Thơ Chúc Thanh

21/06/202221:18:00(Xem: 3370)
photo2
Tranh Đỗ Hoa.




Mênh mông

 

Có lúc thấy hồn mình như gió

Khắp đầu ghềnh cuối bãi lang thang

Song bởi gió vốn không hò hẹn,

Ta thấy lòng đầy những hoang mang

 

Có lúc thấy hồn thành mây khói

Đem lụa hồng trải giữa mênh mông

Bởi mây khói khi tan khi hợp

Ta thấy đời như có như không

 

Có lúc thấy hồn mình như nước

Rộn trong lòng đầy những đục trong

Và bởi nước không ngừng trôi chẩy

Ta lưu đầy giữa những dòng sông!

 

Có lúc thấy hồn mình như núi

Ý chập chùng vút tới trăng sao

Lúc ngoảnh lại thấy mình hai bóng

Sống rất gần mà chẳng gặp nhau

 

Nếu ngày tháng như con tàu vội

Và nhịp đời tựa sóng nhấp nhô

Hồn ta hỡi, ngươi, con thuyền nhỏ?

Mi chở gì đến bến hư vô?

 

Ta vẫn ngóng thu về lối cỏ

Đợi sen vàng  nở giữa hư không

Như vẫn ngóng trong từng hơi thở

Một chút gì chảy giữa mênh mông…

 

*

 

Nhắn gởi

 

Mây lững lờ trôi

Quyện trên đỉnh núi

Trời xanh biêng biếc

Trùng dương bao la

Có chiếc thuyền con

Ra khơi vượt sóng

Buồm căng no gió

Thuyền ai lên đênh

Từng bầy chim nhạn

Soải cánh trắng mềm

Lượn quanh đảo vắng

Gọi tình trăm năm

Thuyền ơi tôi nhắn

Gửi lá thư xanh

Đến nơi đảo vắng

Trao người tôi mong

 

*

 

Ru con

 

Mẹ ngồi làm chiếc nôi xinh

Lời ru như lụa quẩn quanh tuổi ngà

Con nằm ngủ giấc mơ hoa

Mẹ còn đi bảo luống cà trổ bông

Mẹ đi bảo lúa ra đòng

Mẹ còn gọi nước ngoài sông chảy về

Ngủ đi, mẹ bảo hàng tre

Gọi cơn gió lượn quanh hè ru con

Đêm về níu mảnh trăng non

Yêu con trăng đến nôi con trăng cười

 

-- Chúc Thanh

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thưa các đấng thi hào, quý vị có hiểu nghe đọc thơ dở quả là sự xúc phạm đến trí tuệ và thính giác? Whiskey 18 tuổi cũng có lúc chua như cứt mèo! Nàng thơ ơi, người ta nói em đã qua đời bên Pháp, sao còn hiện hồn về giữa bàn nhậu tối nay!
chẳng muốn ăn. | đồ ăn như giấy bìa, | nuốt vô muốn ói, | bịnh càng thêm bịnh.
sắc màu huyễn ảo như áo em trong mơ | xuân hạ vu vơ | buổi sáng bận lòng thiếu chữ bài thơ
Những hệ lụy cuộc đời | Có khi là hạnh phúc | Mỗi một phút gọi mời | Đau thương và ngã gục
Như thế là qua những ngày tròn 50 năm sau ngày ba mươi tháng tư của năm 1975. Tôi nghiệm ra một điều rằng, đó là những con số rất ít người quên, và rất nhiều người sử dụng các con số trong nhóm 30/4/1975 để dùng trong tên (username) và mật khẩu (password) trong các ứng dụng tin học. Thêm nữa, bạn sẽ thấy rằng những con số này khi viết thành số và khi viết thành chữ sẽ cho bạn các cảm xúc khác nhau. Trời ạ, khó quên tới như vậy sao.
tôi rị mọ lục lọi trí nhớ | chỉ còn năm ba mảng vớ vẩn bâng quơ | ai thương hại quăng vào tôi | và tôi không kịp né
Tôi quay đi | những đứa bé còm cõi ngày mai sẽ ra sao | có thở hơi cuối cùng trong vòng tay bê bết căm hờn và nước mắt | có để lại anh trai nghiến răng thể thốt | một ngày lớn khôn trả truyền kiếp hận này