Lạy Mưa

10/01/202010:41:00(Xem: 4727)

Trinh Thanh Thuy


Lạy Trời, lạy Phật, lạy Chúa, lạy Thần

lạy tất cả các đấng thiêng liêng tối cao

biến tất cả nước mắt con người

đang nhỏ xuống

khóc cho bão lửa đang ngập trời nước Úc

thành những giọt mưa yêu thương 

chan hoà mắt môi Mẹ Đất


Nói sao cho vừa, kể sao cho xiết

trong cơn thịnh nộ 

lửa dữ đã thiêu sống bao sinh linh

gã tử thần no căng bụng mùa gặt hái

xoá sổ triệu kiếp sống muôn loài

con nai tơ chạy cuồng, đâm vào cây chết cứng

tuốt ngọn cây, lẩy bẩy run, một chú Koala 

trèo càng cao, lửa càng nhanh lưỡi liếm

Lửa ! Lửa ! Lửa !

khắp nơi, biết chạy về đâu

chỉ biết ôm nhau tức tưởi chết

trong màu khói hoàng hôn

người cứu vật

vật cứu vật

Người lính cứu hoả mệt nhoài trên khuôn mặt nhọ

tự hỏi trận chiến  này

có chăng hồi kết thúc?


Lạy ! Lạy ! Lạy!

biết lạy ai đây?

dù đã lạy con người

ngưng làm thủng tầng Ozone

nguyên nhân gây cái nóng địa cầu

biết trách ai đây?

khi con người quá thông minh

đến nỗi tự giết mình

Mẹ Đất vẫn bao dung và tha thứ

sau đám cháy 

một mầm non vừa mọc từ thân cây sắp chết

sự sống lại tái sinh

tựa thưở hồng hoang


Trịnh Thanh Thủy








Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi
Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ. Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rủ, cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.
Hết chiến tranh | Chúng ta già hơn hòa bình | À. thì diễn biến nào | Cũng tới hồi lạnh tanh
tháng tư nhìn lại nỗi buồn | vô cớ có khi vô tâm | nhớ lại những bỡn cợt của bạn bè | khi gần khi xa