Nhìn lửa

27/08/202220:55:00(Xem: 3341)
1- Ann Phong, fighting for depression, acrylic, 8x8, 2019
Tranh Ann Phong.



buổi chiều

im lặng nhìn mặt hồ đầy rong

cười với cỏ cây

lá khô thiếu nước héo vàng

tơi tả như manh áo trên hình nộm

gã thông minh ngơ ngác đi vào chính trị

vòng vo ngôn ngữ 

những mị dân lấp liếm

tìm chưa ra phương án thỏa mãn môi sinh

 

buổi tối

ngọn lửa hồng bắn những tia sáng

như sao xẹt Perséides mỗi năm trở lại

rồi vẫy tay đi qua

niềm tin lóe sáng ấm lòng

hay chỉ là quang tử photon của đất trời vũ trụ 

ngàn năm không mỏi mệt

lẽ vô thường ám ảnh tâm thân?

con chó vàng lông xù thoi thóp

cuộc tử sinh vẽ ra độc đạo

ngọn cỏ cành cây rung động

trái tim người băn khoăn…

 

tháng tám hạ tàn

những luận ngữ lắng sâu tâm thức

đứa bé sơ sinh chào đời thật đẹp

như bài thơ trên tay

long lanh viên sỏi nhỏ âm thầm

mãn khai đáy biển

như cánh tường vi nở muộn

góc tường và chân mây

 

ô cửa mở ra biển

mặt trời mọc lên từ hơi thở

em hãy tìm một ngôn từ ngắn nhất

để bắt cầu cho những khoảng trống

lặng im…

 

– thy an  

(Tặng anh em Nguyễn Hoàng, 26-08-2022)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Về nhà ăn cơm mạ nấu | Lâu tôi không được không còn | Nghe nhạc êm dịu hòa tấu | Về nhà về nhà đi con
ta đếm tha hương, sương nhỏ giọt | mấy mùa xa khuất bóng quê hương | cũng chọn đào mai làm tri kỷ | đốt khói trầm thơm nhớ tông đường?
Cho nhân dân tôi, thức dậy trong bóng tối, những người hát bài ca im lặng, những người than thở trong im lặng, những người nổi giận trong im lặng, những người yêu nhau trong im lặng, lời cầu Nguyện cho nhân dân tôi, những người đi trên đường, chạy tất bật từ sáng đến tối, cho bữa ăn của người nghèo đói, hít thở khói và bụi, những người già trước tuổi, những người không bao giờ biết hát, những người không bao giờ biết cười, những người không bao giờ biết nói dối
hôm qua trấn một góc nhà | thấy mình to nậy | tu oa giữa đời | ừ, 83 năm đâm hơi | có khôn có lớn với người với ta
Nó, cái đẹp, vô cùng nhạy cảm, thở nhẹ, nó bay, không xa, đậu xuống bụi gai khác.
cuối năm trong ngôi nhà vắng | nằm nghe thằn lằn chắc lưỡi | đưa tay chào buổi chiều | trời như qua cơn mưa vội
Ồ giấc ngủ xanh xao rất tình tội | Đã gầy hao từ luân kiếp mỏi mòn | Một vệt nắng sợi tóc nào gian dối | Đời sông buồn như nước rẽ đầu non
biết bao hình ảnh mơ hồ | tờ lịch đông tây lẫn lộn | cọp, mèo, rồng, rắn | | mười hai con giáp tử vi | đồng bằng và sông núi chập chùng ta đi qua và trở về
Về nhà mẹ ngủ. Đêm mưa. | Giọt rơi thấm gối bóng người đâu đây | Uôm uôm tiếng ếch luống cày | Tiếng ve nấp giữa hàng cây ngân dài...
về đây chợt bóng e dè | thấy đi mờ nhạt | ngoài kia | một mình