứ anh không được quyền tự tay sửa lấy.  Qua người vợ của anh, ông biết rõ anh A cũng là người đi sửa nhà cũ cho những người không có tiền nhiều và nếu để cho anh sửa thì sợ trông không được đẹp như cũ.  Ông dọa là nếu anh không chịu bằng lòng với giải pháp này, thì ông sẽ đưa nội vụ ra tòa xét xử.

Vì số tiền bồi thường sửa chữa quá lớn, vượt qua khả năng tài chánh của anh nên anh đã đến nhờ chúng tôi giúp ý kiến với anh để giải quyết vấn đề này.  Theo anh cho biết nếu để anh tự đi mua vật liệu về sửa chữa lấy, thì chỉ tốn vài ba trăm bạc là cùng mà vẫn hoàn toàn trông giống như cũ.  Sau khi đã được anh thuật lại tất cả những sự việc diễn tiến như đã nói ở phần trên và trước khi chúng tôi đưa ý kiến có thể giúp anh giải quyết vấn đề này, chúng tôi muốn anh hiểu rõ một phần nào về luật lệ Hoa Kỳ mà anh đã vi phạm và một phần nào luật lệ vợ anh và người xếp của vợ anh đã vi phạm luật pháp của Tiểu Bang Oklahoma là nơi cả 3 người này đang cư ngụ. 

Chiếu theo đạo luật tu chánh án số 21, điều 1438 có quy định rõ về tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp, là bất cứ một ai xâm nhập vào nơi gia cư, văn phòng, công ốc, xe hơi, thuyền bè của công hay của tư nhân, v.v... dù không có ý định cướp của, giết người nếu không có sự chấp thuận của gia chủ cho phép vào, thì đều bị cáo buộc vào tội tiểu hình, can phạm có thể lãnh án tù ở lâu hay mau, tùy theo từng trường hợp có mang vũ khí nguy hiểm để uy hiếp gia chủ hay uy hiếp những người ở bên trong nhà và còn phải bồi thường thiệt hại về vật chất cho các nạn nhân, tùy theo sự thiệt hại nặng hay nhẹ. 

Riêng người vợ anh và người xếp của vợ anh đã vi phạm tội ngoại tình và cũng chiếu theo đạo luật tu chánh án mang số 21 của tiểu bang, điều 872, quy định rõ là bất cứ ai vi phạm tội ngoại tình là một trọng tội và có thể bị phạt tù ở không quá 5 năm hoặc bị phạt vạ bằng hiện kim không quá 500, hoặc có thể vừa bị tù ở lẫn bị phạt vạ bằng hiện kim.  Nhưng trên thực tế, công tố viên của nhiều tiểu bang, có thể vì sợ tốn kém ngân quỹ của chính phủ, kể cả tiểu bang Oklahoma cũng không áp dụng đạo luật này đối với những người phạm tội ngoại tình. 

Rất tiếc trong phạm vi ngắn gọn của bài viết này, không cho phép chúng tôi được đi sâu vào chi tiết của 2 đạo luật này vì sợ làm mất nhiều thì giờ quý báu của đọc giả nên chúng tôi xin quay trở lại với vấn đề của anh đối với người vợ ngoại tình mà anh đã có hành động xâm nhập gia cư bất hợp pháp.  Trước hết chúng tôi phải ca ngợi thái độ bình tĩnh, và lòng vị tha của anh đã đối xử với người vợ anh thật cao thượng khi chị phạm tội ngoại tình lần đầu tiên, ngay trước mắt anh.  Phản ứng và hành động của anh ngay lúc nhìn thấy cảnh đó được coi là độc nhất vô nhị, có một không hai trên thế gian này.  Đúng vậy, nếu trường hợp như thế mà xảy ra trước mặt của một ông chồng khác, không phải là anh A, thì có lẽ hai kẻ ngoại tình này đã rủ nhau về chầu diêm vương hoặc có thể một hay cả hai người đang hấp hối trong phòng hồi sinh tại một bệnh viện rồi.  Ngay cả thái độ bình tĩnh, nhịn nhục và chịu đựng âm thầm, đặt kế hoạch của anh lần thứ 2 này cũng rất đáng được thán phục, chỉ tiếc rằng kế hoạch này của anh hoàn toàn sai lầm và có thể nói là quá dai dột.  Vì không cần đề cập đến vấn đề pháp luật đối với hành động xâm nhập gia cư bất hợp pháp của anh vào ngay lúc đó, thì suýt tí nữa là anh bị ăn mấy viên kẹo đồng của gia chủ ban cho để ra đi vĩnh viễn, để lại 5 đứa con thơ dại mồ côi cha. 

Còn nói về ông xếp đã hai lần ăn vụng trái mít tố nữ thơm phức mùi chín cây đã có chủ, thì quả thật ông này quá tham lam, vừa được ăn trái mít chín cây, không phải trả một xu hào, lại còn muốn đòi người ta phải trả thêm tiền cho ông thay toàn diện mái nhà mới đúng câu:  Mượn gió bẻ măng và thừa nước đục thả câu, để trục lợi tất cả về phần mình.  Như chúng ta đã thấy, anh A chỉ khoét có một lỗ ở nóc nhà vừa đủ chui xuống trần nhà và một lỗ nhỏ ở trần nhà vừa đủ con mắt nhìn xuống và để máy chụp hình, chụp ảnh bồng lai nơi hạ giới với mục đích (theo lời khai anh kể), là để làm chứng cho ý định của anh, là trong tương lai anh sẽ trưng hình ảnh này trước Tòa, để anh được quyền nuôi dưỡng 5 đứa con cho tới khi nó hoàn toàn khôn lớn. 

Trong câu chuyện này, mặc dầu anh A đã xâm nhập gia cư bất hợp pháp, nhưng không có một chứng cớ hay một khí cụ nào để minh chứng rằng anh A có âm mưu toan ám hại sinh mạng hay gây thương tich  hoặc có lời nói hay hành động nào đe dọa đến sự an toàn tánh mạng của gia chủ đang hiện diện trong căn nhà này.  Hơn thế nữa anh A đã ký giấy giao kèo bằng lòng bồi thường thiệt hại vật chất, chứ anh đâu có bội ước không thi hành giao kèo mà anh đã ký với gia chủ đâu.  Theo chỗ chúng tôi có dịp tham khảo với vài vị luật sư cho anh về vấn đề này, thì luật sư cho biết nếu trường hợp anh A bị gia chủ thưa kiện ra Tòa xét xử, thì Tòa cũng chỉ phán quyết bắt anh A phải bồi thường những thiệt hại nào do chính anh gây ra cho gia chủ chứ không thể bắt anh phải bồi thường tất cả mái nhà và tất cả trần nhà  mới như sự đòi hỏi quá đáng của gia chủ. 

Hơn thế nữa, nếu gia chủ thưa kiện anh A ra Tòa, thì anh có quyền yêu cầu Tòa xét xử anh bằng Bồi Thẩm Đoàn và theo yếu tố tâm lý, sau khi Bồi Thẩm Đoàn nghe anh trình bày những nguyên do ẩn khúc về hành động ngoại tình của vợ anh mà anh đã tha thứ cho nàng nhiều lần, nhưng chứng nào tật ấy, ngựa quen đường cũ, nàng vẫn cứ tiếp tục ngoại tình, nên đã đưa, xô đẩy anh đến hành động đến điên dại như vậy, hoặc qua sự trình bày tỉ mỉ khéo léo có tính cách chuyên môn của luật sư bênh vực cho anh, chúng tôi tin rằng một quyết định chung quyết tối hậu của Bồi Thẩm Đoàn, sẽ đem lại nhiều thắng lợi cho anh A.  Vì lý do đó, chúng tôi khuyên anh A là, nếu ông ta không bằng lòng để anh tự tay sửa chữa lấy hay không bằng lòng để anh trả một số tiền với giá phải chăng cho ông ta muốn kêu ai sửa thì sửa, thì anh cứ để ông ta đưa nội vụ ra Tòa, anh không cần phải lo nghĩ gì về chuyện này cho thêm mệt trí óc của anh. 

Y như rằng, sau khi ông ta đã biết được ý định của anh A, thì chỉ vài ngày sau, ông ta bằng lòng chấp nhận 250 đồng của anh đề nghị, để ông ta tự kêu người của ông ta đến sửa, thay vì nếu để anh sửa thì chỉ tốn chưa đầy 100 đồng mua vật liệu, không tốn tiền công thợ.  Dù sao anh A chỉ phải trả một số tiền quá ít ỏi, so với số tiền đòi hỏi trước kia của ông ta là 3 ngàn đồng.  Có một điều anh A cũng nên biết, như chúng tôi đã đề cập ở phần trên là trong thực tế, Công Tố Viên của nhiều Tiểu Bang không muốn áp dụng triệt để các điều luật truy tố tội phạm ngoại tình ra Tòa, nhưng đứng về mặt dân sự, anhh A vẫn có đầy đủ các chứng cờ pháp lý để kiện ông ta ra Tòa, đòi bồi thường thiệt hại về tinh thần lẫn thể xác đối với các hành động hiển nhiên của ông ta đã làm tổn thương đến cá nhân anh và đến hạnh phúc gia đình đông con thơ dại của anh, làm anh phải chịu đựng biết bao nhiều ngày tháng bị đau khổ về tâm thần, ngủ không được, ăn không ngon, gây hao mòn thể xác anh bị gầy yếu xanh xao, có lúc làm anh suy nghĩ quá như kẻ mất trí, v.v.... 

Nói thì dễ dàng như vậy đấy, chứ trước khi anh A muốn thưa kiện ông ta ra Tòa, anh cần phải nhờ người điều tra cho kỹ lưỡng, xem ông ta thực sự có tiền bạc tài sản nhiều không đã, thì hãy nên kiện.  Vì biết đâu nhà của ông ta đang ở là nhà của ngân hàng, chiếc xe hơi mới toanh ông ta đang lái cũng là tài sản của ngân hàng.  Vậy có thắng kiện thì cũng như thua kiện vì ngoài khẩu súng không có đạn là tài sản duy nhất của riêng ông ta, thì ông ta còn gì nữa đâu để mà bồi thường thiệt hại cho anh.  Luật dân sự không cho phép người thua kiện phải ở tù nếu không đủ khả năng tài chánh để bồi thường người thắng kiện. 

Trong trường hợp như vậy, tốt nhất là anh A cứ chịu đựng cảnh gà trống nuôi con, bỏ làm job thứ 2 để dành thêm thời giờ dạy dỗ con cái, khẻo lại mất con như mất vợ và để bù vào sự thiếu hụt tiền bạc chi tiêu trong gia đinh, với lợi tức quá thấp của một mình anh đi làm cho một gia đình 6 miệng ăn mà 5 người đều ở tuổi còn quá xa dưới tuổi vị thành niên, thì chắc chắn Bộ Xã Hội sẽ phải trợ cấp thêm hàng tháng cho anh nuôi dưỡng con cái cho tới khi chúng nó tới tuổi không lớn.

        Nói tóm lại, về khía cạnh pháp lý của nội vụ kể trên, kể như đã tạm giải quyết được một phần nào thỏa đáng cho anh A, nhưng còn về khía cạnh tình cảm giữa anh và vợ anh, thì chúng tôi xin nhường lại phần kết luận cho quý đọc giả xét đoán theo lương tâm và sự suy luận tình cảm khác biệt nhau của mỗi người chúng ta.




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thưở sinh thời – khi vui miệng – có lần soạn giả Nguyễn Phương đã kể lại lúc đưa đám cô Năm Phỉ, và chuyện ông Chín Trích đập vỡ cây đàn: “Ngày cô Năm Phỉ mất, người đến viếng tang nghe nhạc sĩ Chín Trích đàn ròng rã mấy ngày liên tiếp bên quan tài… Ông vừa đờn vừa khóc. Đến lúc động quan, trước khi đạo tỳ đến làm lễ di quan, nhạc sĩ Chín Trích đến lậy lần chót, ông khóc lớn:’ Cô Năm đã mất rồi, từ nay Chín Trích sẽ không còn đờn cho ai ca nữa…’ Nói xong ông đập vỡ cây đờn trước quan tài người quá cố. “Việc xảy quá đột ngột và trong hoàn cảnh bi thương của kẻ còn đang khóc thương người mất, mọi người im lặng chia sẻ nỗi đau của gia đình người quá cố và của nhạc sĩ Chín Trích. Khi hạ huyệt thì người nhà của cô Năm Phỉ chôn luôn cây đàn gãy của nhạc sĩ Chín Trích xuống mộ phần của cô Năm Phỉ.” (Thời Báo USA, số 321, 18/02/2011, trang 67)
Trong khi người Mỹ đang bước vào cuối tuần Lễ Độc Lập trong cái bóng của đại dịch vi khuẩn corona tàn phá, một số thống đốc đang suy nghĩ lại về lập trường đeo khẩu trang sau nhiều ngày lây nhiễm cao kỷ lục, theo bản tin CNN cho biết hôm Thứ Sáu, 3 tháng 7. Hôm Thứ Sáu, Hoa Kỳ báo cáo 39,736 trường hợp bị lây Covid-19, một ngày sau khi kỷ lục mới nhất trong một ngày được ghi nhận với hơn 52,000 trường hợp hôm Thứ Tư. Hơn 2 tháng sau đợt cao điểm lần đầu đã ảnh hưởng một số tiểu bang, vi khuẩn hiện đang tăng trở lại khắp Miền Nam và Miền Tây Nam Hoa Kỳ. Cơ Quan CDC dự đoán sẽ có 148,000 người thiệt mạng tại Mỹ vào cuối tháng này.
Tổng Thống và Đệ Nhất Phu Nhân Melania Trump có mặt tại Đài Tưởng Niệm Quốc Gia Mount Rushmore National Memorial hôm Thứ Sáu, 3 tháng 7 để làm lễ ăn mừng sớm Lễ Độc Lập được dự kiến sẽ có khoảng 7,500 người tham dự, theo bản tin của CNN cho biết. “Chúng tôi đã nói với những người có liên quan rằng họ có thể ở nhà, nhưng những ai muốn đến và tham gia cùng chúng tôi, chúng tôi sẽ tặng khẩu trang miễn phí nếu họ chọn đeo,” theo Thống Đốc Cộng Hòa Kristi Noem nói với Fox News. Nhà phân tích y tế của CNN là Bác Sĩ Celine Gounder nói rằng tổ chức sự kiện như thế trong thời đại dịch là “còn hơn vô trách nhiệm.”
Hải Quân Hoa Kỳ đưa 2 hàng không mẫu hạm và nhiều tàu chiến tháp tùng tới Biển Đông trong những ngày kế tiếp để tham dự một cuộc tập trận, theo các viên chức Hải Quân Hoa Kỳ cho biết hôm Thứ Sáu, 3 tháng 7 năm 2020. Cuộc tập trận đã định từ lâu nhưng đến cùng lúc các cuộc tập trận của TQ gần Quần Đảo Hoàng Sa, mà đã bị Hoa Kỳ và nhiều nước khác chỉ trích. Báo The Wall Street Journal tường trình đầu tiên về việc các hàng không mẫu hạm tham dự vào cuộc tập trận sắp tới. “Mỹ đồng ý với các nước bạn hữu Đông Nam Á rằng: Cuộc tập trận của Trung Quốc trong các vùng biển tranh chấp của Biển Đông là khiêu khích cao độ. Chúng tôi chống lại các tuyên bố chủ quyền phi pháp của Bắc Kinh,” theo Bộ Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ Mike Pompeo viết Twitter cho biết hôm Thứ Sáu.
Hằng năm thành phố Montreal, Canada đều có tổ chức nhiều cuộc lễ hội quốc tế về thể thao. Marathon International de Montreal là một môn chạy dua dai sức quy tụ cả ngàn người đến từ khắp thế giới. Từ người trẻ tuổi đến các cụ ông cụ bà còn gân đều có thể tham dự. . .
Đai sứ Mỹ, Daniel Krintenbrink, phát biểu chiều ngày 2/7 tại Hà Nội, nhân kỷ niệm 25 năm binh thường hóa quan hệ ngoại giao Việt-Mỹ: “Washington sẽ triển khai các hoạt động ngoại giao, hàng hải, và quân sự để bảo đảm hòa bình, ổn định Biển Đông”. Đại Sứ Kritenbrink cho hay, Mỹ sẽ triển khai các hoạt động theo 3 hướng: 1- Tăng hoạt động ngoại giao với các nước trong khu vực, trong đó có ASEAN. 2- Hỗ trợ các nước tăng cường hàng hải, để bảo vệ lợi ích của mình. 3- Phát triển năng lực quân sự Mỹ, trong đó có các hoạt động bảo vệ hàng hải.
Ban Phục Vụ Cộng Đồng Thành phố Garden Grove giới thiệu chương trình Preschool ‘Kare Bears’ niên khoá Mùa Thu/Mùa Đông 2020 cho các em nhỏ từ 3-4 tuổi, nhằm giúp các em có chuẩn bị trước khi vô học mẫu giáo. Các lớp sẽ bắt đầu ghi danh vào ngày Thứ Tư, 8 tháng Bảy, 2020, lúc 6:00 giờ chiều. Để đủ điều kiện, trẻ em phải biết tự đi vệ sinh và đủ 3 tuổi trước ngày 1 tháng Chín năm 2020. Việc đăng ký ghi danh sẽ qua hệ thống xổ số trực tiếp, được đặt tại Trung tâm Hội nghị Cộng đồng Garden Grove, tại 11300 Stanford Avenue.
Ngày 02/07/2020, Đài Deutsche Welle (Làn sóng Đức, DW) đã có bài về tình trạng đàn áp những tiếng nói chỉ trích chính phủ trong thời gian trước Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam. Đài DW đã nêu trường hợp ông Nguyễn Bắc Truyển và vợ là bà Bùi Thị Kim Phượng làm điển hình cho tình trạng của các tù nhân chính trị và chính sách „phạt cả đám“ của Việt Nam. Trong bài, Hiệp định Thương mại Tự do và vai trò Chủ tịch của Hội đồng EU của chính phủ Đức được xem là một trong những đòn bẩy trong việc cải thiện tình trạng nhân quyền Việt Nam.
The fourth of July, hay July fourth. Người Mỹ thường gọi tắt của American Independence Day. Năm nay Hoa Kỳ kỷ niệm ngày Lễ Độc lập tròn 244 năm (7/4/1776 - 7/4/2020). Nước Mỹ tuy lịch sử lập quốc không lâu đời, nhưng đã nhanh chóng vượt lên đứng đầu bảng xếp hạng các cường quốc trên thế giới. Tính đến ngày Lễ Độc Lập năm nay, tôi đã được đón sự kiện trọng đại này đúng mười lần. Tôi đến Mỹ hơi muộn, khi đang trong độ tuổi về hưu nếu còn ở Việt Nam. Nhưng nước Mỹ khác hẳn, chính phủ khuyến khích người dân đi làm cho đến tuổi 70. Có người mạnh khỏe, sau 70 tuổi họ tiếp tục làm việc cho tới khi thật sự muốn nghỉ ngơi.
Một ngày vào năm 1674, tại thành phố Dutch của Delch, Anton van Leewenhoek lấy một ít bựa ở khe răng và nhìn qua kính hiển vi mà ông ta mới chế. “Tôi đã nhìn thấy, với nhiều ngạc nhiên…rất nhiều vi sinh vật, nhỏ li ti đang di chuyển.”Đó là vi khuẩn và Leewenhoek là người đầu tiên nhìn thấy chúng, mặc dù ông ta không biết rằng một số những vi sinh vật đó có thể gây ra bệnh. Khi ông ta báo tin này cho hội Royal Society of England, một tổ chức các khoa học gia, một số hội viên lúc đầu không tin ở ông. Nhưng sau đó Hội đề cử ông làm hội viên. Các nghiên cứu về sau này của ông đã khiến ông trở thành nổi tiếng và ông được Nữ Hoàng Anh và Vua nước Nga viếng thăm
Tình hình đại dịch vi khuẩn corona trong tuần qua trở nên bi quan và u ám khi Brazil, Hoa Kỳ và Trung Quốc gia tăng số người bị nhiễm bệnh và tử vong lên tới mức báo động. Thậm chí Bác Sĩ Anthony Fauci là thành viên của nhóm chống vi khuẩn của Bạch Ốc đã cảnh báo Mỹ có thể sẽ chứng kiến 100,000 người bị bệnh mỗi ngày. Trong lúc đó chuyện Quốc Hội CSTQ đã thông qua luật an ninh quốc gia Hong Kong và Putin thưởng tiền cho Taliban giết lính Mỹ và Anh tại Afghanistan cũng làm dư luận chú ý.
Vào ngày Lễ Độc Lập, hầu hết chúng ta đều tụ họp bạn bè tại bãi biển hay hồ tắm, năm nay chúng ta ăn mừng có khác chút đỉnh.Đại dịch vi khuẩn corona đã lan truyền khắp nơi, và số người bị truyền nhiễm tăng nhanh như hỏa tiễn với 3 tiểu bang đông dân nhất đang đạt kỷ lục số trường hợp mới bị lây hàng ngày. Trong khi điều này không cần thiết phải bãi bỏ các kế hoạch của bạn cho ngày lễ, có nhiều bước bạn có thể làm để giữ mình và người khác được khỏe mạnh trong mùa lễ này.
Người phụ nữ da trắng được ghi hình chĩa súng vào một phụ nữ da đen và ngưởi con gái 15 tuổi của bà này tại bãi đậu xe của tiệm Chipotle tại Michigan đã bị truy tố trọng tội tấn công, trong tội 4 năm tù. Video của vụ đối đầu tại thành phố Orion Township tiểu bang Michigan, đã được đăng lên Facebook vào tối Thứ Tư, 1 tháng 7. Người chồng của người phụ nữ da trắng này cũng đã bị truy tố trọng tội tấn công. The Detroit Free Press đã xác nhận cặp vợ chồng này Jillian Wuestenberg, 32 tuổi, và Eric Wuestenberg, 42 tuổi. Takelia Hill kể cho báo Detroit News rằng cuộc đối đầu bắt đầu khi Wuestenberg va chạm cô con gái 15 tuổi của mình, Makayla Green. Green và Hill yêu cầu lời xin lỗi, và bắt đầu gọi Wuestenberg là "không biết gì" và "kỳ thị chủng tộc". Khi Wuestenberg đi bộ tới xe cô, chồng cô, đã ra khỏi xe hơi và nói với Hill và Green rằng, “Các người nghĩ các người là ai?”
Đại dịch vi khuẩn tại Hoa Kỳ đã không được điều hướng theo chiều hướng tích cực, nhưng nó có thể quân bình việc khao khát tái mở cửa với các đề phòng có thể giúp làm giảm sự lây lan của vi khuẩn corona, theo Bác Sĩ Anthony Fauci, giám đốc Viện Dị Ứng và Bệnh Truyền Nhiễm Quốc Gia, cho biết trong cuộc phỏng vấn với JAMA hôm Thứ Năm, 2 tháng 7 năm 2020. 34,634 trường hợp mới bị lây Covid-19 và 419 người thiệt mạng được báo cáo hôm Thứ Năm. Tất cả các trường hợp là từ 50 tiểu bang, Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn và các lãnh thổ của Mỹ. Có ít nhất 2,721,961 trường hợp bị lây vi khuẩn corona tại Hoa Kỳ kể từ lúc bắt đầu đại dịch đến nay, theo dữ liệu của Đại Học Johns Hopkins cho biết, và ít nhất 128,496 người thiệt mạng.
NEWPORT BEACH, Calif. – Chấm dứt nhiều ngày suy đoán, các viên chức hôm Thứ Năm, 2 tháng 7 năm 2020 đã tuyên bố rằng tất cả các bãi biển được điều hành bởi Quận Cam sẽ bị đóng suốt cuối tuần Lễ Độc Lập, theo bản tin của Đài KABC cho biết hôm Thứ Năm. Tổng Giám Đốc Quận Frank Kim và Giám Sát Viên Lisa Bartlett đã xác nhận việc đóng cửa đã lên kế hoạch, gồm các bãi đậu xe ở bãi biển vào Thứ Bảy và Chủ Nhật, ngày 4 và 5 tháng 7. Các bãi biển bị ảnh hưởng gồm: Aliso, Capistrano, Salt Creek, Baby Beach, Bayside, Camel Point, Poche, Strands, Table Rock, Thousand Steps, Treasure Island và West Street.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.