Mẹ giờ...

07/05/202220:25:00(Xem: 3478)
mẹ 1
Tranh Mai Trung Thứ.



(
Kính dâng hương linh Mẹ)

 

Mẹ giờ…

 

Mẹ giờ ở phía mây bay

Có khi tịnh độ phương Tây niết bàn

 

Có khi hồn phách miên man

Lối về quê với hàng hàng sương giăng

 

Hay là vất vưởng nhọc nhằn

Như ngày xưa mẹ kiếm ăn tảo tần?

 

Hay là chánh quả nghĩa nhân

Đầu thai lá ngọc cành vàng trần gian

 

Hôm nay nhớ mẹ dâng nhang

Khói thơm thơm khắp mấy gian nhà mình

 

Mẹ từ vào cuộc tử sinh

Sông Hương một mái tóc tình ngẩn ngơ

 

Theo chồng chân bước bơ vơ

Một đời mưa nắng, chẳng nhờ chồng con

 

Mẹ ngày vắt kiệt lòng son

Bên con mẹ gánh lõm mòn bờ vai.

 

Mẹ đi nhắm mắt, xuôi tay

Hồn nương bóng Phật, hình hài gửi quê

 

Quê xa, xa mãi chưa về

Còn đây nấm đất nằm kề bên cha.

 

Mẹ giờ xa thật là xa

Còn con với cõi ta bà mồ côi…

 

– Trn Hoàng Vy

 

*

 

Mẹ ơi!

 

Đọt lục bình non luộc với kèo nèo

Chả cá kho cong vạt lửa bếp rơm

Những bữa cơm nghèo

Năm xưa còn mẹ...

Mẹ ơi!

 

Tà áo nâu khô, buổi trưa nắng lửa

Mẹ về chung chiêng, cơn mưa một nửa

Trái thị thơm rơi ra

Chiếc nón lá giữ lại sợi tóc xưa, hồi trẻ

Mẹ ơi!

 

Bàn thờ ngoại hoa điệp thơm ngái

Ly nước giếng trắng trong mãi

Nải chuối vàng ươm màu mật ong

Có đôi mắt mẹ thuở còn con gái?

 

Mẹ theo chồng mười mấy mùa sinh nở

Những lần đi biển... mồ côi

Dòng sữa vắt ra cạn dòng máu đỏ

Mẹ ơi!

 

Chiếc chõng tre nhà mình

Vạt thâm đen: “Bên ướt mẹ nằm

Bên ráo con lăn”

Ầu ơ, mùa giá lạnh...

 

Những cánh sẻ nâu, từ mái nhà tranh, bay ra

Bay mãi...

Mẹ chống gậy, chiều chiều

Ra ngõ ngóng phương xa.

 

Mùa Vu lan, chỗ mẹ ngồi một đóa hoa muống trắng

Chỗ mẹ nằm, một chén cơm trắng

Và nhang khói bay

Bên di ảnh mẹ buồn!

 

Mẹ ơi!

Ao thả kèo nèo nhiều con cá lội

Lục bình giờ hoa tím ngắt

Các con trở về. Mẹ đi chợ xa

Rất xa...

 

 – Trn Hoàng Vy

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bài thơ này đăng trên Việt Báo vào ngày 10 tháng 8 2024. Người dịch nói rằng “…Bài này hợp với tinh thần Phật Giáo…” Tác giả Henry Wadsworth Longfellow là một nhà thơ nổi tiếng vào bậc nhất ở Mỹ trong thế kỷ 19. Trong tiểu sử không thấy nhắc ông có nghiên cứu về Phật Giáo. Có thể giải thích rằng những gì thuộc về chân lý, sự thật thì sẽ mãi mãi tồn tại, bất kể Đức Phật có thuyết giảng hay không.
tôi trôi về đâu? | cuốn theo dòng chảy về phía trước | hay giữa lưng chừng đâu đó dạt về sau
Vẫn mang tâm hồn hoang dại, ngu ngơ | Người lữ hành xuyên qua hai thế kỷ | Sao vẫn thấy | Xa lạ với chính mình | Trước những con đường | Trước phố chợ
tôi hát lẩm nhẩm | như bông sen tưới tỏa | ngợp ngời tôi làm thơ loạn kinh thiên | trên dưới ngang dọc bần thần | lúc hừng hực lúc câm
Em nhan sắc đồi câm / Tôi ù lì bến chải / Máu những giọt rất thầm / Tới khấc tình bãi nại / Cứu rỗi một nhành cây / Buồn lên thập tự giá / Hồn ma xưa hiện ngày / Xuống vũng đêm đày đọa
Tôi đến thăm một thành phố miền đông ngẩn ngơ trước rừng thu rực rỡ chiếc kiềng vàng trên áo cô dâu đỏ màu đau thương nơi đó cũng rất tươi...
Làm sao em vá vầng trăng khuyết | Rọi xuống đêm tìm một giấc mơ | Trăng ngã bóng ai ngoài hiên lạnh | Khe khẽ theo em dỗ giấc chờ...
hương môi thơm tuyệt cú mèo/ ngất ngây hồn vía bay theo mây trời/ bồng bềnh nào phải chơi vơi/ quen từ chướng nghiệp gẫm cười ngất ngư / cài khuy áo ngực hình như / với em tùng tiệm thặng dư ngôn tình / ô hay, nữ tính lặng thinh/ kiêu sa đi chứ để hình dung ta!
Về đây yêu thương những | Gió lạnh trên đồi mây | Lời người như kiếp bạc Vin hờ một ngón tay
Chuyện này không ăn ảnh | và phải mất nhiều năm. | Mọi ống kính đã đi | đến một cuộc chiến khác.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.