khai bút

04/02/202200:00:00(Xem: 3351)

Minh họa_Đinh Cường_Phóng Bút_for bài Khai Bút
Minh họa Đinh Cường

 

1

 

tưởng cơn mơ ngủ rất gần

dụi chưa đỏ mắt đã xông mặt ngày

 

2

 

thở lên cầu lộng chân mây

loa xa nhánh nữa cởi vai sông triền

                       

từng say đắm rượu bách niên

cây nhân gian sẽ nhện phiền muộn giăng

bím thư sinh bới lọn mầm

lưới yêu mị chải lệch tâm lược ngà

 

nhá nhem đóm lội tịch tà

cái hôn ám cũ tách ra giữa vời

 

3

 

ngon cơm nưng nứt hạt mười

quà ô mai khía xới tơi lõi giòn          

cội đào côi níu nụ tròn

rây mưa muội trắng lấm thon ngực đồi

 

cao nguyên trà mộc lửa dơi

nước sương nấu đúng độ ngời vị than 

 

4

 

vân tay đốm trổ loạn hàng

xăm tre già xóc trước đàn hồ nghi

 

được mùa tụng nốt kinh thi

trả xong nợ đáo vị chi lắm lời

 

xênh xang phách lỡ nhịp bồi

nuốt hương cay khóc thấy vơi nửa lòng

 

5

 

cửa nào kiếp trước long đong

cửa này hạnh phúc chung thân

rước vào!

 

– Nguyễn-hòa-Trước

(Cuối 2021)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Quân Nga xâm lăng bờ cõi Ukraine; khi tiến chiếm một ngôi làng gần biên giới, một người lính Nga trẻ, ngoài hai mươi, đã bắn chết một bà nông dân, bỏ lại đứa con thơ dại. Anh ta lật xác người chết và kinh hoàng thấy bà ta giống mẹ của mình. Khủng hoảng tinh thần, anh ta quyết ý tự sát bằng cách quăng súng, tay không chạy giữa cánh đồng trống về phía phòng tuyến của quân Ukraine, cố ý cho đồng đội bắn chết từ phía sau.Quân Ukraine phản pháo chặn quân Nga, cứu anh ta thoát chết, được đối xử như một tù binh chiến tranh.
Sao anh lại đến quê hương tôi / Từ nửa vòng trái đất xa xôi? / Biết đâu cuộc chiến tàn khốc quá / Lý tưởng hay là mộng mơ thôi...
Hôm nay mặt trời đã không muốn sáng / Bởi tiếng chim ca im bặt trên cây / Đôi mắt em thơ bỗng nhiên khép lại / Không được hân hoan mừng đón một ngày...
đêm bước qua khu phố tạp nhạp / quày quả sau cơn mưa bất chợt / gió lạnh từng chập vi vu...
mặt trời mặt trăng chiếu sáng nhân cảnh phì nhiêu / núi đồi bầu ngực vuông tròn / phập phồng hơi thở trần gian / suối sông mãi là bạt ngàn / một đời phiêu lãng / trôi theo sương khói...
Ta loài cỏ chưa một lần bén rễ / Trên đất này ta là khói bơ vơ / Phải đêm xưống hay bình minh ló dạng / Mặt trời hồng chưa một bước đi xa...
Có ai thật sự thấy thi sĩ? | Có ai thật sự hiểu thơ? | Thơ vẽ hoa Hướng Nguyệt | tròn như trăng | cánh trong như gương | nhìn thấu thế giới nhụy như viễn vọng kính nhìn vào không gian.
Những khúc thơ ngắn của nhà văn Trần Hoàng Vy. Cảm xúc cô đọng, bất ngờ...
phân thân ̶ ̶ ̶ bạn nói phân thân / nhẹ nhàng tách rời khỏi xác / lênh đênh trên dòng chảy vô hạn / bềnh bồng trong bầu sinh quyển phi trọng lượng / như lạc vào một bức tranh chagall...
Trong thơ ta có gió / Để tháng ngày ngao du / Trong thơ ta có núi / Đứng bên bờ ưu tư...