Trên Đồi Gió

19/05/202117:42:00(Xem: 2960)

 

huongduongden
Minh họa: Đinh Trường Chinh

 

trên đồi gió khoác áo thư sinh tóc bạc

như lữ hành đi qua đồng bằng

thỏa mãn khát khao

sông dài núi rộng

thèm dòng sữa chảy ra từ lồng ngực

que diêm cháy một lần rồi tắt

vẽ vời chi

trăm cảnh lao đao

 

nắng mặt trời dừng lại

trên cơ thể em

chút dục vọng êm đềm

luyến ái làm bình minh nhọc mệt

những thói quen mài dũa thân xác

đời sống vẫn đầy nhọc nhằn

nhưng vẫn còn những buổi chiều

lá rụng mơ hồ

gió vô hình vuốt ve khung cửa

như  những liếm mặt mùa đông

 

nước chảy như dòng triết học

thấm những viên đá xanh

thánh nhân hiền lành êm ái xoa đầu

bàn tay run

trang giấy rách mông lung

 

khuôn mặt trở thành bao la

gom trọn người đàn bà và núi rừng, sông biển

vơi đầy âm ba

gắn hình ảnh lên từng sự vật

như bức tranh muôn màu

vẽ hành trình cuộc sống

đi đâu, về đâu …

bao mùa trăng chưa thấy câu trả lời

chỉ biết là đi đã xa…

 

thy an

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi đi qua những cánh đồng lúa chín Đi qua những thành phố Những bờ sông và những ngọn đồi Tôi đi từ Bắc vào Nam
Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn quê gốc làng Thanh Lương, huyện Hương Trà, Thừa Thiên Huế. Ông sinh ngày 18 tháng 11 năm 1937 tại làng Dư Khánh, tỉnh Ninh Thuận.
Trong bài viết này tôi dịch thơ các bài thơ Đoàn Nguyễn Tuấn làm bên cạnh vua Quang Trung. Các bài thơ tả cảnh hùng tráng quân Tây Sơn và ca ngợi tài điều khiển quân vua Quang Trung.
Hai cánh tay trần trụi giơ lên cặp mắt mở tròn không chớp có nghe những tiếng kêu rừng rú trên làn da như thú dữ chạy dài ngàn khuya lửa cháy hãy nhìn lên nhìn lên sẽ thấy chiếc đầu kia gối lên những ngôi sao lạ bồng bềnh hai cánh tay ruỗi dài thẳng mãi và mồm kia cứ mãi nín câm.
Thôi không cần gõ cửa nữa không cần nữa đâu căn nhà gần chợ Tàu ở San Francisco người trọ già thế gian đã đi rồi lên chuyến tàu cùng trăng sớm mang trên tay những chùm sao khuya.