Ukraine!

05/03/202210:54:00(Xem: 3178)

z 1 12 war ukraine dhf


 

tiếng còi hụ xé nát màn đêm

đạn pháo nả vào thành phố

bầu trời rực sáng

bằng lửa của bạo tàn

cuồng ngông nào đã thiêu đốt bình yên

trên quê hương em hiền hòa

con sông Dniepr êm đềm hôm nay ngầu đục

những kêu la từ hầm xe điện

đám người nheo nhóc lo âu

tử thần nhe nanh vuốt

 

cánh đồng lúa mì cháy khét

bình minh khói lửa đen ngòm

Kiev, Marioupol, Kharkiv hứng bom

đôi mắt bé thơ ứa lệ : con sợ quá

già, trẻ dắt dìu nhau bồng bế  

ôi thăm thẳm con đường chạy tìm sự sống

hòa bình trả giá quá đắt

dân chủ, tự do mua bằng nước mắt

Ukraine cố vươn mình đứng dậy

giữa cuồng ngông quỷ dữ

 

anh chiến binh Nga trên chiến xa ngơ ngác

đây là đâu ? sao không thấy đóa hoa mang tặng ?

người anh em năm xưa

chẳng lẽ nay biến thành kẻ thù

thôi về đi, mẹ già mong đợi, bếp lửa chiều quê

người thanh niên Ukraine từ giã vợ hiền

run run cầm đạn súng chưa bao giờ biết đến

bạn bè ơi nắm tay nhau tử chiến

quê hương nức nở nghẹn ngào

 

ôi lá cờ

màu xanh của trời

và màu vàng của lúa thơm ngon

máu của biết bao người sẽ đổ xuống nước non…

 

-- thy an

(05 tháng 03, 2022, những ngày đạn bom trên Ukraine)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
nhẵn tròn viên sỏi trắng / nằm cạnh tảng đá xanh / lượm lên là dỗ dành / trên tay thành hạt ngọc / gió mùa thu trên tóc / bay qua ngõ phố mềm / nhìn nhau sương lặng lẽ / chiều nay sao thật êm
Rồi ngày ngày, sau này Khi rời xa, ở một miền đất khác / Trong giấc mơ em nơi xa xôi / Sự cách biệt làm ta gần nhau hơn / Và em, em không hề quên tôi.
Bọn độc tài quân phiệt Myanmar đã giết em rồi Kyal Sin ơi! / tuổi mười chín non tơ ngực em tràn máu đỏ / nụ cười vẫn nở trên môi tới khi em mãi mãi ra đi / chiếc áo với dòng chữ tin tưởng ngây thơ 'Everything will be OK’ còn đỏ
Ô, các anh chị em, / thuở xa xưa, đã có lần, / phải chăng các người / đã từng giống tôi, / trước khi được làm nhân loại? / Phải chăng các người / đã tự nguyện / hiến thân ít nhất một lần, / rồi không bao giờ / dâng hiến lần nữa?
chiều nay / nơi chốn này anh gặp lại em / đóa hoa tulips em / rực rỡ trong màu áo vàng thanh khiết mảnh mai như hạt mưa bụi chiều đông / và dường như nụ cười trên môi em / có chút gì hao gầy, se sắt.
uy nghiêm chuông mõ ngân vang / dõng mãnh lời kinh dát đá vàng / người đến mím môi cười oan nghiệt / kẻ đi nghiên mực diễn ngàn trang.
Có thể chúng ta ghiền cà phê, không ghiền quê hương. Cả hai đều đắng. Một bên có thể pha đường. Một bên cần pha máu. Đứt tay đã đau. Huống gì bứt ruột xé gan.
--- từ biệt nhà thơ Nguyễn Lương Vỵ (1952-2021) Đêm lặng lẽ, chờ năm uẩn tan theo nghiệp, bạn về đâu kêu giữa trời nghiêng cánh nhạn nguyện qua bờ dứt thảm sầu. Mở trang kinh, đọc lời Phật vô lượng khổ ngàn kiếp xưa chờ nến tàn theo lửa tắt nguyện chúng sinh khắp qua bờ
̶ ̶ ̶ ấu trùng sâu trong cuộc hóa thân làm bướm / một sáng cây liễu rủ trước sân tươm từng giọt / từng giọt sương mai lả chả trên tóc trên trán / hai má man mác ửng hồng buổi hừng đông / nhẹ nhàng nàng chấp cánh bay về phía mặt trời / lãng đãng ngút ngàn trên nền mây ám khói / rồi mất hút trong cuộc thử nghiệm xã hội thô bạo
Mồng Hai ngửa bàn tay ra hứng / Tuyết trắng như đường giữa kẽ tay / Nếm vị thời gian nghe chút mặn / Mặn ngọt chia chung nỗi vơi đầy.