Trên Đồi Gió

19/05/202117:42:00(Xem: 3012)

 

huongduongden
Minh họa: Đinh Trường Chinh

 

trên đồi gió khoác áo thư sinh tóc bạc

như lữ hành đi qua đồng bằng

thỏa mãn khát khao

sông dài núi rộng

thèm dòng sữa chảy ra từ lồng ngực

que diêm cháy một lần rồi tắt

vẽ vời chi

trăm cảnh lao đao

 

nắng mặt trời dừng lại

trên cơ thể em

chút dục vọng êm đềm

luyến ái làm bình minh nhọc mệt

những thói quen mài dũa thân xác

đời sống vẫn đầy nhọc nhằn

nhưng vẫn còn những buổi chiều

lá rụng mơ hồ

gió vô hình vuốt ve khung cửa

như  những liếm mặt mùa đông

 

nước chảy như dòng triết học

thấm những viên đá xanh

thánh nhân hiền lành êm ái xoa đầu

bàn tay run

trang giấy rách mông lung

 

khuôn mặt trở thành bao la

gom trọn người đàn bà và núi rừng, sông biển

vơi đầy âm ba

gắn hình ảnh lên từng sự vật

như bức tranh muôn màu

vẽ hành trình cuộc sống

đi đâu, về đâu …

bao mùa trăng chưa thấy câu trả lời

chỉ biết là đi đã xa…

 

thy an

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sáng nay tôi mới biết | Chữ Gauze trong Anh ngữ | (Loại vải thưa mỏng thường dùng trong y khoa) | Từ tiếng Ả-Rập chữ Ghazza غَزَّةَ | Vì người Gazan là những thợ dệt thật khéo qua nhiều thế kỷ
Chỉ lúc này, khi đến với bầu không khí lạ lùng này, chúng ta mới nhận ra rằng có lẽ giấc mơ Mỹ không chỉ là giấc mơ, mà là sự dám mơ ước cùng nhau. Như hàng triệu rễ cây bám chặt, khiêm nhường vươn lên, tạo thành một dáng cây.
Khi bạn đã ở vùng khoanh | Nước lượn lờ | Sẽ thấy bạn những vành khuyên đẹp | Lời chim hót ban mai | Đời giàu thêm từng túng quẫn
Khi yêu, tim đàn ông sáng rực, tim đàn bà lúc mở lúc tắt. Đàn bà thuộc về đêm.
Nếu em là thành phố bị ô uế | Anh là cơn mưa thánh hiến | Nếu em là ngọn núi màu vàng | Anh là cánh tay đỏ địa y
Đám cỏ xanh rì | Bầu trời xanh lơ | Hoa cải vàng rực | Hòn bi hòn bi
ký ức tung hê bên bờ kè | lúc biến lúc hiện | từ cửa kính cao tầng nhìn xuống | phía dưới là biên niên sử | dày đặc hình nhân
Tôi thổi bài ca vào không trung, | tiếng hát vang xa tận nơi nào ở thế gian, tôi không rõ | bởi làm gì có cặp mắt nào đủ tinh thông trên cao | xuyên thấu mọi nỗi niềm khúc ca tôi bày tỏ
bên này bờ, chim vạc ăn đêm | đứng im lim nghe dòng sông thủ thỉ | những đợt sóng có thể cắt và làm bầm dập nằm cong lưng như đang chờ giấc ngủ | bình yên, bình yên, bình yên dài và rộng