không lời

13/12/202112:53:00(Xem: 2143)
Untitled
Tranh Võ Đình. tặng Phan Tấn Hải


Ý thức của một vầng trăng lạnh
là biến mịt mù qua biển khơi
bàn chân phiêu phưởng trên mặt nước
níu trùng dương, đâu.  tiếng của cười
 
Là sóng của tóc đan lời ước
bờ cát êm bờ cát chảy xuôi
đừng để hạt tình trôi qua kẽ
tay vốc vàng xanh.  ngón rong lười
 
A ha mắt lưới trời thao thức
hình như chim nhọn cắt viền mây
trả sóng dao điên về ứ đọng
gọt hoan mê một chiếc tình đầy 
 
Không ai còn nhớ tơ tình cũ
đã rung ngân lên tới điệu nào
mạch đá vô âm chiều đơm rét
hồ dễ mây trời thu nhặt sao
 
Chúng ta mỗi bước qua rừng vắng
chừng tưởng như đi giữa cuộc đời
một mùa khương nhiệt xa tít tắp
chút náo huyên cầu nghe rụng rơi 
 
Một thời thử xao lên mặt nước
ta trôi vào nhau những phiến hồ
cầm ôm thinh lặng khuyếch âm gió
sóng không lời huyền tự vi lô
 
H O À N G  X U Â N  S Ơ N
16 tháng mười một, 2021

*nguồn: Phố Văn Blog nov 30

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mùa thu dẫu vừa khảy đôi ba nhịp vàng trên tàn cây. Mùa thu dẫu đang đốt hết mình trên hàng cây maple đỏ lá suốt dặm dài. Và mùa thu cho dù cũng vừa khép cánh cửa để ra đi, khép rất nhẹ nhàng như sợ làm thức giấc ai đó đang say ngủ. Tất cả. Những bổng trầm của mùa thu đều rúng động mấy tầng cung bậc cảm xúc của ta. Phiến lá vàng óng kia ẩn mật điều gì. Dấu chân vàng ố chiếc lá cuối thu như thể là những dấu chân cuối cùng để – nhẹ hẫng về mai sau – Ngọn gió của mùa thu ly tan nào vẫn thảng thốt trong nỗi chờ đợi. Hạt mưa nào xám tro quán phố. Và người ngồi nghe gió mùa thu về như – tiếng thổn thức của thời gian. Bạn ơi, xin lắng lòng trong buổi đêm tịch mịch để nghe cảm xúc bạn hòa âm thế nào với âm vang thu, để biết tác động mãnh liệt của thu – phù vân thôi cũng nát đời như chơi…
nhắm mắt cắm đầu vào ngõ này / đi như chạy suốt quãng đường dài / phó mặc cho rủi may / im lặng và nín thở / trò chơi bất cẩn bất cần / giữa lòng bóng tối ôm trùm tường rêu ám khói...
Hôm nay, 12 tháng 11, là ngày giỗ thứ 12 của nhà văn Cao Xuân Huy, người bạn chí thiết của tôi. Xin đăng lại bài thơ tôi viết đêm anh trút hơi thở cuối, như một nén tâm hương gửi vong linh người quá cố. Mới đây bài thơ được Giáo sư Tiến sĩ Eric Henry dịch sang tiếng Anh...
Để tưởng nhớ Basho Matsuo [1644-1694]
những giấc mơ qua trời rất mỏng / như cánh chuồn chuồn trên lá xanh / vẽ vời nhặt nhạnh / đổi thay làm sao nhớ hết / về bên ấy khát khao thức dậy bao lần...
tình yêu là phiền muộn cần thiết để sống. | Tầm thường như bữa cơm phải có để ăn.| Khi soi thấu | cơm nấu bằng mây trời và sóng biển | ăn với ngôi sao luộc | với tóc xào | với da chấm mặn mồ hôi
Thơ của hai người: Quảng Tánh Trần Cầm & Nguyễn Hàn Chung...
những chiếc tàu ngầm tí hon | xanh màu thép đã bắt đầu xây xát | chúng lượn nhiều vòng gom hết tàn hơi nhảy trên nước xiết | cố lên, em kêu lớn chỉ để thở dài | một mũi tàu vừa chìm ngạt giữa dòng
đóng chặt cánh cửa |vứt bỏ mẩu quen thuộc cuối cùng nào sót lại | ngoài kia những chiếc lá ố vàng đang rụng | mùa thu cũng bỏ đi.