Phố Thị

27/03/202220:16:00(Xem: 3545)

TâyNguyên

 

(Viết cho Banmethuot yêu dấu).

 

Em xa Phố Thị lâu rồi,
Có quên không nhỉ những nơi hẹn hò,
Khu rừng Trắc - Bá bây giờ, (1)
Mùa Thu đã gọi vàng xưa đổ về,
Cánh buồn che khuất lối đi,
Cỏ non cũng úa xuân thì chiều qua,
Lủng - Hồng phủ màu xót xa , (1)
Ái - Ân một thủa mặn mà còn đâu,
Vườn - Ương ôm đầy nét sầu,
Cây khóc tử biệt, hoa đau theo người,
Đài trang rã xuống khắp nơi,
Bầy Chim - Chích cũ đã rời rừng xưa,
Hoang sơ phủ khắp bốn mùa,
Phố phường đổi chủ, người chưa quen người !

 

Vinh - Sơn đã mất trên đời, (2)
Và tên Tỉnh - Hạt đã rời trần gian,
Hưng - Đức, Tổng - Hợp, La - San,
Đâu còn bóng dáng những nàng kiều xưa,
Bồ - Đề đã vào cõi mơ,
Hai hàng Phượng rũ, đôi bờ để tang,
Phố phường mang nét điêu tàn,

Những con đường cũ đã sang tên rồi,
Người người phiêu bạt ngàn nơi,
Em ơi phố thị của thời xa xưa,
Chỉ còn dư âm trong mơ,
Chỉ là vị đắng những giờ nhớ thương.


Em xa phố thị, xa trường,
Bao lâu rồi nhỉ - còn thương nhớ gì,
Con đường Thống - Nhất quen đi, (3)
Hay là Y - Jút mỗi khi xuân về,
Mùa Thu rụng trên hàng me,
Chơ vơ những cánh bên lề Hùng - Vương,
Phan - Chu – Trinh, Xóm - Đạo buồn,
Hàm - Nghi dốc đứng mù sương che người,
Buồn Muôn Thủa - Bụi Mù Trời,
Biển dâu đã đẩy em rời phố xưa,
Mà ta vẫn sống trong mơ,
Đường xưa phố củ bao giờ mới quên!

 

tử du

 

(1) Địa danh, những thắng cảnh của địa phương.
(2) Tên các Trường Trung Tiểu Học.
(3) Tên những con đường.

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Dưới gốc thông già | Tình ta không biên sử | Để mãi mãi không có mở đầu và kết thúc | như những quả thông lăn trên sườn đồi | Không hề chạm đáy hư vô
một buổi chiều chúng tôi về nhà thì nó biến đâu mất. | có vết máu dính trên cửa, | dấu máu chảy thành dòng. | tôi đi theo ra ngoài rồi vào khu vườn | rồi thấy nó trong bụi cây, | bị bằm nát. | một tấm giấy treo ở cổ họng toang hoác: | “tụi tao không muốn những thứ như vầy trong xóm.”
đi tìm ánh trăng cuối đường | tìm tiếng khóc giục giã đâu đó trong xóm nhỏ | tìm bức bích họa ám khói trong giấc mơ | tìm giấc mơ ngỡ là tiền kiếp | mà nghi ngại tiền kiếp nào có thật
đất thở nồng nàn thơm phải không bàn chân / chẳng có vết cứa sâu khiến nhói đau tâm thức...
Vệt son | cháy | tịch dương hồng (*) | chao ơi môi má | còn hong giữa cười ?
buổi chiều nghe thật lạ | nhìn lên đồi mây trắng | có sợi tóc bay qua
Tôi cầm cọ lên, tô / và nói theo em, là / mặt trời màu khoai mật / là tán sắc của ly nước artichaut nhìn rõ cặn / trên chiếc bàn đêm;
Vui hay buồn ta vẫn cứ bay lên | Như cơn mộng thường giữa nhớ và quên | Để lỡ mai này không gian đặc quánh | Thì trời đất vẫn hẹn chỗ thề nguyền.
đêm sâu ̶ ̶ ̶ lênh đênh trôi theo dòng tóc | chị héo hắt | chực chờ lay rụng | heo hắt điệu ru ví dầu
tiếc biển không rộng lượng với mọi con thuyền | phụ nữ trẻ thơ dồn vô mồ cùng khủng bố | nhưng cỡi ngọn sóng khi còn hơi thở | bạn tôi hụp lặn nước Mã Lai ngày đó | hôm nay ngồi uống trà kể chuyện cũ cười vang
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.