Lạy Mưa

10/01/202010:41:00(Xem: 4803)

Trinh Thanh Thuy


Lạy Trời, lạy Phật, lạy Chúa, lạy Thần

lạy tất cả các đấng thiêng liêng tối cao

biến tất cả nước mắt con người

đang nhỏ xuống

khóc cho bão lửa đang ngập trời nước Úc

thành những giọt mưa yêu thương 

chan hoà mắt môi Mẹ Đất


Nói sao cho vừa, kể sao cho xiết

trong cơn thịnh nộ 

lửa dữ đã thiêu sống bao sinh linh

gã tử thần no căng bụng mùa gặt hái

xoá sổ triệu kiếp sống muôn loài

con nai tơ chạy cuồng, đâm vào cây chết cứng

tuốt ngọn cây, lẩy bẩy run, một chú Koala 

trèo càng cao, lửa càng nhanh lưỡi liếm

Lửa ! Lửa ! Lửa !

khắp nơi, biết chạy về đâu

chỉ biết ôm nhau tức tưởi chết

trong màu khói hoàng hôn

người cứu vật

vật cứu vật

Người lính cứu hoả mệt nhoài trên khuôn mặt nhọ

tự hỏi trận chiến  này

có chăng hồi kết thúc?


Lạy ! Lạy ! Lạy!

biết lạy ai đây?

dù đã lạy con người

ngưng làm thủng tầng Ozone

nguyên nhân gây cái nóng địa cầu

biết trách ai đây?

khi con người quá thông minh

đến nỗi tự giết mình

Mẹ Đất vẫn bao dung và tha thứ

sau đám cháy 

một mầm non vừa mọc từ thân cây sắp chết

sự sống lại tái sinh

tựa thưở hồng hoang


Trịnh Thanh Thủy








Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ “Cha” chỉ là một tên gọi khác của lòng yêu thương. (Fanny Fern)
Một mùa hè, khi chàng vẫn còn trẻ, chàng đứng bên cửa sổ và tự hỏi họ đã đi đâu, những người đàn bà ngồi bên biển, ngắm nhìn, chờ đợi một điều gì đó không bao giờ đến, gió nhẹ phả vào da họ, gửi những lọn tóc xoã ngang môi họ. Họ đã ngã xuống từ mùa nào, họ đã lạc lối từ ý niệm nào của nét yêu kiều? Đã lâu rồi kể từ khi chàng nhìn thấy họ trong vẻ lộng lẫy đơn độc, trĩu nặng trong nỗi biếng lười, dệt nên câu chuyện buồn về niềm hy vọng bị bỏ rơi. Đấy là mùa hè chàng lang thang trong màn đêm kỳ vĩ, trong biển tối, như thể lần đầu tiên, để tự toả ra ánh sáng của chính mình, nhưng những gì chàng toả ra là bóng tối, những gì chàng tìm thấy là đêm.
Ba thi khúc của nữ thi sĩ Trần Hạ Vi...
đông tây nam bắc mù như nắng | vẽ bóng mưa rào một trận chơi
chim săn mồi không lo bị bắt | chỉ về mặt đất bằng cách bị bắn rơi
Tháng sáu, mười hai, từ đấy nhé | Chung đôi, từ đấy nhé lìa đôi! |Em xa lạ quá, đâu còn phải | Tố của Hoàng xưa, Tố của tôi.
Thơ của hai thi sĩ Trần Yên Hòa & Thy An...
ai hát mà nghe đau gai nhọn | vết sướt lâu đời mưng nhọt ung | đắp một hang dài hoa nguyệt cấm | biết đâu mà dọi ánh tương phùng
Thơ của hai thi sĩ Trần Mộng Tú & Đào Văn Bình
Ô hay, đất cỏ bời bời / Xanh như huyễn mộng, ngọt lời hoan ca / Cúi đầu niệm chú Ba la... / Cỏ chôn vào đất... hóa ra thiền vườn?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.