Hôm nay,  

- Tòa Tối cao đầu hàng Trump, cho Trump đủ thứ chuyện mà họ sẽ không bao giờ cho một Tổng Thống Dân Chủ kiểu như thế

07/12/202506:55:00(Xem: 1682)
blank

- Tòa Tối cao đầu hàng Trump, cho Trump đủ thứ chuyện mà họ sẽ không bao giờ cho một Tổng Thống Dân Chủ kiểu như thế
- Tòa giúp Trump qua hồ sơ vụ án ngầm, đôi khi phán quyết mà không giải thích, không ký tên
- Tòa này đã cấm Biden xóa nợ sinh viên, ngăn cản Biden kềm chế đại dịch Covid-19
 

Bái báo của New York Times nhận định như thế, và được phóng viên Adam Lynch của Alternet phân tích hôm 6/12/2025.

Tờ New York Times cho biết Tòa án Tối cao của Chánh án John Roberts đang trao cho vị tổng thống được họ yêu mến những quyền lợi mà ông không xứng đáng.
 

“Các thẩm phán… dường như thân thiện hơn với những tuyên bố về quyền hành pháp dưới thời [Tổng thống Donald] Trump so với thời Tổng thống Joe Biden. Họ đã ngăn cản nỗ lực của ông Biden sử dụng thẩm quyền của mình để xóa nợ sinh viên và kềm chế đại dịch Covid-19. Ngày nay, họ đang tạo điều kiện cho một tổng thống Cộng hòa khi ông Trump đi xa hơn nhiều trong khi vẫn dựa vào những lý lẽ yếu kém hơn”, tờ New York Times lập luận.
 

Tòa này sẽ sớm thụ lý một vụ kiện thách thức quyền sa thải một thành viên của Ủy ban Thương mại Liên bang (FTC: Federal Trade Commission) của Trump — một hành động đi ngược lại tiền lệ 90 năm của Tòa án Tối cao. Tòa án cũng sẽ thụ lý một vụ kiện thách thức nỗ lực của Trump nhằm thu hồi quyền công dân theo nơi sinh, vốn được Tu chính án thứ 14 bảo vệ rõ ràng.
 

Nhưng tòa án do phe bảo thủ thống trị gần đây đã là một đồng minh rất tốt của Trump, giúp Trump thoát khỏi một số vụ thâu tóm quyền lực tồi tệ nhất của chính Trump, bao gồm cả quyết định giữ lại khoản tiền do Quốc hội phân bổ và phá hủy các văn phòng chính phủ do Quốc hội lập ra.

Quan trọng không kém, trong các lập luận của Tòa này — cả chính thức lẫn lặng lẽ được đưa ra mà không có tranh luận hay lý lẽ nào về hồ sơ vụ án ngầm (furtive shadow docket: các hồ sơ Tòa tối cao phán quyết mà không giải thích, đôi khi không ký tên, thường đưa ra vào đêm Thứ Sáu để giảm dư luận) của tòa án — các thẩm phán bảo thủ đang phớt lờ bằng chứng cho thấy Trump không hành động một cách thiện chí.

“Trước đây, chính phủ đã được hưởng cái mà các học giả pháp lý gọi là ‘giả định về tính quy luật’. Các thẩm phán cho rằng họ có thể tin tưởng các quan chức chính phủ sẽ trình bày sự việc một cách chính xác và đưa ra lý do thực sự cho hành động của mình — và đôi khi có thể chiều theo các quan chức đó. Chính quyền Trump không xứng đáng với giả định này”, tờ NY Times lập luận.

Các thẩm phán tòa án cấp dưới do tổng thống của cả hai đảng bổ nhiệm đã mô tả các hành động, lập luận và sự thách thức của chính quyền là “nghiêm trọng”, “thất thường”, “vô lý”, “vô lương tâm”, “vô căn cứ”, “đáng xấu hổ”, “giống Kafka”, “vi hiến trắng trợn” và “giả tạo”. Thẩm phán Karin Immergut, người được Trump bổ nhiệm vào Tòa án Quận Hoa Kỳ tại Quận Oregon, thậm chí còn mô tả những lý do mà Trump công khai cho việc triển khai Vệ binh Quốc gia tại Portland là "không dựa trên thực tế".

"Tuy nhiên, Tòa án Tối cao vẫn rất cả tin vào chính quyền", tờ NY Times cho biết. "Ví dụ, Thẩm phán Kavanaugh đã giảm nhẹ gánh nặng của việc dừng xe trái phép đối với những người nhập cư hợp pháp bằng cách nói rằng họ sẽ bị thẩm vấn ngắn gọn và sau đó có thể 'được thả tự do ngay lập tức'. Điều đó thường không phải là thực tế trong các cuộc vây bắt người nhập cư của chính quyền Trump. Thay vào đó, các nhân viên di trú tiến hành các cuộc đột kích theo kiểu quân sự khiến trẻ em kinh hãi và thậm chí giam giữ công dân trong nhiều giờ, nhiều ngày, thậm chí nhiều tuần."

"Các thẩm phán tại các tòa án cấp dưới, bao gồm cả một số thẩm phán do ông Trump bổ nhiệm, đã chỉ trích chính quyền Trump vì những lời dối trá và thiếu thiện chí, và bắt đầu xem xét các lập luận của chính quyền với thái độ hoài nghi mà họ đã nhận được. Các thẩm phán cũng nên làm như vậy", tờ NY Times viết.

Ngoài ra, tòa án vẫn tiếp tục để Trump nắm quyền "theo những cách đáng ngờ", tờ NY Times nhận định, ám chỉ đến phán quyết của tòa án vào tháng 9 cho phép Trump giữ lại 4 tỷ đô la viện trợ nước ngoài mà Quốc hội đã chỉ đạo phải chi tiêu vào cuối tháng đó.

"Chỉ trong một đoạn giải thích, đa số đã giữ nguyên chính sách này, viện dẫn thẩm quyền thực hiện chính sách đối ngoại của tổng thống. Đó là một tuyên bố có tầm ảnh hưởng sâu rộng, trái ngược với truyền thống lâu đời của đất nước về việc tôn trọng quyền chi tiêu của Quốc hội. Việc ông Trump tịch thu các khoản tiền được phân bổ là vi hiến, chấm hết", tờ NY Times cho biết.

Đa số bảo thủ cũng đã để tổng thống bắt đầu giải thể Bộ Giáo dục mặc dù chỉ có Quốc hội mới có quyền bãi bỏ một cơ quan hành chính và họ đã bật đèn xanh cho việc Trump sa thải các thành viên của Ủy ban Quan hệ Lao động Quốc gia (NLRB: National Labor Relations Board) và các cơ quan khác mà không có lý do, vi phạm tầm nhìn về sự độc lập mà Quốc hội đã có khi thành lập các cơ quan đó.

“Do tính chất yếu kém của Quốc hội dưới sự kiểm soát của Đảng Cộng hòa, sự ổn định của nền dân chủ Mỹ phụ thuộc nhiều hơn mức cần thiết vào Tòa án Tối cao. Cho đến nay, Tòa án Tối cao vẫn chưa hoàn thành vai trò hiến định của mình”, tờ NY Times đưa tin. “Nhưng chúng ta mới chỉ ở quý đầu tiên của nhiệm kỳ này. Vẫn còn một chặng đường dài phía trước.”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
thơ thời kỳ này của thi sĩ Lê Giang Trần dễ làm chúng ta mất ngủ, với những thao thức về những đời thơ bay theo gió lộng ra biển. Có phải thơ chàng là để trôi theo biển gió? Hay là thơ cũng lấm bụi theo chân giang hồ
Ông là kiến trúc sư, là một học giả, đã xuất bản nhiều tác phẩm trong tiếng Việt và tiếng Anh về Phật học, triết học và tâm lý học. Ông cũng viết truyện. làm thơ... bây giờ ông cho biết sẽ ra ứng cử chức Thị Trưởng Thành Phố Westminster.
Cuộc hành trình ‘khởi đầu bằng thảm kịch’ đã cho thấy ‘sự trưởng thành và hòa nhập của người di dân gốc Việt với xứ sở này’.
Các thống đốc Cộng Hòa tại hơn một chục tiểu bang đã gửi thư lên Bộ Ngoại Giao yêu cầu những người tị nạn được tái định cư tại các tiểu bang của họ, theo Phòng Dân Số, Tị Nạn và Di Trú cho biết.
Tình trạng ô nhiễm không khí tại Việt Nam đã đến mức báo động vì đã có tới hơn 50,000 người chết vì ô nhiễm không khí trong năm 2017, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) trích thuật báo cáo quốc tế cho biết hôm 25 tháng 12.
Các thị trường chứng khoán toàn cầu đã hoạt động mạnh trong năm 2019, thu lợi hơn 17 ngàn tỉ đô la trong tổng trị giá, theo tính toán của ngân hàng Deutsche Bank cho biết.
Phủi sạch nợ duyên. Kiếp vô thường Về miền Cực Lạc, nẻo Tây Phương
Quý vị nào thích môn thể thao bóng bầu dục của Mỹ chắc hẳn có nghe "tiếng" của Redskins. Redskins là đội nhà của vùng Virginia, Washington DC và Maryland.
Sao ông lại lấy bút hiệu là Bồ Tùng Ma mà không là Bồ Tùng... gì gì đó? (Tôi nghĩ thầm ông này chắc là... ma mãnh lắm đây?) Hỏi ông, ông giơ tay che cái lỗ tai. Tôi chả hiểu ông muốn nói gì. Câu hỏi vẫn chưa có câu trả lời.
Người ta thường gọi “Chết” là “Ra Ma.” Nhưng đối với nhóm Việt Bút chúng tôi, ít nhất là lần này anh Bồ Tùng Ma ra đi, thì tuyệt đối không phải như thế
Từ ngày 22.12, mùa đông trở lại với các nước bắc bán cầu và ở lại cho tới tháng ba năm 2020. Cũng là theo lẽ tuần hoàn của vũ trụ mà thôi, thu đi thì đông tới vả rồi nhường chỗ cho mùa xuân.
Tháng Tám năm nay, nhóm Việt Bút xôn xao vì không thấy anh tham dự buổi họp mặt thân hữu trước ngày giải thưởng Viết Về Nước Mỹ như mọi năm. Ai cũng nghĩ chắc anh đi Việt Nam thăm gia đình, không về kịp.
Mới đặt chân đến Mỹ chưa được mười ngày ông Hai đã được ông James tặng một chiếc xe hơi. Ông James dẫn ông Hai băng qua cái sân rất rộng, vào nhà xe, chỉ một chiếc xe màu xám trắng nằm trên bốn bánh gần như không còn một chút hơi
Bồ Tùng Ma sinh thời là một khuôn mặt thân quen, thương yêu của giải thưởng Viết Về Nước Mỹ. Tác giả tham gia Viết Về Nước Mỹ từ năm 2001, ngay năm thứ hai, Ông được trao tặng giải bán kết Viết Về Nước Mỹ.
Chiều nay, ngày 12-15-2019, ngọn gió thu đông làm bay bay chiếc khăn quàng cổ, rượt những chiếc lá vàng chạy lăng quăng trên lề đường, trời se se lạnh, chúng tôi tới nhìn mặt người bạn thân lần cuối.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.