Hôm nay,  

Diệt Tận Hai Thuỷ Thủ Còn Sống Sót, Hegseth Biến Nước Mỹ Thành Tội Phạm Chiến Tranh

20/12/202511:07:00(Xem: 1272)

blank

Dưới lăng kính của công pháp quốc tế, sự kiện này không còn là một cuộc "tranh cãi chính trị" hay "chiến dịch chống ma túy" mà là một bản cáo trạng về việc vi phạm hệ thống luật pháp mà nhân loại đã xây dựng từ sau Đệ Nhị Thế Chiến. (Minh họa: Việt Báo)

  

Diệt Tận Hai Thuỷ Thủ Còn Sống Sót, Hegseth Biến Nước Mỹ Thành Tội Phạm Chiến Tranh
 

Mai Phi Long
 

WASHINGTON, DC - Tại vùng biển Caribbean, vào ngày 2 Tháng Chín, một chiếc tàu dân sự bị tình nghi chở ma túy bị trúng hoả tiễn Mỹ. Điều khiến lương tri thế giới chấn động không phải là vụ nổ đầu tiên, mà là những gì diễn ra sau đó. 

Đó là vẫn còn hai người sống sót bám vào mảnh vỡ tàu, không vũ khí, không khả năng kháng cự nhưng sinh mạng của họ bị kết liễu bởi một hoả tiễn thứ nhì theo mệnh lệnh khai hoả được cho là xuất phát từ cấp cao nhất của Ngũ Giác Đài.

Các báo cáo điều tra từ Washington Post (WaPo) công bố ngày 28 tháng 11 năm 2025 hé lộ một mệnh lệnh rùng rợn từ Bộ Trưởng Quốc Phòng Pete Hegseth: "Giết sạch" (Kill everybody) và chuyện này ngay lập tức bị phía Mỹ bác bỏ.

Dưới lăng kính của công pháp quốc tế, sự kiện này không còn là một cuộc "tranh cãi chính trị" hay "chiến dịch chống ma túy" mà là một bản cáo trạng về việc vi phạm hệ thống luật pháp mà nhân loại đã xây dựng từ sau Đệ Nhị Thế Chiến.  

Đây là một trường hợp điển hình về việc quân đội và lãnh đạo chính trị vi phạm đồng thời nhiều hệ chuẩn mực căn bản nhất của công pháp quốc tế, bao gồm: Công Ước Geneva, Luật Nhân đạo Quốc tế (International Humanitarian Law – IHL),  Luật Nhân quyền Quốc tế (International Human Rights Law – IHRL), Luật Biển Quốc Tế (UNCLOS), Hiến Chương Liên Hiệp Quốc, và các nguyên tắc hình sự quốc tế (Rome Statute).
 

Các Luật Quốc Tế Về Việc Giết Người Trong Chiến Tranh

Nhiều luật quốc tế nhằm bảo vệ quyền sống trong chiến tranh được thiết lập từ hơn nửa thế kỷ qua phần lớn để ngăn chặn tái diễn những thảm sát như trong Thế Chiến II và chiến tranh Việt Nam.
 

1. Công Ước Geneva (Geneva Conventions)

Điều Khoản Chung Số 3 (Common Article 3) cấm tuyệt đối: Giết người bị thương- Giết người đầu hàng- Giết người rơi xuống nước- Giết người không còn khả năng chiến đấu (hors de combat).

Hai người bám vào tàu cháy ở Caribbean hoàn toàn thuộc diện này vì không có vũ khí, không tấn công đáp trả, và hoàn toàn không có khả năng gây nguy hiểm. Như vậy, họ được bảo vệ hoàn toàn theo Công Ước Geneva.

Việc cố ý giết họ là vi phạm trắng trợn luật pháp quốc tế.
 

2. Nghị Định Thư I (Protocol I) – Điều 40: Cấm ra lệnh Không Dung Thứ - No quarter

Điều 40 nêu rõ: “It is prohibited to order that there shall be no survivors, to threaten an adversary therewith or to conduct hostilities on this basis.”

Nghĩa là: Nghiêm cấm việc ra lệnh không được để lại bất kỳ người sống sót nào, đe dọa đối phương bằng mệnh lệnh đó hoặc tiến hành các hoạt động thù địch dựa trên nguyên tắc này.

Trong Luật Xung Đột Quân Sự (LOAC) và Luật Nhân Đạo Quốc tế (IHL), mệnh lệnh không để lại người sống sót (No quarter) là một tội ác chiến tranh nghiêm trọng. Các chuyên gia pháp lý khẳng định rằng, ngay cả trong chiến tranh, việc tuyên bố "không dung thứ" (no quarter) là hành vi bị cấm tuyệt đối tồn tại hơn một thế kỷ nay.

Việc Ngũ Giác Đài cố gắng biện minh bằng cụm từ "tấn công động năng" (kinetic strikes) nhằm vào "khủng bố ma túy" (narco-terrorists) không thể che đậy bản chất của hành vi tước đoạt mạng sống trái pháp luật.

Đây là vi phạm Tập Quán Quốc Tế (Customary International Law) được công nhận rộng rãi. Do đó Mỹ vẫn bị ràng buộc ngay cả khi chưa phê chuẩn Nghị Định Thư Bổ Sung Công Ước Geneva.
 

3. Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR – Article 6)

Điều 6: “Không một ai bị tước quyền sống một cách tùy tiện.”

Hai người sống sót sau vụ tấn công: Không phải tội phạm bị kết án- Không đe dọa ai- Không được thông báo quyền của họ- Không được xét xử.

Việc giết họ đồng nghĩa với tước đoạt quyền sống tùy tiện, như thế là trái luật.

Mỹ bị ràng buộc pháp lý vì Washington đã phê chuẩn ICCPR năm 1992.
 

4. Hiến Chương Liên Hiệp Quốc (UN Charter – Article 2(4))

Điều 2(4) cấm: “Đe dọa hoặc sử dụng vũ lực chống lại toàn vẹn lãnh thổ hoặc độc lập chính trị của bất kỳ quốc gia nào.”

Phóng hỏa tiễn vào tàu mang cờ nước khác đồng nghĩa việc sử dụng vũ lực trên lãnh thổ quốc gia đó. Nghi ngờ buôn ma túy không phải lý do hợp pháp để phóng hỏa tiễn tiêu diệt.

Vào thời điểm tấn công lực lượng quân sự Mỹ không nằm trong trạng thái tự vệ và việc tấn công tiêu diệt con tàu không hề có nghị quyết của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc.

Như vậy phía Mỹ đã vi phạm Hiến Chương Liên Hiệp Quốc, Điều 2(4).
 

5. UNCLOS – Luật Biển Quốc Tế (Article 92)

Điều 92: “Tàu trên biển cả chỉ chịu quyền tài phán của quốc gia mang cờ.”

Tàu dân sự thuộc quyền tài phán của quốc gia mang cờ. 

Mỹ không thể tấn công, trừ khi bị tấn công phải tự vệ trước mối đe dọa hiện hữu hoặc được Hội Đồng Bảo An cho phép.

Trong vụ Mỹ tấn công tiêu diệt chiếc tàu đang được đề cập, không hề thoả mãn các điều kiện mà luật cho phép.

Tàu dân sự bị Mỹ tiêu diệt hôm 2 Tháng Chín: Không phải tàu chiến - Không phải cướp biển - Không tấn công lực lượng Mỹ. 

Do đó, Mỹ không có quyền tấn công bằng quân sự.
 

6. Tội ác chiến tranh theo Rome Statute (Nguyên Tắc Hình Sự Quốc Tế)

- Điều 8(2)(c): Cấm bất kỳ hành vi chống lại những người không tích cực tham gia chiến sự, kể cả thành viên của các lực lượng quân sự đã hạ vũ khí và những người không thể chiến đấu do đau yếu, thương tích, cầm tù.

- Điều 8(2)(b)(xii): Cấm ra lệnh giết sạch.
 

Không Có Chiến Tranh, Không Có Tự Vệ – Đây Là Giết Người Trên Biển

Điểm then chốt trong phân tích của các nhà luật quốc tế là Mỹ hiện không ở trong một cuộc chiến tranh có tuyên chiến với bất kỳ quốc gia hoặc lực lượng vũ trang nào mà chiếc tàu này mang cờ hiệu.

Vì Mỹ không trong tình trạng chiến tranh nên không thể viện dẫn “luật chiến tranh”. 

Chiếc tàu không hề tấn công lực lượng Mỹ nên không thể viện dẫn lý do tự vệ “self-defense”.

Do đó, hành động tấn công bằng hỏa tiễn, lại giết thêm người sống sót, bị đánh giá là hành động giết người tùy tiện, không khác gì các vụ vi phạm tàn sát nghiêm trọng trong lịch sử.
 

Nguyên tắc Phân biệt và Mục tiêu Quân sự (Distinction & Military Objective) 

Các tuyên bố phía chính phủ Trump chỉ nói con tàu trên chở ma túy (dù không hề trưng bằng chứng) tuy nhiên cần xác định rõ rằng đó không phải là mối đe dọa quân sự với lực lượng Mỹ. Điều 52(2) của Nghị định thư I quy định:

- Mục tiêu quân sự phải là những đối tượng đóng góp thuần túy và hiệu quả vào hành động quân sự.

Việc buôn bán ma túy (Narco-trafficking) đơn thuần là tội phạm hình sự, không biến con tàu thành mục tiêu quân sự trừ khi số tiền đó được dùng trực tiếp để tài trợ ngay lập tức cho một hoạt động thù địch cụ thể. Việc phá hủy tàu dân sự chỉ vì nghi ngờ ma túy là vi phạm nguyên tắc phân biệt.
 

Ai Chịu Trách Nhiệm?

- Theo Điều 28 (Rome Statute) – Trách nhiệm chỉ huy (Command Responsibility)

Các điều trên áp dụng cho: Bộ Trưởng Hegseth – người ra lệnh/ Đô Đốc Bradley – người thi hành lệnh/ Tổng Thống Trump – tổng tư lệnh quân đội

- Pete Hegseth – Người bị cáo buộc ra lệnh “giết sạch”

Ông Hegseth bị tố cáo là đã trực tiếp ra lệnh bằng lời. Nếu sự việc được xác nhận, ông phải chịu trách nhiệm về tội ác chiến tranh ra lệnh giết sạch “no quarter”, giết người không còn khả năng chiến đấu và sử dụng vũ lực trái luật quốc tế.

Giữa cơn bão chỉ trích, Bộ Trưởng Pete Hegseth chọn cách đóng sập cánh cửa minh bạch. Vào Thứ Ba vừa qua, ông chính thức tuyên bố Bộ Quốc Phòng sẽ không công bố toàn bộ video không cắt xén của vụ tấn công cho công chúng, viện dẫn lý do đây là tài liệu "Tối mật" (Top Secret).

Quyết định này của ông Hegseth, người từng tuyên bố "chỉ thị tấn công là hợp pháp,"chẳng khác gì là nỗ lực tuyệt vọng nhằm che giấu khoảnh khắc tàn độc: Hình ảnh hai con người tuyệt vọng vẫy tay cầu cứu trước khi bị xóa sổ bởi hoả lực Mỹ. 
 

- Đô đốc Frank “Mitch” Bradley – Người trực tiếp thi hành

Trong phiên điều trần kín mới đây trước Quốc Hội, Đô đốc Frank "Mitch" Bradley, người trực tiếp chỉ huy cuộc hành quân, phủ nhận việc nhận một mệnh lệnh cụ thể "giết sạch" (kill everybody) từ Bộ Trưởng Hegseth, trái ngược với các báo cáo điều tra ban đầu. 

Đô Đốc Bradley thừa nhận đã ra lệnh thực hiện đợt tấn công thứ hai, lập luận rằng hai người sống sót vẫn là "mối đe dọa" vì họ có thể ra hiệu cho các tàu buôn lậu khác hoặc thu hồi hàng hóa. 

Lập luận này ngay lập tức vấp phải sự phản đối dữ dội từ giới luật gia quốc tế đó là làm thế nào hai người đàn ông không vũ khí, không thiết bị liên lạc, đang vật lộn giữa biển khơi (tình trạng hors de combat) lại có thể cấu thành một mối đe dọa quân sự đòi hỏi phải tiêu diệt bằng hỏa lực hạng nặng?

Theo các nguyên tắc từ Tòa Án Nuremberg: “Tuân theo lệnh cấp trên không được miễn tội nếu mệnh lệnh rõ ràng bất hợp pháp.” Đô Đốc Bradley ra lệnh phóng hỏa tiễn lần hai dù biết hai người sống sót không tạo nguy hiểm, như vậy, ông phải chịu trách nhiệm hình sự độc lập.
 

- Tổng Thống Trump – Tổng Tư Lệnh Quân Đội Mỹ

Về luật quốc tế, trách nhiệm vai trò chỉ huy yêu cầu tổng tư lệnh phải ngăn chặn vi phạm- điều tra khi có dấu hiệu vi phạm - công bố sự thật - trừng phạt người phạm tội. 

Tuy nhiên, trong vụ này, Tổng Thống Trump chỉ công bố video tấn công đầu tiên, không công bố phần giết hai người sống sót, không ra lệnh điều tra và lại ca ngợi cuộc hành quân.

Đây có thể được xem là dấu hiệu của hành động “willful blindness” (cố ý làm ngơ), hoặc “tacit approval” (ngầm chấp thuận).

Như vậy, ông Trump với vai trò tổng tư lệnh có thể bị xem là phải chịu trách nhiệm chỉ huy theo luật quốc tế.
 

Vì Sao Vụ Này Nghiêm Trọng?

Vụ tấn công ngày 2 Tháng Chín không chỉ là một cuộc hành quân thông thường mà còn có thể là: Một trong những vụ vi phạm luật chiến tranh rõ ràng nhất của quân đội Mỹ trong thế kỷ 21.

Đây là một tiền lệ nguy hiểm, sau này bất kỳ chính phủ nào cũng có thể triển khai lực lượng đặc nhiệm - phóng hỏa tiễn vào tàu dân sự - giết người sống sót mà không thông qua Quốc Hội, không qua Liên Hiệp Quốc, và xem đó là hành động hợp pháp.

Hãy hình dung cảnh Trung Quốc tiêu diệt tàu cá và ngư dân ở Biển Đông rồi la toáng họ chuyên chở ma tuý.  

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
LAKE CHARLES, La. (VB) — Hơn 750,000 nhà và cơ sở kinh doanh tại Louisiana, Texas và Arkansas vẫn còn mất điện hôm Thứ Sáu 28/8/2020 sau khi trận bão Hurricane Laura thổi qua làm ít nhất 6 người chết và tàn phá nhiều tòa nhà.
Cô Thu Hà cho biết hoài bảo của cô là muốn đem khả năng để tiếp sức cùng các bậc cha anh tạo sức mạnh cộng đồng trên bước đường tranh đấu cho tự do dân chủ và bảo toàn lãnh thổ, lãnh hải tại quê nhà.
Tình hình đại dịch vi khuẩn corona vẫn tiếp tục gây chú ý trong tuần qua, dù mức độ lây lan và tử vong đã có chiều hướng giảm tại Hoa Kỳ cùng một số nơi khác. Trong khi đó tình hình bầu cử tại Mỹ với 2 cuộc đại hội toàn quốc Đảng Dân Chủ và Cộng Hòa diễn ra liên tục 2 tuần qua cũng làm nhiều người quan tâm.
Cộng đồng người Á châu ở tiểu bang California, Washington, Oregon, Nevada, và Hawaii có thể sẽ bị thiếu hụt các nguồn lực dành cho cộng động trong 10 năm tới.
Thêm một minh chứng mạnh mẽ khác về sự yểm trợ qua việc liên kết rộng rãi với các giới chức dân cử nổi bật ở địa phương, hôm nay Nghị Viên Hội Đồng Thành Phố Westminster, ông Sergio Contreras đón nhận thêm sự ủng hộ có tầm ảnh hưởng lớn lao của Dân Biểu Quôc Hội Hoa Kỳ ông Lou Correa trong công cuộc vận động vào Ban Giám Sát First District ở Quận Cam.
Bạch Ốc dự đoán từ 1,000 tới 1,500 người có mặt để nghe TT Trump phát biểu nhận sự đề cử của Đảng Cộng Hòa vào tối Thứ Năm, 27 tháng 8 năm 2020, theo CNN cho biết.
WESTMINSTER (VB) --- Nhà văn và là dịch giả Đỗ Phương Khanh đã từ trần hôm Thứ Tư 26/8/2020 tại nhà ở Westminster, Quận Cam, hưởng thọ 84 tuổi. Nhà văn Đỗ Phương Khanh cũng là người thực hiện “Chương trình tìm hiểu Phật pháp Tuệ Đăng” phát thanh hằng tuần trên Little Saigon Radio và Hồn Việt TV với bút hiệu Liên Hương. Bà là hiền thê của nhà văn Nhật Tiến (nguyên Phó Chủ tịch Trung tâm Văn Bút Việt Nam 1963-1975).
Bão Laura đã đánh vào Louisiana như là một trong những trận bão mạnh nhất trong lịch sử Hoa Kỳ, để lại sự tàn phá rộng khắp tiểu bang. Ít nhất 6 người thiệt mạng tại Louisiana, gồm một bé gái 14 tuổi và một người đàn ông 68 tuổi, theo bản tin hôm Thứ Năm, 27 tháng 8 năm 2020 của CBS News cho biết.
Kamala Harris đã góp thêm tiếng nói của bà vào nỗ lực của các nhà Dân Chủ để bác bỏ những tấn công được dự kiến diễn ra của Donald Trump trong bài phát biểu chấp nhận sự đề cử của Đảng Cộng Hòa vào tối Thứ Năm, 27 tháng 8 năm 2020, khi bà chỉ trích tuần lễ Đại Hội Đảng Cộng Hòa như là một cuộc tập trận trong cố gắng tô vẽ bản ngã của tổng thống, theo bản tin của Deadline.com cho biết hôm Thứ Năm.
Tất cả trường học tại Quận Cam có thể tái mở cửa các lớp học có học sinh đến học trực tiếp bắt đầu vào ngày 6 tháng 9 nếu các trường hợp bị nhiễm vi khuẩn corona và vào bệnh viện vẫn thấp dưới mức yêu cầu bởi tiểu bang, theo các viên chức y tế cho biết hôm Thứ Năm, 27 tháng 8 năm 2020, theo Đài KTLA tường thuật.
Nhà văn Ngô Thế Vinh, cũng là một bác sĩ Y khoa và từng là Y sĩ trưởng của Liên đoàn 81 Biệt cách Dù, có một lối viết văn không nhầm với bút pháp các nhà văn khác: -- nơi đó, ông tham chiến nhưng vẫn là người chữa lành các vết thương, ông ở vị trí gần gũi các chiến binh nơi mặt trận và cũng tiếp cận các cấp chỉ huy của Quân đoàn để nhìn chiến trường từ nhiều hướng khác nhau.
Thành phố Garden Grove đang cập nhật Yếu tố Nhà ở (Housing Element), Yếu tố An toàn (Safety Element), Yếu tố Sử dụng Đất (Land Use Element), và áp dụng Yếu tố Công bằng Môi trường (Environmental Justice Element) mới vào bản kế hoạch Quy hoạch chung (General Plan) tại Garden Grove.
Ăn chay (còn được gọi là ăn lạt) không phải là vấn đề mới mẻ gì đối với người VN mình. Ngược lại, các dân tộc Tây phương, từ vài chục năm nay đã xem việc không ăn thịt, không ăn cá là một phương pháp dưỡng sanh mới để duy trì một sức khỏe tốt.
Sau vụ xả súng vào một người Mỹ gốc Phi trong một chiến dịch của cảnh sát, tình trạng bất ổn mới đã làm lu mờ đại hội của Đảng Cộng Hòa Hoa Kỳ. Phó Tổng thống Pence hứa hẹn với người Mỹ về an ninh - nếu họ bầu Donald Trump vào tháng 11.
Thủ tướng Angela Merkel (CDU) muốn các sự kiện lớn như lễ hội dân gian, sự kiện thể thao lớn với khán giả, các buổi hòa nhạc lớn hơn, lễ hội hoặc lễ hội làng bắn súng (Dorf- Schuetzenfeste / Village shooting festival) vẫn bị cấm cho đến ít nhất là ngày 31 tháng 12 năm 2020.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.