đà-lạt, nơi đó

30/04/202219:36:00(Xem: 3373)

DaLat

 

1

 

nặng lòng là bởi

xuân đang tới

và cây đang rộn rã lên hồng

ta đã đi

chưa chào em, đà-lạt!

 

2

 

lên mãi, thì mây mây vẫn mây

nửa vòng trái đất xẻ tơi ngày

chiêm bao bỗng thấy đêm về chật

nhịp thở vai phào dột cánh bay

 

đá chợn chờn treo truông dặm duỗi

đốt tươi rừng lá phải bao nhiêu?

đèo nhô đường bẫy dây giàn liếp

sáng mới đầu thai bụi đã chiều

 

nhân thế rũ ràng sa mạc hẩm

tiếng kêu thả xuống đụng nhau hồi

đời yên ả quá qua mà lạnh

bỗng chốc thèm nghe chiến cuộc rơi

 

cheo leo mỏm nhỏ cây chườm quắn

bện tóc ai, rồi, ta nhớ lắm!

kết sim

dấp suối

ngàn thung lặng

 

3

 

chỉ đà-lạt có căn nhà đó

đỉnh chon von lấn bước về mưa

mà trong ráng mật pha màu cỏ

mới hiển hiện em phù thuật xưa

 

thơ vẫn ca ngời em thiếu nữ

len dầy đội mũi nhũ hoa lên

sách tôi mỏng quá ôm mà ngượng

ngập đến va vào lọn dốc quen

 

kéo quân chỉ gió rối vành khăn

mỗi gối đầu qua kết hội rằm

áo tím mũ thêu ngồi tựa lắng

nhạc cả nghìn và sắc cả trăm

 

lật thánh thư thơm thời thượng cổ

sương hồ vắt nửa buồm giong khe

chay tâm lạy hỏi trời trang khó

nguyệt vẽ bùa lem đốm ngủ mê

 

chim vén màn ngày bên cửa kính

giảng đường vào đến hồn chưa định

mắt ngơ lối bướm hiểu theo vần

triết học tình như gái cõi âm

 

Nguyễn-hòa-Trước

(02-2022)

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
đêm của pháo kích/ đêm của oanh kích/ đêm của kính vỡ/ đêm của tường lở/ đêm của gạch vụn...
tiếng còi hụ xé nát màn đêm/ đạn pháo nả vào thành phố/ bầu trời rực sáng/ bằng lửa của bạo tàn...
Cảm xúc và nỗi phẫn nộ của hai thi sĩ Việt – Nguyễn Hàn Chung & Trần Mộng Tú – khi nhìn vào thảm cảnh chiến tranh Ukraine hôm nay. Việt Báo trân trọng mời đọc.
"Tôi tin văn hóa có thể tạo ra những khuôn mẫu cư xử nơi con người, và đó là những gì tôi muốn nói đến khi tôi viết về hệ lụy của đất mẹ, Yakimchuk nói về bài thơ nguyện cầu (prayer). "Đây chính là hệ lụy chúng ta gánh theo, và cuối cùng thì chúng ta phải sống hòa hoãn với nó. Và chúng ta nên sáng tạo ra những câu chuyện mới để tự kể cho mình. Nếu chúng ta không làm thế, kẻ thù chúng ta sẽ làm cho chúng ta."
“Tôi vừa nghe ba tiếng nổ,” nhà thơ Iya Kiva đăng lên trang Facebook của bà vào đêm 23/2/2022. “Hãy chờ… đang xảy ra.” Kiva, một nhà thơ, dịch giả và nhà báo, đang sống tại Kyiv kể từ mùa hè 2014, khi bà chạy thoát khỏi quê hương Donetsk sau khi bùng nổ cuộc chiến chống lại những người ly khai do Nga yểm trợ. Trong tám năm qua, Kiva là một trong nhiều nhà thơ trẻ tại Ukraine mô tả về sự tuyệt vọng đang diễn ra của chiến tranh và hy vọng tại một đất nước đang tìm một căn cước độc lập.
1. Ta về một cõi tâm không Vẫn nghe quá khứ ngập trong nắng tàn Còn yêu một thuở đi hoang Thu trong đáy mắt sao ngàn nửa khuya . 1. I come back to the realm of the empty mind Still listening To the past Flooding into the dying sun Still loving The time of Uncertainty Hoarding in countless of shining midnight stars Into the deep eyes
tôi đã thấy em, người lính trẻ Snake Island / cái chết trước mẳt em điềm nhiên giúp thế giới chứng kiến / sự ngang ngược của kẻ thù và / cách mười ba chiến sĩ bảo vệ quê hương của họ / tôi đã thấy khuôn mặt thách thức của tổng thống Ukraine / cần đạn dược, không cần một chuyến đi trốn chạy.
lạc lối trong sương mù / tôi mù / tôi mù tịt / quờ quạng ngu ngơ...
người ơi ngày cuối năm/ hãy đi ngược dòng thời gian/ về lại những nơi quá khứ/ nhặt góp từng hạt bụi và bông hoa tàn...
Kính dâng Thầy Nhất Hạnh Học trò rất gần và rất xa: Vĩnh Hảo – Tâm Quang – Nói thật nhiều rồi lặng im / Làm thật nhiều rồi ngồi yên / Nói hay im: ý vô tận / Làm, không làm: tâm như nhiên