Hôm nay,  

Diệt Tận Hai Thuỷ Thủ Còn Sống Sót, Hegseth Biến Nước Mỹ Thành Tội Phạm Chiến Tranh

20/12/202511:07:00(Xem: 972)

blank

Dưới lăng kính của công pháp quốc tế, sự kiện này không còn là một cuộc "tranh cãi chính trị" hay "chiến dịch chống ma túy" mà là một bản cáo trạng về việc vi phạm hệ thống luật pháp mà nhân loại đã xây dựng từ sau Đệ Nhị Thế Chiến. (Minh họa: Việt Báo)

  

Diệt Tận Hai Thuỷ Thủ Còn Sống Sót, Hegseth Biến Nước Mỹ Thành Tội Phạm Chiến Tranh
 

Mai Phi Long
 

WASHINGTON, DC - Tại vùng biển Caribbean, vào ngày 2 Tháng Chín, một chiếc tàu dân sự bị tình nghi chở ma túy bị trúng hoả tiễn Mỹ. Điều khiến lương tri thế giới chấn động không phải là vụ nổ đầu tiên, mà là những gì diễn ra sau đó. 

Đó là vẫn còn hai người sống sót bám vào mảnh vỡ tàu, không vũ khí, không khả năng kháng cự nhưng sinh mạng của họ bị kết liễu bởi một hoả tiễn thứ nhì theo mệnh lệnh khai hoả được cho là xuất phát từ cấp cao nhất của Ngũ Giác Đài.

Các báo cáo điều tra từ Washington Post (WaPo) công bố ngày 28 tháng 11 năm 2025 hé lộ một mệnh lệnh rùng rợn từ Bộ Trưởng Quốc Phòng Pete Hegseth: "Giết sạch" (Kill everybody) và chuyện này ngay lập tức bị phía Mỹ bác bỏ.

Dưới lăng kính của công pháp quốc tế, sự kiện này không còn là một cuộc "tranh cãi chính trị" hay "chiến dịch chống ma túy" mà là một bản cáo trạng về việc vi phạm hệ thống luật pháp mà nhân loại đã xây dựng từ sau Đệ Nhị Thế Chiến.  

Đây là một trường hợp điển hình về việc quân đội và lãnh đạo chính trị vi phạm đồng thời nhiều hệ chuẩn mực căn bản nhất của công pháp quốc tế, bao gồm: Công Ước Geneva, Luật Nhân đạo Quốc tế (International Humanitarian Law – IHL),  Luật Nhân quyền Quốc tế (International Human Rights Law – IHRL), Luật Biển Quốc Tế (UNCLOS), Hiến Chương Liên Hiệp Quốc, và các nguyên tắc hình sự quốc tế (Rome Statute).
 

Các Luật Quốc Tế Về Việc Giết Người Trong Chiến Tranh

Nhiều luật quốc tế nhằm bảo vệ quyền sống trong chiến tranh được thiết lập từ hơn nửa thế kỷ qua phần lớn để ngăn chặn tái diễn những thảm sát như trong Thế Chiến II và chiến tranh Việt Nam.
 

1. Công Ước Geneva (Geneva Conventions)

Điều Khoản Chung Số 3 (Common Article 3) cấm tuyệt đối: Giết người bị thương- Giết người đầu hàng- Giết người rơi xuống nước- Giết người không còn khả năng chiến đấu (hors de combat).

Hai người bám vào tàu cháy ở Caribbean hoàn toàn thuộc diện này vì không có vũ khí, không tấn công đáp trả, và hoàn toàn không có khả năng gây nguy hiểm. Như vậy, họ được bảo vệ hoàn toàn theo Công Ước Geneva.

Việc cố ý giết họ là vi phạm trắng trợn luật pháp quốc tế.
 

2. Nghị Định Thư I (Protocol I) – Điều 40: Cấm ra lệnh Không Dung Thứ - No quarter

Điều 40 nêu rõ: “It is prohibited to order that there shall be no survivors, to threaten an adversary therewith or to conduct hostilities on this basis.”

Nghĩa là: Nghiêm cấm việc ra lệnh không được để lại bất kỳ người sống sót nào, đe dọa đối phương bằng mệnh lệnh đó hoặc tiến hành các hoạt động thù địch dựa trên nguyên tắc này.

Trong Luật Xung Đột Quân Sự (LOAC) và Luật Nhân Đạo Quốc tế (IHL), mệnh lệnh không để lại người sống sót (No quarter) là một tội ác chiến tranh nghiêm trọng. Các chuyên gia pháp lý khẳng định rằng, ngay cả trong chiến tranh, việc tuyên bố "không dung thứ" (no quarter) là hành vi bị cấm tuyệt đối tồn tại hơn một thế kỷ nay.

Việc Ngũ Giác Đài cố gắng biện minh bằng cụm từ "tấn công động năng" (kinetic strikes) nhằm vào "khủng bố ma túy" (narco-terrorists) không thể che đậy bản chất của hành vi tước đoạt mạng sống trái pháp luật.

Đây là vi phạm Tập Quán Quốc Tế (Customary International Law) được công nhận rộng rãi. Do đó Mỹ vẫn bị ràng buộc ngay cả khi chưa phê chuẩn Nghị Định Thư Bổ Sung Công Ước Geneva.
 

3. Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR – Article 6)

Điều 6: “Không một ai bị tước quyền sống một cách tùy tiện.”

Hai người sống sót sau vụ tấn công: Không phải tội phạm bị kết án- Không đe dọa ai- Không được thông báo quyền của họ- Không được xét xử.

Việc giết họ đồng nghĩa với tước đoạt quyền sống tùy tiện, như thế là trái luật.

Mỹ bị ràng buộc pháp lý vì Washington đã phê chuẩn ICCPR năm 1992.
 

4. Hiến Chương Liên Hiệp Quốc (UN Charter – Article 2(4))

Điều 2(4) cấm: “Đe dọa hoặc sử dụng vũ lực chống lại toàn vẹn lãnh thổ hoặc độc lập chính trị của bất kỳ quốc gia nào.”

Phóng hỏa tiễn vào tàu mang cờ nước khác đồng nghĩa việc sử dụng vũ lực trên lãnh thổ quốc gia đó. Nghi ngờ buôn ma túy không phải lý do hợp pháp để phóng hỏa tiễn tiêu diệt.

Vào thời điểm tấn công lực lượng quân sự Mỹ không nằm trong trạng thái tự vệ và việc tấn công tiêu diệt con tàu không hề có nghị quyết của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc.

Như vậy phía Mỹ đã vi phạm Hiến Chương Liên Hiệp Quốc, Điều 2(4).
 

5. UNCLOS – Luật Biển Quốc Tế (Article 92)

Điều 92: “Tàu trên biển cả chỉ chịu quyền tài phán của quốc gia mang cờ.”

Tàu dân sự thuộc quyền tài phán của quốc gia mang cờ. 

Mỹ không thể tấn công, trừ khi bị tấn công phải tự vệ trước mối đe dọa hiện hữu hoặc được Hội Đồng Bảo An cho phép.

Trong vụ Mỹ tấn công tiêu diệt chiếc tàu đang được đề cập, không hề thoả mãn các điều kiện mà luật cho phép.

Tàu dân sự bị Mỹ tiêu diệt hôm 2 Tháng Chín: Không phải tàu chiến - Không phải cướp biển - Không tấn công lực lượng Mỹ. 

Do đó, Mỹ không có quyền tấn công bằng quân sự.
 

6. Tội ác chiến tranh theo Rome Statute (Nguyên Tắc Hình Sự Quốc Tế)

- Điều 8(2)(c): Cấm bất kỳ hành vi chống lại những người không tích cực tham gia chiến sự, kể cả thành viên của các lực lượng quân sự đã hạ vũ khí và những người không thể chiến đấu do đau yếu, thương tích, cầm tù.

- Điều 8(2)(b)(xii): Cấm ra lệnh giết sạch.
 

Không Có Chiến Tranh, Không Có Tự Vệ – Đây Là Giết Người Trên Biển

Điểm then chốt trong phân tích của các nhà luật quốc tế là Mỹ hiện không ở trong một cuộc chiến tranh có tuyên chiến với bất kỳ quốc gia hoặc lực lượng vũ trang nào mà chiếc tàu này mang cờ hiệu.

Vì Mỹ không trong tình trạng chiến tranh nên không thể viện dẫn “luật chiến tranh”. 

Chiếc tàu không hề tấn công lực lượng Mỹ nên không thể viện dẫn lý do tự vệ “self-defense”.

Do đó, hành động tấn công bằng hỏa tiễn, lại giết thêm người sống sót, bị đánh giá là hành động giết người tùy tiện, không khác gì các vụ vi phạm tàn sát nghiêm trọng trong lịch sử.
 

Nguyên tắc Phân biệt và Mục tiêu Quân sự (Distinction & Military Objective) 

Các tuyên bố phía chính phủ Trump chỉ nói con tàu trên chở ma túy (dù không hề trưng bằng chứng) tuy nhiên cần xác định rõ rằng đó không phải là mối đe dọa quân sự với lực lượng Mỹ. Điều 52(2) của Nghị định thư I quy định:

- Mục tiêu quân sự phải là những đối tượng đóng góp thuần túy và hiệu quả vào hành động quân sự.

Việc buôn bán ma túy (Narco-trafficking) đơn thuần là tội phạm hình sự, không biến con tàu thành mục tiêu quân sự trừ khi số tiền đó được dùng trực tiếp để tài trợ ngay lập tức cho một hoạt động thù địch cụ thể. Việc phá hủy tàu dân sự chỉ vì nghi ngờ ma túy là vi phạm nguyên tắc phân biệt.
 

Ai Chịu Trách Nhiệm?

- Theo Điều 28 (Rome Statute) – Trách nhiệm chỉ huy (Command Responsibility)

Các điều trên áp dụng cho: Bộ Trưởng Hegseth – người ra lệnh/ Đô Đốc Bradley – người thi hành lệnh/ Tổng Thống Trump – tổng tư lệnh quân đội

- Pete Hegseth – Người bị cáo buộc ra lệnh “giết sạch”

Ông Hegseth bị tố cáo là đã trực tiếp ra lệnh bằng lời. Nếu sự việc được xác nhận, ông phải chịu trách nhiệm về tội ác chiến tranh ra lệnh giết sạch “no quarter”, giết người không còn khả năng chiến đấu và sử dụng vũ lực trái luật quốc tế.

Giữa cơn bão chỉ trích, Bộ Trưởng Pete Hegseth chọn cách đóng sập cánh cửa minh bạch. Vào Thứ Ba vừa qua, ông chính thức tuyên bố Bộ Quốc Phòng sẽ không công bố toàn bộ video không cắt xén của vụ tấn công cho công chúng, viện dẫn lý do đây là tài liệu "Tối mật" (Top Secret).

Quyết định này của ông Hegseth, người từng tuyên bố "chỉ thị tấn công là hợp pháp,"chẳng khác gì là nỗ lực tuyệt vọng nhằm che giấu khoảnh khắc tàn độc: Hình ảnh hai con người tuyệt vọng vẫy tay cầu cứu trước khi bị xóa sổ bởi hoả lực Mỹ. 
 

- Đô đốc Frank “Mitch” Bradley – Người trực tiếp thi hành

Trong phiên điều trần kín mới đây trước Quốc Hội, Đô đốc Frank "Mitch" Bradley, người trực tiếp chỉ huy cuộc hành quân, phủ nhận việc nhận một mệnh lệnh cụ thể "giết sạch" (kill everybody) từ Bộ Trưởng Hegseth, trái ngược với các báo cáo điều tra ban đầu. 

Đô Đốc Bradley thừa nhận đã ra lệnh thực hiện đợt tấn công thứ hai, lập luận rằng hai người sống sót vẫn là "mối đe dọa" vì họ có thể ra hiệu cho các tàu buôn lậu khác hoặc thu hồi hàng hóa. 

Lập luận này ngay lập tức vấp phải sự phản đối dữ dội từ giới luật gia quốc tế đó là làm thế nào hai người đàn ông không vũ khí, không thiết bị liên lạc, đang vật lộn giữa biển khơi (tình trạng hors de combat) lại có thể cấu thành một mối đe dọa quân sự đòi hỏi phải tiêu diệt bằng hỏa lực hạng nặng?

Theo các nguyên tắc từ Tòa Án Nuremberg: “Tuân theo lệnh cấp trên không được miễn tội nếu mệnh lệnh rõ ràng bất hợp pháp.” Đô Đốc Bradley ra lệnh phóng hỏa tiễn lần hai dù biết hai người sống sót không tạo nguy hiểm, như vậy, ông phải chịu trách nhiệm hình sự độc lập.
 

- Tổng Thống Trump – Tổng Tư Lệnh Quân Đội Mỹ

Về luật quốc tế, trách nhiệm vai trò chỉ huy yêu cầu tổng tư lệnh phải ngăn chặn vi phạm- điều tra khi có dấu hiệu vi phạm - công bố sự thật - trừng phạt người phạm tội. 

Tuy nhiên, trong vụ này, Tổng Thống Trump chỉ công bố video tấn công đầu tiên, không công bố phần giết hai người sống sót, không ra lệnh điều tra và lại ca ngợi cuộc hành quân.

Đây có thể được xem là dấu hiệu của hành động “willful blindness” (cố ý làm ngơ), hoặc “tacit approval” (ngầm chấp thuận).

Như vậy, ông Trump với vai trò tổng tư lệnh có thể bị xem là phải chịu trách nhiệm chỉ huy theo luật quốc tế.
 

Vì Sao Vụ Này Nghiêm Trọng?

Vụ tấn công ngày 2 Tháng Chín không chỉ là một cuộc hành quân thông thường mà còn có thể là: Một trong những vụ vi phạm luật chiến tranh rõ ràng nhất của quân đội Mỹ trong thế kỷ 21.

Đây là một tiền lệ nguy hiểm, sau này bất kỳ chính phủ nào cũng có thể triển khai lực lượng đặc nhiệm - phóng hỏa tiễn vào tàu dân sự - giết người sống sót mà không thông qua Quốc Hội, không qua Liên Hiệp Quốc, và xem đó là hành động hợp pháp.

Hãy hình dung cảnh Trung Quốc tiêu diệt tàu cá và ngư dân ở Biển Đông rồi la toáng họ chuyên chở ma tuý.  

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo lời kể của hai viên chức Israel từng trực tiếp tham gia các cuộc thảo luận với phía Hoa Kỳ, mọi chuyện bắt đầu từ ngày 4 tháng 2, Netanyahu đến Tòa Bạch Ốc lần đầu tiên kể từ khi Trump trở lại nắm quyền. Trong Phòng Nội Các, Netanyahu không vòng vo mà nhắc lại rằng Iran từng âm mưu ám sát Trump. Sau đó, ông trình chiếu một bộ slide công phu và chi tiết, phân tích rõ từng điểm, cho thấy Iran đang âm thầm từng bước vượt qua ngưỡng nguyên tử: trữ lượng uranium làm giàu ngày càng tăng, máy ly tâm ngày càng hiện đại. “Donald, ông coi coi,” Netanyahu nói, rồi ngưng một nhịp, nhìn thẳng vào mắt Trump: “Chúng ta phải can thiệp. Họ đang tăng tốc. Đâu thể cứ vậy mà trơ mắt ra nhìn Iran sở hữu vũ khí nguyên tử trong nhiệm kỳ của ông.”
Tôi kinh ngạc khi thấy mình có thể sống trong rất nhiều thế giới trong một ngày. Bật máy vi tính lên, tìm các bản tin thế giới và quê nhà qua Google, chọn tin và dịch. Từ những xúc động có khi rơi nước mắt khi đọc tin về nỗi đau đớn của những người đang sống dưới mưa bom như Palestine, Ukraine, cho tới nỗi lo lắng khi thấy các bản tin về Biển Đông và đói kém ở quê nhà, cho tới những sân si trong thế giới quyền lực ở Hoa Kỳ... Thời gian nghỉ tay, đọc những dòng thơ nơi này hay nơi kia, từ khắp thế giới, là hạnh phúc đời thường của tôi. Trong đó, tôi thường theo dõi những dòng chữ của nhà thơ Thiện Trí, người cũng là một thiền sư đang dạy Thiền thực nghiệm ở Nam California. Có khi tôi mở bản sách giấy ra xem, và có khi vào Facebook tìm đọc "Monk Thiện Trí."
Elon Musk mắng Sergio Gor (Trưởng Ban Nhân sự Nhà Trắng, cố vấn cao cấp của Trump) là độc như con rắn - Nga: không bác bỏ tin Elon Musk xin Nga cho quyền tị nạn chính trị. - Bộ trưởng Kinh tế Nga: kinh tế Nga đang trên bờ vực suy thoái
Vào ngày 13 tháng 6 năm 2025, Israel đã phát động một cuộc tấn công quy mô nhắm vào các mục tiêu tại Iran, bao gồm các cơ sở hạt nhân và quân sự, hai ngày trước khi Iran và Mỹ dự định tiếp tục đàm phán về một thỏa thuận hạt nhân ở Oman. Israel đã tấn công Iran với lý do là muốn ngăn chặn chương trình hạt nhân của Iran. Sau đó, Iran quyết định hủy bỏ việc đàm phán. Sau cuộc tấn công của Israel, hiện tình Iran đang rất căng thẳng vì phải chịu nhiều tổn thất nghiêm trọng, nhất là các cơ sở hạt nhân tại Natanz bị thiệt hại nặng nề
Ngày 01 tháng 06 năm 2025. Chính quyền ông Trump đã nói về chiếu khán Thẻ Vàng, cho phép những người giàu có trở thành công dân Hoa kỳ nếu họ sẵn sàng chi 5 triệu Mỹ kim. Tuy nhiên, năm tháng sau khi thông tin về loại chiếu khán này xuất hiện, nó vẫn chưa tồn tại và vẫn chưa có cách nào để nộp đơn. Các chuyên gia thấy rằng nó có thể không tồn tại. Bộ trưởng Thương mại Howard Lutnick đã đưa ra một số tuyên bố sai sự thật về việc bán 1,000 chiếu khán Thẻ Vàng chỉ trong một ngày, và việc nộp đơn xin chiếu khán Thẻ Vàng sẽ có sẵn "trong vòng một tuần".
Rick Macias, một thanh niên ngồi xe lăn, khoác áo mưa, đang trả lời phỏng vấn trong hành lang Quốc hội. Anh đến từ Kansas City và đã cùng tổ chức vận động cho người khuyết tật ADAPT tới thủ đô để phản đối việc cắt giảm Medicaid. Medicaid – chương trình bảo hiểm y tế dành cho người thu nhập thấp và người khuyết tật – từ lâu vốn đã được công chúng ưa chuộng. Tuy nhiên, mức độ ủng hộ gần đây còn tăng mạnh hơn, khiến các nhà khảo sát ngạc nhiên.
Chiến dịch chống di dân của chính phủ Trump vẫn đang diễn ra toàn diện, với các hình thức ồn ào như đưa ICE vào trường học, cho đến những dự luật ít người chú ý. Nằm trong hơn một nghìn trang của dự luật mang tên “Big & Beautiful Bill” đã được Hạ Viện thông qua vào tháng trước là đề nghị áp dụng mức thuế 3.5% đối với tiền kiều hối, chuyển từ Mỹ sang các nước khác. Những người Việt ở Mỹ đã từng đi làm gởi tiền về giúp đỡ gia đình ở Việt Nam không xa lạ gì với dịch vụ chuyển tiền này.
(WASHINGTON, ngày 18 tháng 6, Reuters) – Chính quyền Tổng thống Donald Trump sẽ ngưng cấp ngân sách tài trợ cho The Trevor Project, một tổ chức vô vụ lợi chuyên điều hành đường dây nóng (hotline) giúp phòng chống tự tử dành riêng cho giới trẻ LGBT, vì cho rằng dịch vụ này cổ súy “những suy nghĩ cực đoan về phái tính.” Tổ chức điều hành chương trình đã lên tiếng phản đối mạnh mẽ, gọi đây là một quyết định “tàn độc.”
(WASHINGTON, ngày 18 tháng 6, Reuters) – Chính phủ Hoa Kỳ sẽ tiếp tục cấp chiếu khán cho sinh viên ngoại quốc trong thời gian tới, tuy nhiên lần mở cửa này đi kèm với một bước kiểm tra nghiêm nhặt chưa từng có: thẩm tra toàn diện các hoạt động giao tiếp trên các mạng xã hội, của đương đơn.
Trong một phán quyết mang tính bước ngoặt khẳng định sự bình đẳng cho các vị ni tu theo truyền thống Phật giáo Theravada (Trưởng Lão Bộ), Tòa án Tối cao Sri Lanka hôm thứ Hai đã ra phán lệnh rằng Ni sư Welimada Dhammadinna phải được cấp Thẻ căn cước quốc gia công nhận tư cách là một nữ tu sĩ đã thọ giới đầy đủ
Được sự cho phép của nghệ sĩ Lê Uyên, chúng tôi rất tiếc phải thông báo đến quý khán/thính giả và quý bằng hữu về việc Lê Uyên vừa trải qua tai nạn xe do một người tài xế say rượu gây ra vào khoảng 9 giờ 45 phút tối thứ Ba, ngày 17 tháng 6 năm 2025 tại Quận Cam, tiểu bang California, Hoa Kỳ. Hiện tại, Lê Uyên đang được điều trị tại bệnh viện và không ở trong tình trạng nguy kịch
Đạo Phật là đạo của từ bi và trí tuệ. Hai phẩm chất này không liên hệ chút gì tới màu da, sắc tộc. Con đường giải thoát là Bát Chánh Đạo, cũng hoàn toàn không phân biệt gì tới sắc tộc, màu da. Tu tập hàng ngày là phải viễn ly, buông bỏ, xa lìa tham sân si -- và như thế, cũng hoàn toàn không dính chút gì tới những bức tường biên giới hay các bãi mìn giữa các quốc gia tranh chấp.
Nguyễn Hữu Liêm đã có 3 cám dỗ: Cám dỗ của Triết học, làm cho chàng thanh niên này trở thành Triết gia. “Cám dỗ Sài Gòn” cho anh nỗi ray rứt với đất nước quê hương. Và “Cám dỗ Tự do” là một nỗi cám dỗ đối với tự thân, đồng nghĩa với cám dỗ của Lý tưởng, hay siêu hình thì “Giải thoát Tự do” là mục tiêu cám dỗ rốt ráo


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.