Trở về

20/09/202214:48:00(Xem: 2315)
Ann Phong for Doi Cho color 1
Tranh Ann Phong

 

Tôi lại trở về. lần nữa

trong một giấc mơ khác. Lạ lùng

cách tiềm thức chúng ta làm việc. Có lẽ nào tôi vẫn còn mong

nhìn thấy trong những kẽ nứt sâu của mặt đất mà mặt trời đốt cháy,

bên mảnh vụn xích xiềng, những hạt giống nảy mầm

có lẽ nào tôi thất bại triền miên

không nuôi tới lớn khôn tình yêu cho quê hương mới

với tất cả mầu nhiệm xứ sở này ban tặng

có lẽ nào tôi vẫn chưa cắm rễ sâu

 

không, không phải nỗi nhớ quê nhà

tôi đã giết chết cảm xúc đó ngày tôi rời đất mẹ

chúng tôi đã ra đi. tinh thần và cơ thể

tôi không nhớ gì ngoài những khuôn mặt của xích xiềng

 

không, tôi không phải là

người dán mắt vào quá khứ

tôi không muốn nhớ những lần tắm mưa thời thơ ấu

tôi từ chối kể tên những con đường tôi đi với đôi giày cao gót đầu tiên

tôi từ chối tìm hiểu điều gì đã xảy ra cho những cây ăn trái trong sân

tôi không thắc mắc nếu những người bạn bây giờ thay đổi

tôi không tin linh hồn cha mẹ tôi còn quanh quẩn nơi ngôi nhà cũ

tôi không chịu để những giọt nước mắt chảy dài trên má ngày đặt chân trở lại sân bay xơ xác của Sài Gòn

 

trong một giấc mơ khác, tôi về

nơi đó

từ sâu thẳm tôi vẫn còn tin, có lẽ

khi nước tràn khe đất nứt, mảnh kim loại bắt đầu han rỉ và những lá mềm của cây lúa mọc lên

khi sáo ngữ văn hiến bốn ngàn năm thay bằng đối thoại về nhân quyền

khi tiếng thì thầm từ quê cũ thay bằng tiếng gọi

nước mắt chảy dài, tôi nói

gốc rễ của một người không đứt mất bao giờ

 

kc Nguyễn

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
núi cao | núi cao | núi cao | người trên chỏm núi chờ | lao | xuống trần
Đó là về bàn chân. Đó là cách đặt xuống./ Đó là về cách bàn chân uống sương trên cỏ./ Đó là nhịp điệu. Bước đi. Đó là bước đi nghi ngại. / Đi trong tỉnh thức. / Đó là ác mộng giữa hai bờ sinh diệt. Đó là trống rỗng. Buông bỏ. / Đó là về bàn chân tự mình giải thoát. Đó là ý thức tự mình bước đi. / Mỗi ngày khi tôi đặt chân lên trái đất, cùng với mặt trời. / Tôi nghĩ đến người khác. / Tôi không biết người khác sống ra sao. /Mỗi ngày bắt đầu từng bước./ Tôi đi. / Từng bước. /Bạn phải bắt đầu từng bước nhỏ.
Buổi sáng ảm đạm hôm đó | Nơi anh chạm vào em không | Bằng cơ thể mà bằng ngôn ngữ | Một cái cây, và chỉ một cái cây | “Chúng ta hạnh phúc và bất hạnh | Hơn bất cứ ai trên cõi đời”
Hôm nay, ngày 24 tháng 2, 2025, đúng 3 năm kể từ ngày nước Nga của Putin tấn công xâm lược Ukraine, Hoa Kỳ dưới sự lãnh đạo của tổng thống Trump chính thức đứng về cùng phía với Putin và các nước phi dân chủ như Bắc Triều Tiên, Belarus và Sudan bỏ phiếu chống lại nghị quyết của Liên Hiệp Quốc lên án cuộc xâm lược Ukraine của Nga. Hội đồng Liên hiệp quốc cùng ngày đã từ chối phê chuẩn một nghị quyết do Hoa Kỳ hậu thuẫn, kêu gọi chấm dứt chiến tranh mà không đề cập đến hành động xâm lược của Moscow. Thay vào đó, họ đã phê chuẩn một nghị quyết của Ukraine do châu Âu hậu thuẫn, yêu cầu Nga ngay lập tức rút quân, điều mà chính quyền Trump phản đối.
Qua khu rừng lau nhớ ông Doãn* | Rất xưa. ôm cả chiến khu về | Cọng gió lum khum đồi kẻ bạc | Trời buồn mây lão dưới chân đê
Thơ của hai nhà thơ Nguyễn Hàn Chung và Quảng Tánh Trần Cầm
không phải tại áo cũ | mà tại tôi không còn mới nữa | để mặc những chiếc áo thanh xuân
Có thể tình yêu của bạn mang một dáng hình mà người khác không nhận ra, nhưng chỉ có bạn nhận ra.