Thơ Lê Sông Văn

31/01/202000:00:00(Xem: 5599)

Tho Le Song Van

 

Tháng Giêng

 

Anh ở đâu ra vậy anh yêu

Hình như chúng ta từng gặp nhau

Trong giấc mơ, đâu đó

Khi em lớn lên như tai ương

Và anh bước ra từ phế tích

 

Cám ơn cơn mưa vừa trở lại mặt đất

Cho em nhìn thấy anh

Nơi tháng Giêng đang tới

 

 

 

Một Ngày Mới

 

Ngày lên

Tôi rạng nứt

Thao thức từng chân lông

Nỗi bỏ quên từ lâu

Lỡ loét

Nứt ra anh

 

Ngày lên

Ngủ mê trong nắng cháy tóc

Khét thịt da

Tôi quay về mặt trời

Nuốt đốm lửa đỏ vào tim

Tình yêu thành tro

Úp mặt gọi tên anh nức nở

 

Chớ ruồng bỏ em

Ngày rạng rỡ

Em là bào thai của anh

Tôi là hài nhi mới sinh

Mặt trời xuyên qua tôi

Anh chẻ tôi ra và rưới lên tôi dục vọng

Tôi lớn lên rùng mình mãi như thế

 

Một ngày mới

Ngày lên đồng bất tận

Và mặt trời trong veo

 

 

Cúng Giao Thừa

 

Giao thừa đốt lửa châm nhang

Những ma cùng quỉ rộn ràng đâu đây

Lạy ông tôi ở bụi này

Hôm qua bùa ngải ếm đầy chỗ tôi

Giờ này nơi ấy xa xôi

Vàng hương ai đốt một lời hiển linh

Gõ tiếng mõ, tụng bài kinh

Hồn xiêu phách lạc một mình tôi đi.

 

 

 

Hát dạo

 

Tôi đi

giữa mùa lập dị

bước điệu từ bi

nhìn trời

hát ru con sáo.

 

“Ai đưa con sáo sang sông

Để cho con sáo sổ lồng bay cao”

 

Tôi đi

mùa trăng sao

Hát ru mặt đất

tìm một chỗ nằm

nhìn trời sâu thẳm

ngửi nén nhang người tình cắm

lặng thinh cười.

 

Mùa lập dị

Oi bức

Tôi bước điệu từ bi

Loanh quanh mặt đất.

 

Hát:

“ai đưa con sáo sang sông”.


Sinh Nhật

 

Mọc lên từ cây cối

mùa xuân mềm mại

sáng

em bỗng dưng thấy mình óng ả

trong mắt anh

cùng màu xanh của lá

 

Tháng Giêng

những ngày nắng nhẹ

mùa màng thỏ thẻ

em vén tóc

rùng mình vì nụ hôn anh

những giọt nắng trôi nhanh trong mắt

cảm giác trẻ lại

cắn thử môi

giật mình thấy

chiếc lưỡi mềm trong răng

nôn nao chờ

thố lộ

điều bí mật ngàn năm ai cũng biết

 

Như mùa xuân

mọc lên từ cây cối

em ra đời và yêu anh.


Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
em về đã nửa mùa đông | gió se sắt lạnh cả trong lẫn ngoài | có còn nơi đó dấu tay | có còn một chút tình ngoài tình trong
Thương hại thay đất nước không được biết | Ngôn ngữ nào ngoài ngôn ngữ mình | Văn hoá nào ngoài văn hoá mình | Thương hại thay đất nước mỗi hơi thở là tiền | Ngủ giấc mê của kẻ quá no nê
Thơ của ba nhà thơ Nguyễn Tánh Trần Cầm; Nguyễn Hàn Chung và Trần Yên Hòa
núi cao | núi cao | núi cao | người trên chỏm núi chờ | lao | xuống trần
Đó là về bàn chân. Đó là cách đặt xuống./ Đó là về cách bàn chân uống sương trên cỏ./ Đó là nhịp điệu. Bước đi. Đó là bước đi nghi ngại. / Đi trong tỉnh thức. / Đó là ác mộng giữa hai bờ sinh diệt. Đó là trống rỗng. Buông bỏ. / Đó là về bàn chân tự mình giải thoát. Đó là ý thức tự mình bước đi. / Mỗi ngày khi tôi đặt chân lên trái đất, cùng với mặt trời. / Tôi nghĩ đến người khác. / Tôi không biết người khác sống ra sao. /Mỗi ngày bắt đầu từng bước./ Tôi đi. / Từng bước. /Bạn phải bắt đầu từng bước nhỏ.
Buổi sáng ảm đạm hôm đó | Nơi anh chạm vào em không | Bằng cơ thể mà bằng ngôn ngữ | Một cái cây, và chỉ một cái cây | “Chúng ta hạnh phúc và bất hạnh | Hơn bất cứ ai trên cõi đời”
Hôm nay, ngày 24 tháng 2, 2025, đúng 3 năm kể từ ngày nước Nga của Putin tấn công xâm lược Ukraine, Hoa Kỳ dưới sự lãnh đạo của tổng thống Trump chính thức đứng về cùng phía với Putin và các nước phi dân chủ như Bắc Triều Tiên, Belarus và Sudan bỏ phiếu chống lại nghị quyết của Liên Hiệp Quốc lên án cuộc xâm lược Ukraine của Nga. Hội đồng Liên hiệp quốc cùng ngày đã từ chối phê chuẩn một nghị quyết do Hoa Kỳ hậu thuẫn, kêu gọi chấm dứt chiến tranh mà không đề cập đến hành động xâm lược của Moscow. Thay vào đó, họ đã phê chuẩn một nghị quyết của Ukraine do châu Âu hậu thuẫn, yêu cầu Nga ngay lập tức rút quân, điều mà chính quyền Trump phản đối.
Qua khu rừng lau nhớ ông Doãn* | Rất xưa. ôm cả chiến khu về | Cọng gió lum khum đồi kẻ bạc | Trời buồn mây lão dưới chân đê
Thơ của hai nhà thơ Nguyễn Hàn Chung và Quảng Tánh Trần Cầm