Những Con Bài

02/02/202220:08:00(Xem: 1774)

minh hoa truyen DuongNghiemMaua-1
Minh họa: Đinh Cường

 


ván bài thượng đế chia rất vội

cuộc chơi, trong lượng trời đất chưa tới nửa giây

 

trên bàn tay Eve

những con bài hát và nhảy múa khi máu Abel nhuộm

khi Cain lang thang trên đất đá nghịch thù

 

dấu ấn của Cain còn trên trán em

em trai theo cha bắt cá trên bãi bùn nước lợ

đất thập thò kéo bàn chân đó

em cười

con dao cứa: nụ cười

 

tôi giơ tay gọi trận mưa  

gọi dòng sông cuồn cuộn dâng. gọi nước ào ào đổ vào con lạch nhỏ. vào bãi bùn mặn chát mồ hôi. gọi em đứng thẳng lên. đỉnh núi. biển chạm trời

nhưng trái tim tôi không quyền phép bàn tay tôi bất lực

trán còn in dấu ấn

những con bài giương mắt nhìn em

 

và em, em gái lớn lên trên mảnh đất còi

ngày mẹ cha đem em vào đời những con bài xám đã thì thầm lời rủa sả

đóa hoa không màu. dòng nước ngọt không bao giờ tới. lời thở than rời rã

mầm hờn ghen trong Cain nằm đâu đó

 

tôi xòe bàn tay gọi màu vàng

gọi màu cam màu đỏ của ráng chiều. gọi màu xanh của mây trưa. ôm hôn những cánh mỏng phía trên đầu gió

nhưng trái tim tôi không quyền phép bàn tay tôi quá nhỏ

đóa hoa không màu

những con bài giương mắt nhìn em

 

bùn và mảnh đất còi lặng yên

thượng đế lặng yên

 

trong lượng đất trời cuộc chơi rất ngắn

có những con bài không được chia: trên trán Cain dấu ấn

em gái em trai, đưa tay ra cầm chúng

những con bài hình trái tim đấy quyền phép đợi em

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
nặng lòng là bởi / xuân đang tới / và cây đang rộn rã lên hồng / ta đã đi / chưa chào em, đà-lạt!...
Vũng nắng đọng bên hiên nhà rất vắng / Ta một mình như tượng đá ngủ quên / Có con dê bên chân tường rêu mọc / Cũng thu mình bên cạnh buổi chiều đen...
Anh ngồi đây lặng im từ thuở nào / Nỗi buồn thương vô biên không hư hao / Anh gục đầu lên khẩu M mười sáu / Tâm hồn tôi tan hoang buồn biết bao...
Với ngày 30/4 sắp trở lại trong chu kỳ ngày tháng như một cơn ác mộng, với cuộc chiến bên Ukraine càng lúc càng khốc hại, kinh hoàng, thiết tưởng chẳng gì giúp chúng ta thăng hoa suy nghiệm bằng một bài thơ hay, một bài thơ của thi hào Czeslaw Milosz, người được mệnh danh là thi sĩ của “lương tâm nhân loại.” Việt Báo trân trọng giới thiệu.
bạn nhắc tháng tư ̶ ̶ ̶ vẫn nhớ nhiều khi ngày lánh mặt lẩn khuất trong đêm / và đêm từng đêm chập choạng tỏa lan mùi sóng biển...
từ nén nhang trầm ai thắp bên hóc núi / xin người mở cửa cho hương khói bay vào / xa xa bia đá tổ tiên ẩn mờ rêu phủ / chim hót thật hiền như tiếng suối trong xanh...
Vâng, tôi ở đây / nơi xa lạ này được 47 năm / tôi đã đi qua những rừng thông / xanh ngọc tới chân trời / tôi đi qua những mảnh đất / có thật nhiều hoa dại / những vườn cỏ vàng như hoa cải ở quê tôi...
Theo bản tin của Independent, chiều qua, đúng trong "Ngày của Trái Đất", khoảng sau 6 giờ chiều thứ Sáu, một phóng viên hình ảnh và cũng là một nhà hoạt động về thay đổi khí hậu/môi trường đã đi từ Colorado đến Washington và đốt lửa tự thiêu ngay trước tòa nhà Tòa án Tối cao , ông qua đời sau khi máy bay chở ông vào bệnh viện. Cảnh sát hôm thứ Bảy xác định người đàn ông là Wynn Bruce, 50 tuổi, ở Boulder, Colorado, theo bản tin của đài WUSA. Hiện chưa có xác định gì về việc liệu vụ tự sát có phải là một hành động phản đối hay không. Bài thơ "Đừng Đi" được nhà thơ KC Nguyễn viết trong cơn xúc động khi nghe tin này.
Cuộc chiến vừa tàn / Sau ba mươi năm / Người chiến binh, anh tôi, về thăm nhà/ Nói đi anh...
ánh nắng đầu mùa hè xuyên cửa kính / con chó ngủ gà ngủ gật trước tivi / bên ngoài vài đứa trẻ chạy nhảy trên cỏ / trời chuyển tiếp giữa lạnh và ấm ...