Phố Thị

27/03/202220:16:00(Xem: 3532)

TâyNguyên

 

(Viết cho Banmethuot yêu dấu).

 

Em xa Phố Thị lâu rồi,
Có quên không nhỉ những nơi hẹn hò,
Khu rừng Trắc - Bá bây giờ, (1)
Mùa Thu đã gọi vàng xưa đổ về,
Cánh buồn che khuất lối đi,
Cỏ non cũng úa xuân thì chiều qua,
Lủng - Hồng phủ màu xót xa , (1)
Ái - Ân một thủa mặn mà còn đâu,
Vườn - Ương ôm đầy nét sầu,
Cây khóc tử biệt, hoa đau theo người,
Đài trang rã xuống khắp nơi,
Bầy Chim - Chích cũ đã rời rừng xưa,
Hoang sơ phủ khắp bốn mùa,
Phố phường đổi chủ, người chưa quen người !

 

Vinh - Sơn đã mất trên đời, (2)
Và tên Tỉnh - Hạt đã rời trần gian,
Hưng - Đức, Tổng - Hợp, La - San,
Đâu còn bóng dáng những nàng kiều xưa,
Bồ - Đề đã vào cõi mơ,
Hai hàng Phượng rũ, đôi bờ để tang,
Phố phường mang nét điêu tàn,

Những con đường cũ đã sang tên rồi,
Người người phiêu bạt ngàn nơi,
Em ơi phố thị của thời xa xưa,
Chỉ còn dư âm trong mơ,
Chỉ là vị đắng những giờ nhớ thương.


Em xa phố thị, xa trường,
Bao lâu rồi nhỉ - còn thương nhớ gì,
Con đường Thống - Nhất quen đi, (3)
Hay là Y - Jút mỗi khi xuân về,
Mùa Thu rụng trên hàng me,
Chơ vơ những cánh bên lề Hùng - Vương,
Phan - Chu – Trinh, Xóm - Đạo buồn,
Hàm - Nghi dốc đứng mù sương che người,
Buồn Muôn Thủa - Bụi Mù Trời,
Biển dâu đã đẩy em rời phố xưa,
Mà ta vẫn sống trong mơ,
Đường xưa phố củ bao giờ mới quên!

 

tử du

 

(1) Địa danh, những thắng cảnh của địa phương.
(2) Tên các Trường Trung Tiểu Học.
(3) Tên những con đường.

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
điện thoại di động reo / chuông gió reo / thanh âm chất chồng ngổn ngang / khép cửa nhốt ráng chiều / nằm yên cô đọng từng khoảnh khắc...
Thơ của hai thi sĩ Nguyễn Hàn Chung & Trần Hạ Vi...
Thơ của các thi sĩ Huỳnh Liễu Ngạn, Trần Hạ Vi, Thy An, Ben Oh
chỉ là trò đố chữ em có biết thế nào khi em là người hành khách duy nhất nếu đó là nơi xa hơn nơi tôi xin em đừng đi.
cùng em lập địa hoang đàng | từ phơi mở với tình tang | rập rờn | bóng nắng chiều | thổi | cô đơn | vào trong lục tía | hồng ngôn cực tình
Thơ của Nguyễn-hòa-Trước, Quảng Tánh Trần Cầm, Trần Hoàng Vy, Hoàng Thị Bích Hà, Trần Yên Hòa...
Những tương phản | chiều sâu và bề mặt | hai bên của đồng tiền không nhìn thấy nhau, là một nhưng xa lạ | Cháy lên hay tan vào đất | lá đơn sơ chỉ có hai chọn lựa
Ghi lên đá một thuở áo sờn vai / Vác thập ác quảy tiêu điều âm vọng / Nợ máu xương, nợ người lận đận / Của một thời vàng tím trẻ trai...
Nhà phê bình văn học Trung Quốc đời nhà Thanh, Viên Mai, có nói, “Làm người không nên có cái tôi, nhưng làm thơ thì không thể không có cái tôi”. Thi hào Tagore cho rằng, “Cũng như nụ cười và nước mắt, thực chất của thơ là phản ảnh một cái gì đó hoàn thiện từ bên trong”. Cả hai nhận định này đều đề cao cái Tôi-làm-Thơ, và cách biểu hiện những thuộc tính về Tôi ấy như thế nào trên ngôn từ thơ. Có hai yếu tố không ai phủ nhận được là cảm xúc và sáng tạo, chính hai yếu tố này định hình phong cách của nhà thơ. Cảm xúc thực được chuyển tải qua thi ngữ, thi ảnh mới mẻ, cá biệt, thì thơ càng có sắc thái nổi bật để lại dấu ấn riêng trong lòng người đọc, dường như không quá để nói rằng điều này định đoạt sinh mệnh một bài thơ. Thơ chỉ thực sự sống khi nó phản ảnh được bản ngã độc đáo của nhà thơ.
Thơ của hai thi sĩ Thy An & Lê Minh Hiền