Ngồi Đây Góc Lưng Đời

23/11/202010:30:00(Xem: 3355)
PHONGBUTVB5
Tranh minh họa: Đinh Cường (2012)

 


ngồi đây dựa góc lưng đời

nghe miên man gọi những lời từ xa

chập chùng ẩn hiện ta bà

mây mưa qua đó cũng là đời nhau

 

ngồi đây hoa lá một màu

bốn mùa ghi dấu ba đào vọng sinh

môi mềm hát tiếng vô minh

rồi nghe ẩn dụ thình lình đổ ra

 

ngồi đây biển nhớ bao la

mênh mông sương khói như là vọng âm

một hàng cây đứng trầm trầm

hư không theo gió từ tâm chuyển lời   

 

ngồi đây tóc rối bời bời

xuân đông thu hạ gọi mời thiên thu

cảm lòng một chút sương mù

thấm lưng nghe mỏi tiếng ru chợt buồn

 

ngồi đây se sợi chỉ tuôn

thắt vào tâm thức mấy luồng cào thân

âm ba vọng lại bao lần

tâm kinh dao động ngại ngần trần gian

 

ngồi đây nhắc lại muộn màng

chắt chiu một cõi quan san mỏi mờ

cũng là góc đó hững hờ

ngã lưng nằm xuống bên bờ phù sinh

 

ngồi đây cuối hạ một mình

mênh mang chuông mỏ tượng hình reo vang

trên kia là tiếng ngọc vàng

dưới đây ngũ uẩn dọc ngang lưng đời …  

 

thy an

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Qua khu rừng lau chiều rất ốm cọng dài ôm cọng ngắn hấp hiu làm sao ngắt được lùm hoa sóng níu ngọn thương thân bãi dập dìu
Cây xanh trên miễu đình | Hưởng bốn mùa cúng vái | Quỳ lạy những hình nhân | Thấm đẫm mùi nhang khói
Ngày 17 tháng 9 năm 2025, thi sĩ “Công giáo” Lê Đình Bảng đã bước vào độ tuổi thượng thọ. Ông đã chính thức đạt 83 tuổi Tây và 84 năm tuổi ‘Mụ’. Một độ tuổi cần nghỉ ngơi, an dưỡng tuổi già. Song với tình yêu văn chương, chữ nghĩa và đặc biệt là niềm tin vào tôn giáo, ông vẫn như một thanh niên tráng kiện, đầy đức tin và nhiệt huyết, khi cho ra mắt thi phẩm thứ 25, sau rất nhiều tác phẩm nổi tiếng với nhiều thể loại khác nhau như văn xuôi, nghiên cứu lịch sử, tôn giáo...sáng tác kể từ năm 1967 miệt mài cho đến nay...
Thật sự chúng ta có cần/ Dựng lên hình ảnh của một người lính miền Bắc / bị người lính miền Nam thiêu sống / Mới nói lên được nỗi đau / Của cuộc nội chiến 20 năm / Chúng ta chưa đủ đau đớn / Cảnh người một dân tộc cùng màu da cùng tiếng nói / Cùng mang họ Nguyễn,họ Trần / Truy cùng đuổi tận / Căm thù,chém giết nhau / Bằng tất cả chồng chất oán hờn / Để nhân danh một chủ nghĩa nào đó
có lúc ngồi bên cửa sổ | tâm hồn lâng lâng | anh đưa em tách trà
... Thơ Trần Hạ Vi là sự hòa quyện giữa triết lý hiện đại, cảm xúc nữ tính và nhịp điệu đời sống, nơi mỗi câu chữ đều vừa biểu đạt, vừa phân tích, vừa soi chiếu – để người đọc vừa thấy mình trong đó, vừa ngỡ ngàng trước phát hiện mới về bản thân và thế giới. Phong cách này không chỉ làm nổi bật những xúc cảm đời thường được khúc xạ qua trí tuệ và ngôn từ, mà còn tạo nên một không gian thi ca nơi con người và thời đại, thân xác và ngôn từ, tình yêu và tự do cùng nhảy múa, vừa thật vừa mơ, vừa gần vừa xa, vừa dịu dàng vừa sắc sảo....
ở bên tả ngạn sương mù | áo em dính hạt mù u đến giờ | nhớ chờ anh nhé ngu ngơ | tàn cây cơm nguội đôi bờ còn thương
sau cùng thì Ba không cần nó nữa | cái thẻ có hiệu lực | hai năm hay ba năm | để được tạm trú trên đất nước của mình
Tới rồi mùa thu | Vẫn còn nắng. chưa thấy mù | Sẽ bưng mấy chậu phù du vô nhà