Hôm nay,  

Khi Vô Ngã Không Là Vô Ngã

23/11/202508:11:00(Xem: 694)
blank

Khi Vô Ngã Không Là Vô Ngã

Nguyên Giác
 

Nơi đây, chúng ta sẽ chỉ nói chữ nghĩa ở mức độ rất nhẹ nhàng, rất đơn giản, chủ yếu có thể tu học được, chứ không hề lý thuyết phức tạp, không bàn chuyện cao siêu. Nhan đề cho bài này “Khi Vô Ngã Không Là Vô Ngã” nghe có vẻ như viết kiểu giựt gân, nhưng để nêu lên thực tế rằng Vô Ngã là khái niệm rất trừu tượng, rất khó hình dung, và không chắc gì chúng ta có thể hiểu cùng một nghĩa, khi nói cùng một từ ngữ này.

Vô Ngã, nói ngắn gọn, là không hề có cái gì gọi là cái tôi, hay cái của tôi; không hề có cái gì gọi là cái tự ngã trên trần gian này. Trong Kinh SN22.95, Đức Phật nói rằng cái thân tâm mà nhiều người tưởng là cái tôi, cái tự ngã, thực ra chỉ là đống bọt nước lớn, nhìn kỹ thì đống bọt ngũ uẩn ấy hiện rõ ra là trống không, như bong bóng nước hiện ra rồi tan biến, hệt như quáng nắng, hệt như trò ảo thuật...

Trong Tạp chí Viên Âm, số 22, phát hành năm 1936, Cư sĩ Tâm Minh Lê Đình Thám dựa vào Trung Luận của ngài Long Thọ giải thích rằng tất cả các pháp đều là vô ngã, vì đều là do nhơn duyên khởi lên, không có chút gì là có tự tính. Dẫn ra trường hợp cái bàn, cụ Lê Đình Thám viết, trích:
 

"Ví dụ như một cái bàn, nó cũng pbải đủ Nhơn đủ Duyên rồi mới thành cái bàn được. Nhơn của cái bàn tức là các thứ gỗ; gỗ lim thi đóng thành bàn lim, gỗ kiền-kiền thì đóng thành bàn kiền-kiền, nhơn với quả tụy có khác, nhưng cũng đồng một tánh-cách, hễ gỗ lim thì đóng thành bàn lim, chớ không thể nào đóng thành bàn kiền-kiền được. Song một mình gỗ cũng không đủ làm thành cái bàn, muốn đóng cho thành được cái bàn, lại cần phải có nhơn-công cưa, xẻ, bào, chuốt, ráp mộng, ghép ván nữa, những nhơn-công kia đều là những trợ duyên giúp đỡ cho cái nguyên-nhơn gỗ tạo thành ra cái bàn vậy. Chúng ta xét như trên thì biết cái bàn là một vật do nhơn-duyên sanh ra, tức là một cái nhơn-duyên-sở-sanh pháp. Vậy những nhơn duyên-sở-sanh pháp thiết-thiệt là thế nào? Đáp lại câu hỏi ấy, chúng ta nên lập câu kệ thứ hai, tức là câu: "Ngã thuyết tức thị không". Ngã thuyết tức thị không, nghĩa là tôi nói các nhơn duyên-sở sanh pháp kia tức là chơn không."
 

Đức Phật nói thế, các cụ cũng nói thế. Tuyệt vời là lý luận. Tuy nhiên, khi nghiên cứu về cách dịch các văn bản Thiền học từ tiếng Việt sang tiếng Anh, tôi lúng túng, khi suy nghĩ rằng nên chọn chữ nào để dịch chữ "vô ngã": chữ "non-self" hay chữ "no-self" hay chữ "not-self"? Cũng từng có một cuộc thảo luận trên mạng SuttaCentral về cách dịch chữ vô ngã.

Nói đơn giản trong tiếng Việt, thì chữ "vô ngã" có thể được hiểu là "không hề có cái gì là ngã" và cũng có thể hiểu hơi khác hơn, rằng đó là "không phải ngã" -- nghĩa là, trong tiếng Anh thì "not-self" có nghĩa là "chưa phải là ngã." Vậy thì dịch làm sao cho đúng ý Đức Phật.

Trường hợp bài Kinh SN 22.59, còn gọi là Kinh Vô Ngã Tưởng theo bản dịch Việt ngữ của Thầy Minh Châu, trích: "Sắc, này các Tỷ-kheo, là vô ngã. Này các Tỷ-kheo, nếu sắc là ngã, thời sắc không thể đi đến bệnh hoạn..."

Bài Kinh trên được Bhikkhu Bodhi dịch là "The Characteristic of Nonself" và câu dẫn trên là: “Bhikkhus, form is nonself. For if, bhikkhus, form were self, this form would not lead to affliction..."

Trong khi đó, Bài Kinh trên được Bhikkhu Sujato dịch là "The Characteristic of Not-Self" và câu dẫn trên là: “Mendicants, form is not-self. For if form were self, it wouldn’t lead to affliction..."

Vị sư Hoa Kỳ Thanissaro Bhikkhu, cũng là một trong vài người dịch Tam Tạng Pali sang Anh văn, dùng chữ "Not-self" -- chữ này, nếu dịch cho sát nghĩa tiếng Việt sẽ là "chưa phải ngã".

Hai đại dịch giả khác -- Ngài Ñanamoli Thera và N.K.G. Mendis -- cũng dịch là "Not-self".
 

Trong bài viết nhan đề "No-self or Not-self?" (Không-Ngã hay Không-Phải-Ngã?) (1) ngài Thanissaro Bhikkhu viết, trích: "Thực ra, khi Đức Phật được hỏi thẳng rằng có hay không có một cái ngã, Ngài đã từ chối trả lời. Sau đó, khi được hỏi tại sao, Đức Phật nói rằng khi trả lời "có, có một cái ngã" hay khi trả lời "không, không có ngã nào" đều sẽ rơi vào những tà kiến ​​cực đoan, khiến con đường tu tập Phật giáo trở nên bất khả thi. Vì vậy, câu hỏi này nên được gác lại." (1)
 

Ngài Thanissaro nói rằng Đức Phật chỉ quan tâm tới việc giúp chúng sinh giải thoát, và không bận tâm chuyện lý thuyết. Cuối bài viết, ngài Thanissaro viết: "Theo nghĩa này, giáo lý vô ngã không phải là một học thuyết về vô ngã, mà là một chiến lược phi ngã để loại bỏ đau khổ bằng cách buông bỏ nguyên nhân của nó, dẫn đến hạnh phúc cao nhất, bất diệt. Khi đó, những câu hỏi về ngã, vô ngã và phi-ngã sẽ tan biến. Một khi đã trải nghiệm được sự tự do hoàn toàn như vậy, thì còn gì để bận tâm về việc cái gì đang trải nghiệm nó, hay về việc nó có phải là một cái ngã hay không?"
 

(Đoạn trên cần viết nguyên văn, vì ý nghĩa rất tinh tế: In this sense, the anattā teaching is not a doctrine of no-self, but a not-self strategy for shedding suffering by letting go of its cause, leading to the highest, undying happiness. At that point, questions of self, no-self, and not-self fall aside. Once there’s the experience of such total freedom, where would there be any concern about what’s experiencing it, or about whether or not it’s a self?)
 

Trong Kinh SN 44.10, Đức Phật giải thích cụ thể hơn qua đoạn đối thoại với Ngài Ananda, qua bản dịch của Thầy Minh Châu, trích:

"—Bạch Thế Tôn, vì sao Thế Tôn không trả lời câu hỏi của du sĩ Vacchagotta?

—Này Ānanda, nếu được hỏi: “Có tự ngã không?”, và Ta trả lời cho du sĩ Vacchagotta là: “Có tự ngã”, như vậy, này Ānanda, thuộc về phái các Sa-môn, Bà-la-môn chấp thường kiến.

Và này Ānanda, nếu được hỏi: “Có phải không có tự ngã?” Và Ta trả lời cho du sĩ Vacchagotta là: “Không có tự ngã”, như vậy, này Ānanda, là thuộc về phái các Sa-môn, Bà-la-môn chấp đoạn kiến.

Lại nữa, này Ānanda, nếu được hỏi: “Có tự ngã không?” và Ta trả lời cho du sĩ Vacchagotta là: “Có tự ngã”, như vậy, câu trả lời của Ta có phù hợp với trí khởi lên rằng: “Tất cả các pháp là vô ngã”?" (2)
 

Như thế, nghĩa là, theo giải thích của Thanissaro, "vô ngã" là chiến lược của Đức Phật để giải thoát. Tuy nhiên, Đức Phật không hề nói minh bạch là có một cái ngã nào đó. Nhưng hiển nhiên, Đức Phật liên tục nói rằng "các pháp vô ngã" -- vì hễ chúng ta nói rằng có cái gì gọi là ngã, thì đều không trúng, và sẽ rơi vào tà kiến.

 

Trong Kinh MN 2, Đức Phật nói rõ rằng nói có ngã hay nói không có ngã đều là tà kiến, trích bản dịch của Thầy Minh Châu như sau:

"Với người không như lý tác ý như vậy, một trong sáu tà kiến này khởi lên: “Ta có tự ngã”, tà kiến này khởi lên với người ấy như thật, như chơn; “Ta không có tự ngã”, tà kiến này khởi lên với người ấy như thật như chơn; “Do tự mình, ta tưởng tri ta có tự ngã”, tà kiến này khởi lên với người ấy như thật, như chơn; “Do tự mình, ta tưởng tri ta không có tự ngã”, tà kiến này khởi lên với người ấy như thật, như chơn. “Không do tự mình, ta tưởng tri ta có tự ngã”, tà kiến này khởi lên với người ấy như thật, như chơn; hay tà kiến này khởi lên với người ấy: “Chính tự ngã của ta nói, cảm giác, hưởng thọ quả báo các nghiệp thiện ác đã làm chỗ này, chỗ kia, chính tự ngã ấy của ta là thường trú, thường hằng, hằng tồn, không chuyển biến, và sẽ vĩnh viễn tồn tại”. Này các Tỷ-kheo, như vậy gọi là tà kiến, kiến trù lâm, kiến hoang vu, kiến hý luận, kiến tranh chấp, kiến kiết phược." (3)
 

Trong nhà Phật, có luật nhân quả. Mình làm ác, thì sẽ nhận quả ác. Mình làm thiện, thì sẽ nhận quả thiện. Câu hỏi rất nan đề là: cái tôi làm ác (hay thiện) có phải là cái tôi sẽ nhận quả ác (hay thiện) trong tương lai gần hay tương lai xa? Như thế, có phải cái "ngũ uẩn vô ngã" hôm nay làm ác (hay thiện) sẽ là cái "ngũ uẩn vô ngã" tương lai sẽ thọ nhận quả ác (hay thiện) sau đó? Trả lời thế nào cũng bị vướng vào nhị biên.

Trong Kinh SN 12.17, Đức Phật giải thích, quả bản dịch của Thầy Minh Châu:

"Một người làm và chính người làm ấy cảm thọ (kết quả). Này Kassapa, như Ông gọi ban đầu “khổ do tự mình làm ra”, như vậy có nghĩa là thường kiến.

Một người khác làm và một người khác cảm thọ. Này Kassapa, như vậy đối với người bị cảm thọ, được xảy ra như: “Khổ do người khác làm ra”, như vậy có nghĩa là đoạn kiến.

Này Kassapa, từ bỏ hai cực đoan ấy, Như Lai thuyết pháp theo con đường trung đạo. Vô minh duyên hành, hành duyên thức …"(4)
 

Các luận sư Đại Thừa với truyền thống lý luận phức tạp đã đưa Pháp vô vi ra trả lời các câu hỏi về vô ngã [pháp hữu vi]: rằng có một Pháp vô vi gọi là Thường Lạc Ngã Tịnh. Nghĩa là, nói rằng có Chân Thường, Chân Lạc, Chân Ngã, Chân Tịnh... để gọi Pháp vô vi của Niết bàn. Khoan, khoan. Nơi đây, chúng ta chỉ nói về chuyện rất đời thường trong ngày, chuyện đi đứng nằm ngồi của một khối da thịt gân xương vô ngã liên tục hư vỡ, lụi tàn từng khoảnh khắc.

Thực tế, nói làm sao cũng bị kẹt. Một lần, bổn sư của tôi, Hòa Thượng Tịch Chiếu, nói với tôi rằng pháp Thiền Tổ Sư không dùng tới lời nói. Nhờ câu nói bí ẩn đó, suốt nhiều thập niên sau tôi vẫn tìm tòi trong kinh và luận thư về những ẩn nghĩa, tại sao không dùng lời nói. Một lần khác, Thầy nói rằng "đừng có đọc nữa." Thực ra, tôi mê đọc thì ai cũng biết, vì lúc nào cũng cầm theo vài cuốn sách để đọc liên tục. Nhưng câu nói "đừng đọc nữa" chỉ có nghĩa là "đừng diễn giải nữa" vì diễn giải là (tiến trình qua lý luận) là sẽ mất ngay cái đời sống trước mắt, bên tai.

Khi bạn nghe một điều gì đó, hoặc nghe là hiểu ngay, hoặc nghe là không hiểu ngay. Hiểu ngay thì tốt, không hiểu thì thôi. Đừng "đọc những lời nói mà bạn nghe được" -- nghĩa là, đừng diễn giải rằng abc hay bcd", vân vân. Vì ngay khi bạn suy nghĩ dể "đọc" (diễn giải) lời bạn nghe trước đó vài phút, thì bạn mất ngay cái đời sống trong hiện tại. Bởi vì đọc, hay diễn giải chỉ là chuyện bạn rơi vào quá khứ. Trong khi Thiền Tông yêu cầu bạn sống ngay cái khoảnh khắc hiện tiền.

Thiền Tông có những cách trả lời rất là tuyệt vời cho chuyện Vô Ngã mà không phải Vô Ngã này. Khi có ai đó chỉ vào cái bình và hỏi rằng đó là cái gì, bạn nên hiểu câu hỏi đó có nghĩa là, cái bình này có cái ngã nào được gọi là bình hay không. Bạn có thể cầm gậy đập bể cái bình. Nghĩa là, bạn lấy cái Vô Thường để trả lời câu hỏi có Vô Ngã hay không. Hay là, bạn kéo cái bình sang nơi khác, sang cái bàn khác, để cho thấy rằng cái bình (Sắc) thực sự là không khác gì với Không.

Ngài Tuệ Trung Thượng Sỹ nói rằng có một cách để vượt sông để qua bờ bên kia là, thấy tâm mình như con trâu bùn, bước xuống dòng sông (của đời sống đầy sinh tử khổ não này) thì từng bước của trâu bùn sẽ tan ra vào sông. Nghĩa là, khi bạn trực tiếp sống đời sống này, hít thở, đi đứng nằm ngồi, trong từng khoảnh khắc của cảm thọ trực tiếp cuộc đời, thì không còn chuyện vô ngã hay không vô ngã. Vì hễ bàn chuyện Vô Ngã thì là rơi lại vào kiểu "đọc đời sống này" chứ không còn là "sống đời sống này."
 

Do vậy, thay vì đọc (diễn giải, suy nghĩ...), bạn hãy sống trực tiếp cuộc sống, không qua bất kỳ trung gian chữ nghĩa nào nữa, đó cũng là ý hãy sống Như Thị, theo bài kệ của Tổ Phước Hậu:

Kinh điển lưu truyền tám vạn tư

Học hành không thiếu cũng không dư

Năm nay nghĩ lại chừng quên hết

Chỉ nhớ trên đầu một chữ NHƯ.

Hãy nhớ rằng, khi bạn sống được cái Như Thị hiện tiền, thì sẽ không còn chuyện nên dịch Vô Ngã là Không-Ngã hay Không-Phải-Ngã nữa. Khi toàn thân bạn sống với chữ Như, y hệt như con trâu bùn đang bước qua sông, thì đó cũng là lời Đức Phật dạy trong Kinh Bahiya Sutta, rằng "Này Bahiya, hãy để cái được nghe là cái được nghe, hãy để cái được thấy là cái được thấy..." Và ngay khi đó, là giải thoát. Là xa lìa tất cả chữ nghĩa của cõi này.
 

Nếu bạn dừng mọi chuyện lại trong ba mươi giây, và thực hiện lời Đức Phật dạy trong Kinh Bahiya, thì có thể chỉ trong khoảnh khắc chớp nhoáng, bạn sẽ thấy mọi chuyện của sách vở giấy tờ (kể cả kinh điển) đều không còn ý nghĩa gì trong khi bạn sống cuộc đời này. Đúng rằng nó là Vô Ngã. Nhưng mở miệng nói Vô Ngã, là sẽ rơi vào bẫy của cái đã qua. Trong cái hiện tiền, không có chữ nghĩa nào khởi lên được, huống gì là chữ rất là nghiêm túc như là Vô Ngã. Và có thể, bạn sẽ thấy ba mươi giây Như Thị đó trở thành vĩnh cửu, nơi đó, trong Tâm bạn hiển lộ một mùa xuân bất tận.
 

Vậy thì, hỏi lại, dịch chữ Vô Ngã thế nào cho vừa lòng người yêu chữ? Nếu có ai hỏi như thế, tôi sẽ lặng lẽ cầm tờ giấy đưa lên, và nhẹ nhàng xé ra làm nhiều mảnh. Đúng là pháp này không dùng ngôn ngữ, vì ngôn ngữ luôn luôn là cái bẫy của quá khứ. Còn cái hiện tiền mà chúng ta đang hít thở, nói, cười, đùa giỡn... thì hoàn toàn không một chữ nào hiện lên trong tâm. Chỉ thấy vạn pháp nó thế, là nó thế.
 

GHI CHÚ:

(1) Thanissaro Bhikkhu. "No-self or Not-self?"

https://www.dhammatalks.org/books/NobleStrategy/Section0014.html

(2) Kinh SN 44.10: https://suttacentral.net/sn44.10/vi/minh_chau

(3) Kinh MN 2: https://suttacentral.net/mn2/vi/minh_chau

(4) Kinh SN 12.17: https://suttacentral.net/sn12.17/vi/minh_chau

 





Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
WASHINGTON -- Sau thượng đỉnh Nga-Mỹ ở Alaska, Tổng Thống Trump tiết lộ một số điểm Putin và Trump đã đồng ý, trong đó nổi bật là hai ý kiến: Trump nói rằng Putin đồng ý rằng bầu cử Mỹ không nến cho bầu qua thư; và Trump đồng ý với Putin rằng giải pháp hòa bình tốt nhất là Ukraine nên nhượng đất cho Nga.
Lời Dịch Giả: Để giúp giới trẻ Việt Nam có thể dễ dàng học căn bản Phật pháp, các truyện Bản sanh nơi đây sẽ được rút ngắn và viết lại cho đơn giản trong song ngữ Việt -Anh. Dịch giả hy vọng các truyện Bản sanh song ngữ sẽ giúp cho quý tăng ni, giáo viên, và Phật Tử có thêm một phương tiện mới để hoằng pháp. Nguồn sẽ dựa theo bản tiếng Anh của 547 truyện Jataka trên mạng SuttaCentral
Hòa Thượng Thích Viên Lý, trụ trì chùa Điều Ngự, hỏi tôi: - Ông Vi Anh mất rồi, cô biết không? Tôi sửng sốt, im lặng. Mới ngày nào ông Vi Anh và ông Lưu Vĩnh Lữ đến thăm tôi đây mà. Anh em cười nói, vui như pháo nổ, vui như ngày hội, ngày Tết. Năm ngoái, ngày 27/10/2024, chúng tôi còn gặp ông đi cùng con trai, Trung Tá Triết Bùi tham dự Đại Hội Quân Nhân người Mỹ gốc Việt năm 2024
- Trump Mời Zelenskyy Đến Washington Thứ Hai 18/8 - Bộ Tư Pháp Đồng Ý Giữ Cảnh Sát Trưởng D.C., Kèm Điều Kiện - Thống Đốc Abbott Kêu Gọi Tổ Chức Phiên Họp Đặc Biệt Thứ Nhì - Netanyahu Biến Ý Tưởng Của Trump Thành Hiện Thực - FDA Cho Phép Dùng Vaccine Cúm FluMist Của AstraZeneca Tại Nhà - Trump Cam Kết “Giải Cứu” Nhà Hoạt Động Hong Kong Jimmy Lai - Texas: Cư Dân Gốc Việt Bị Kỳ Thị Sau Khi Bình Luận Về Tuyên Bố Của Trump - Lạm Dụng Chức Vụ Trong Quan Hệ Cá Nhân, Thị Trưởng New Orleans Bị Truy Tố - Cảnh Báo Bão Đại Tây Dương Erin Cuối Tuần Này
Giáo sư Trần Ngọc Ninh đã ra đi thanh thản ở tuổi 103 vào ngày 16 tháng 7 năm 2025 tại Bệnh viện Hoag, thành phố Newport Beach, miền Nam California. Tin tức về sự qua đời của giáo sư chỉ được gia đình thông báo hai tuần sau đó, theo đúng nguyện vọng của thầy về một tang lễ Phật giáo vô cùng đơn giản, được tổ chức riêng tư trong phạm vi gia đình. Không có cáo phó, không có điếu văn, và gia đình đã thực hiện đúng những gì thầy mong muốn. Thầy được an táng tại nghĩa trang Loma Vista Memorial Park, thành phố Fullerton, cách Little Saigon khoảng 20 km
- Nga Tấn Công Ukraine Rạng Sáng Ngày Trump Gặp Putin - D.C. Kiện Trump Vượt Quá Thẩm Quyền Ở Thủ Đô - Trump Bất Ngờ Gọi Bộ Trưởng Tài Chính Na Uy Đòi Nobel Hòa Bình - Lồng Bát Giác Đô Vật Sẽ Dựng Lên Trong Tòa Bạch Ốc - Chạy Trốn ICE, Một Người Thiệt Mạng - JD Vance Lại Bị Xua Đuổi Ở Anh - Tòa Chặn Chính Quyền Giao Thông Tin Người Nhận Medicaid Cho DHS - Thỏa Thuận Thương Mại Của Trump Gây Nguy Hiểm Cho An Ninh Quốc Gia - Tom Cruise Từ Chối Nhận Giải Thành Tựu Trọn Đời Từ Trump
Nhật Bản không đương nhiên là một dân tộc yêu chuộng hòa bình, mà đó là kết quả của bài học từ Thế chiến Thứ Hai. Là một quốc gia từng xâm lược tàn bạo tại nhiều nước Đông Á và Đông Nam Á, Nhật Bản đã phải nếm trải mùi bại trận chua cay, khi vào ngày 6 tháng 8 năm 1945, Mỹ thả quả bom nguyên tử đầu tiên xuống thành phố Hiroshima, và ba ngày sau, vào ngày 9 tháng 8, quả bom thứ hai được thả xuống Nagasaki. Ước tính số thiệt mạng tại hai thành phố này lên tới khoảng 350.000 người. Từ đó, cả thế giới và người Nhật đã kinh hoàng khi nhận thức được rằng sức hủy diệt của vũ khí hạt nhân là vô cùng khủng khiếp.
Chính quyền Trump đang tước bỏ quyền được bảo vệ của một số đương đơn xin tị nạn, kể cả những trường hợp đã nộp đơn từ năm 2019. Theo NPR, hàng chục di dân trên khắp Hoa Kỳ đã nhận thư từ Sở Di Trú và Công Dân (USCIS), thuộc Bộ Nội An, thông báo hồ sơ xin tị nạn của họ đã bị bác bỏ. Thư giải thích rằng các đương đơn này (phần lớn vào Mỹ từ năm 2019 đến 2022) chưa từng trải qua buổi phỏng vấn credible fear (có lo sợ hợp lý) bắt buộc tại biên giới. Đây là cuộc phỏng vấn do viên chức tị nạn tiến hành ngay khi đương sự vừa đến Mỹ hoặc đang bị tạm giữ, để họ có thể kể rõ nỗi sợ bị đàn áp hoặc hành hạ nếu bị buộc trở về quê nhà.
CBP (Cơ quan Hải quan và Bảo vệ Biên giới Hoa Kỳ) đã xác nhận rằng các Thường trú nhân có khả năng sẽ bị kiểm tra kỹ hơn và bị chất vấn nhiều hơn sau khi đi nước ngoài dài ngày. Tại phi trường nhập cảnh, những người có Thẻ Xanh đã sống ngoài Hoa Kỳ một thời gian dài có thể bị đưa vào khu vực kiểm tra thứ cấp để giải thích lịch sử du lịch của họ và mối liên hệ ràng buộc liên tục với Hoa Kỳ.
Nếu muốn tạo ra một trận bão hoàn hảo tại Covered California (hợp tác giữa California Health Benefit Exchange và Sở Dịch vụ Chăm sóc Sức khỏe California) và các thị trường bảo hiểm khác của ĐạoLuật Chăm Sóc Sức Khỏe Giá Cả Phải Chăng (ACA), thì tất cả những gì cần phải làm là kéo dài thời gian ghi danh, tăng gánh nặng túi tiền của người tiêu dùng và chấm dứt hỗ trợ tài chính cho người ghi danh trẻ tuổi và khỏe mạnh nhất. Thế là người dân mất bảo hiểm, chi phí tăng cao, và một nhóm người ghi danh ít hơn, nhiều bệnh tật hơn, đồng nghĩa với phí bảo hiểm cao hơn.
Pechanga Resort Casino hân hạnh giới thiệu cùng quý khán thính giả chương trình nhạc sống mang chủ đề “Hoài Lâm – Hoa Nở Không Màu in USA” sẽ được tổ chức vào lúc 7 giờ tối ngày 14 tháng 9, 2025 tới đây. Hẳn giới yêu thích âm nhạc trong những năm gần đây ít ai không biết đến một giọng ca rất trẻ từ tỉnh nhỏ đã được nghệ sĩ Hoài Linh chú ý đến tài năng và xem như con nuôi của anh, đó là ca sĩ Hoài Lâm. Hoài Lâm đã đặc biệt thu hút sự chú ý của lớp nghệ sĩ đàn anh bằng khả năng ca hát của anh ngay từ lúc 14 tuổi trong lần hát tại Việt Nam nhân dịp nữ ca sĩ Bích Thảo kỷ niệm 9 năm ca hát của cô. Đến 16 tuổi, Hoài Lâm càng lúc càng đam mê với âm nhạc và đã được nam ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng giúp đỡ, hướng dẫn trên con đường nghệ thuật. Hoài Lâm đã biết khai thác khả năng hát hay cũng như tài trình diễn trên sân khấu nhạc sống để lôi cuốn và chinh phục khán giả từ lúc còn rất trẻ.
California – (Ngày 28 tháng 7, 2025) – Năm thứ 10 liên tiếp, Pechanga Resort Casino lại vinh dự góp mặt trong danh sách đề cử độc quyền các khu nghỉ dưỡng/sòng bài xuất sắc, tranh tài danh hiệu “Sòng Bài Tốt Nhất Bên Ngoài Las Vegas” (Best Casino Outside of Las Vegas). Cuộc bình chọn thường niên của trang 10Best.com do USA Today đang tổ chức kêu gọi người hâm mộ bầu chọn cho sòng bài yêu thích nhất của mình bên ngoài Las Vegas. Một trong những ứng cử viên sáng giá nhất năm nay chính là Pechanga Resort Casino, tọa lạc gần Temecula. Pechanga cũng đồng thời được đề cử ở hạng mục “Sòng Bài Chơi Máy Kéo Tuyệt Nhất” (Best Casino for Slots). Khách đến thăm chỉ cần truy cập Pechanga.com/vote để tham gia bầu chọn cho Pechanga ở cả hai hạng mục này.
Một nghiên cứu mới được công bố khiến chúng ta phải xem lại những hiểu biết trước đây: cá voi và cá heo trên khắp thế giới không chỉ cùng tồn tại mà còn thường xuyên “giao lưu” với nhau. Vào mùa di cư thường niên, hàng ngàn con cá voi gù lưng (humpback whale) sẽ bơi qua bờ biển Úc, và người ta nhận thấy có sự góp mặt của những đàn cá heo trong hành trình này.
Hòa Lan, quê hương của những chiếc cối xay gió truyền thống ở những miền quê thanh bình, đang có những bước tiến ngoạn mục trong lĩnh vực năng lượng tái tạo. Ngành năng lượng dân dụng ngày nay đang phát triển nhanh chóng với các giải pháp sáng tạo thay thế cho các nhà máy điện truyền thống sử dụng nhiên liệu hóa thạch. Mới đây, công ty Archimedes của Hoà Lan vừa giới thiệu một sản phẩm kỹ thuật mang tính đột phá, làm thay đổi cách thức sản xuất điện cho nhà dân. LIAM F1 UWT là một tua bin (turbine) gió nhỏ gọn, có thể sản xuất tới 1,500 kwh mỗi năm, có khả năng đáp ứng gần một nửa nhu cầu năng lượng trung bình của một gia đình, và không bị hạn chế như các tấm pin mặt trời.
Tạp chí Annals of Internal Medicine, một ấn phẩm y khoa uy tín của Hoa Kỳ, đã từ chối yêu cầu của Bộ trưởng Y tế Robert F. Kennedy Jr. đòi rút lại một nghiên cứu lớn của Đan Mạch, theo tin từ Reuters. Công trình này, công bố hồi tháng 7, kết luận rằng các thành phần nhôm trong vắc-xin không làm tăng nguy cơ bệnh tật ở trẻ em. Nghiên cứu do chính phủ Đan Mạch tài trợ, phân tích dữ liệu toàn quốc của hơn 1,2 triệu trẻ em trong hơn 20 năm, cho thấy không có bằng chứng liên kết việc tiếp xúc với nhôm trong vắc-xin với các bệnh tự miễn, dị ứng hay rối loạn phát triển thần kinh. Bác sĩ Adam Finn, chuyên gia tiêm chủng nhi khoa tại Đại học Bristol (Anh), nhận định đây là “nguồn dữ liệu quy mô lớn, chất lượng cao” và là bằng chứng tốt nhất hiện có về độ an toàn của nhôm trong vắc-xin.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.