đêm yên

13/02/202220:08:00(Xem: 3613)

Valentine's Day -- Thơ

DC_Heaven&Earth
Tranh Đinh Cường.


Đêm yên tôi nghe tiếng

   cựa mình của cỏ

   trăng yên tan chảy

   chan chứa trên ngực yên

   hiền minh cảm giác.

 

Tôi khẽ bảo cỏ đừng lay động

   cho tôi nghe

   tiếng thở nỗi niềm yên

   cho tôi nhập

   vào dòng chảy thịt da

   bên giấc ngủ hiền hoà

   mơ hồ như bến bờ nguyệt lạnh.

 

Tay gối yên tóc hương nguyệt quế

   mùa nâu cũ

   bóng thùy dương

   bỗng rất quen như đã

   ngủ yên từ tiền kiếp.

 

Đêm yên mắt khép đợi chiêm bao

   và tôi chờ đợi một âm hao

   phủ lấp trần gian phủ lấp chỗ nằm.

 

Rưng rưng giọt lệ ở ngăn tim

   hoang bóng cơn mưa mùa trái đắng

   sâu hút trên cồn đá màu sương

   vẫn mênh mang một chốn về

   giao kết với thời gian biển lận.

 

Làm sao tôi hiểu nổi

   giấc ngủ của đêm yên

   khi niềm yên căng dây bật đứt

   bay tán khắp phương

   chẳng còn một mảnh vụn

   dù chỉ là cái bóng mù tăm.

 

Tôi muốn mặc cả với đêm yên

   hãy cho tôi đầu thai

   làm hòn cuội

   nằm yên dưới lòng suối này

   đến thiên thu.

 

– Trịnh Y Thư

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Vòng tròn gợn những nhịp hải hà của “đáy đĩa mùa đi”, nhớ câu thơ này của Nguyễn Xuân Sanh, có lẽ tại cái chao đi chóng vánh một chu kỳ xuân hạ thu đông, những mảnh phút giây tao tác trên đĩa thời gian, và đọng lại dưới đáy kia những hoài niệm buồn vui...
Ở đây có một bức tranh được đánh giá cao | đã bao đời khiến người ta mê say, xúc động, | và điều ấy vẫn được xem là đúng. | Một số người thế vẫn chưa thỏa mãn. |Họ còn nghe được cả tiếng mưa tuôn, | Cảm thấy cái lạnh của những giọt nước trên cổ, trên lưng, | Họ nhìn cây cầu và những người trên đó | như thể đang nhìn thấy chính mình | trong cuộc chạy kia chẳng lúc nào ngừng.
10 bài Hokku... về cảm nghĩ Tháng Chạp
Thơ Nguyễn-hòa-Trước luôn luôn là một cuộc hành trình chữ nghĩa tưởng chừng không bao giờ ngưng nghỉ, trong đó cảm xúc không ngớt biến đổi và cảm nhận của người đọc cũng không ai giống ai. Một tiếng thơ rất lạ trong bầu trời thi ca Việt Nam đương đại... Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Jinglebells… Jinglebells… Thuở xa xa ấy, Bên em… cùng quỳ...
Ký ức nhành nhành và trơn tuột / Sương đọng trên gai lá mắc võng / Khúc đời người rạn vỡ chuông ngân / Chuỗi mây bay cùng tình phơi phóng...
Lặng im / Tản thơ vi sinh / Trơ trọi nằm / Giữa dòng thời gian...
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Trần Hạ Vi...
tuyến lệ bây giờ | rừng cây đêm quên thở | con suối nằm im trong vách đá | cho đau thương chiến tranh | cho khốn cùng bên cạnh xa hoa | vài giọt hiếm hoi