Da Cao Cấp

18/09/202009:07:00(Xem: 5244)
20200918_091437
Tranh sơn dầu Cao Bá Minh

 

Gần nửa thế kỷ sống ở Hoa Kỳ,

nếu bạn chưa gặp kinh nghiệm

bị kỳ thị,

chưa buồn lòng

vì chỉ khác màu da,

có lẽ,

bạn ngây thơ

hoặc ngu ngơ

hoặc giả vờ.

 

Kỳ thị là phản ứng tự nhiên:

thích hay không thích,

khinh hay không khinh,

sợ hay không sợ.

Kỳ thị là chuyện phải chấp nhận

dù không vui.

Kỳ thị không thể chịu đựng

khi đổ máu

khi tội hình

khi quá độ

khi mạng người bị diệt vong.

 

Người Việt kỳ thị có hạng trên thế giới.

Hầu hết người Việt già không thích da đen.

Đa số giới Việt trẻ bạn bè đa văn hóa

không phân biệt màu da,

chỉ phân biệt tốt xấu.

 

Khi người Việt ủng hộ kỳ thị,

có tự hỏi da mình màu gì?

 

Không thể hơn da đen,

vì da Việt chưa có Louis Armstrong, Michael Jordan, Muhammad Ali, Whitney Houston, Beyoncé, Denzel Washington, Will Smith, Morgan Freeman, Whoopi Goldberg, George Washington, Alice Ball, Mae C. Jemison, Maya Angelou, Toni Morrison, Langston Hughes, Barrack Obama...

 

Không thể hơn da mễ

vì da Việt chưa có Octavio Paz, Carlos Fuentes, Anthony Quinn, Jennifer Lopez, Victor Celorio, Victor Ochoa, Pacho Villa, Alfonso Garcia Robles, Mario José Molina...

Chỉ có thể hơn da bản thân.

 

Khi người Việt ủng hộ da trắng kỳ thị da màu,

đã tự quên mình là ai,

có lẽ,

vì ngây thơ

vì ngu ngơ

vì giả vờ

hoặc nửa nghi nửa ngờ da mình thuộc hàng cao cấp.    



Ý kiến bạn đọc
23/09/202020:25:40
Khách
Xin hỏi tác giả
1) Nếu Hoa Kỳ là quốc gia kỳ thị màu da thì Quốc gia nào dân da trắng coi dân da màu bình đẳng ?
2) có khi nào bạn có đặt câu hỏi: người da đen bị kỳ thị hơn da vàng da nâu tại sao không?
3) số người da đen bị cảnh sát bắn : bao nhiêu người có tiền án, tiền sự. Họ có chống đối cảnh sát thi hành nhiệm vụ không?
4) Sắc dân nào có thành phần tội ác nhiều nhất?
Thành thật cảm ơn
23/09/202003:22:31
Khách
Một nhận thức rất "cao cấp" về một thứ mà nhiều người tưởng (bở) là "cao cấp"! Xin hoan nghênh và cám ơn tác giả :=)
21/09/202022:59:23
Khách
Xin đính chính: NHẬN THỨC.
21/09/202022:56:56
Khách
Một nhận thứ rất "cao cấp" về một thứ mà nhiều người tự cho là "cao cấp". Xin hoan nghênh và cám ơn tác giả!
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Như thế là qua những ngày tròn 50 năm sau ngày ba mươi tháng tư của năm 1975. Tôi nghiệm ra một điều rằng, đó là những con số rất ít người quên, và rất nhiều người sử dụng các con số trong nhóm 30/4/1975 để dùng trong tên (username) và mật khẩu (password) trong các ứng dụng tin học. Thêm nữa, bạn sẽ thấy rằng những con số này khi viết thành số và khi viết thành chữ sẽ cho bạn các cảm xúc khác nhau. Trời ạ, khó quên tới như vậy sao.
tôi rị mọ lục lọi trí nhớ | chỉ còn năm ba mảng vớ vẩn bâng quơ | ai thương hại quăng vào tôi | và tôi không kịp né
Tôi quay đi | những đứa bé còm cõi ngày mai sẽ ra sao | có thở hơi cuối cùng trong vòng tay bê bết căm hờn và nước mắt | có để lại anh trai nghiến răng thể thốt | một ngày lớn khôn trả truyền kiếp hận này
Hôm qua ta đau cái lườn | Mưa đâu thấm lạnh vào | Sương | Miệt mài
3 giờ sáng thức dậy làm gì? Này cái xác mỏi mệt. / Chuột rút bắp chân. / Lấy gân. / Đạp không rớt nỗi niềm. / Điếu thuốc hút nửa chừng trong mơ nhắc điềm nhớ lần mẹ cấm hút thuốc. / Con bỏ thuốc lâu rồi nhưng hút trong chiêm bao. / Hơi thở tình nhà đã ám sâu trong phổi. / Những tối chờ khuya, chờ mẹ ngủ, mẹ chê khói hôi, thơm đến mê hồn. / Mẹ dạy mười điều con chỉ làm được một. / Rồi đột nhiên xa cách cả đại dương. /
tháng tư | có chút chữ trên giấy cũ | hình ảnh chưa nhạt phai | sợi tóc bạc thương thân ngày gió
là cuộc đổi đời | là giấc mơ mù quáng | là cuộc thí nghiệm xã hội đã thất bại | nuốt chửng người trong cuộc và diễn viên quần chúng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.