Tiếc Thu

23/10/202209:37:00(Xem: 3766)

japanese lake

Tôi thích ngắm những buổi chiều lá rụng

Nghe bâng quơ tiếng thở của thời gian

Những con đường thơ mộng một màu vàng

Đang run rẩy theo từng cơn gió bụi

 

Là tôi biết mùa thu đang tàn lụi

Mây lững lờ trôi níu kéo tơ vương

Để hồn tôi xao xuyến suốt đêm trường

Mang trăng xám chơi vơi vào giấc ngủ

 

Là lễ hội Halloween ma quỷ

Lũ trẻ con hớn hở một ngày vui

Áo quần, hoá trang những khuôn mặt người

Trick-Or-Treat rộn ràng từng góc phố

 

Tôi đã ước trở lại thời thơ bé

Đêm trung thu phá cỗ đón trăng rằm

Mơ bay cao thăm chú Cuội chị Hằng
Có thiên đường thênh thang trong ánh mắt

 

Dù vẫn biết thu nơi đây rất ngắn

Đến rồi đi, như giấc mộng, tình cờ

Tôi lang thang chưa viết hết bài thơ

Nức nở thương hàng cây trơ trụi lá

 

Là tôi biết mùa đông đang gần quá

Tuyết sẽ phủ đầy trắng xoá mọi nơi

Ngày vội đi qua, cho bóng chiều rơi

Trời đất hoang vu màu buồn man mác

 

Còn đâu nữa lá khô bay xào xạc

Để tôi ngẩn ngơ hỏi gió về đâu?

Nên chiều nay nhìn lá úa thay màu

Bỗng thấy tiếc mùa thu vàng ngây ngất

 

Kim Loan

(Edmonton, Nhìn Mùa Thu Đi)

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đen đúa. Sần sùi. Không đáng một xu / Dzụt gốc xoài. Quạ không thèm mổ / Quăng tận ổ. Kiến không thèm bu / Phơi giữa trại tù, cai tù không ngó
Loang loáng / chuông ngân / vong hồn những hạt bụi
Vũ Hán Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X người nhốt người trong đó không hề nghĩ họ sẽ sống thế nào nếu không còn thuốc nếu không còn thức ăn
Anh ở đâu ra vậy anh yêu / Hình như chúng ta từng gặp nhau
Biêng biếc làm sao chàng mây / vừa nhặt được màu xanh của ký ức
Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu tên thật là Nguyễn Khắc Hiếu, sinh ngày 8 tháng 5 năm 1888 (tức ngày 29 tháng 4 năm Mậu Tý), tại làng Khê Thượng, huyện Bất Bạt, tỉnh Sơn Tây, nơi có núi Tản sông Đà. Thân sinh ông là Nguyễn Danh Kế, đỗ Cử nhân, từng giữ chức Ngự sử trong kinh. Mẹ là Lưu Thị Hiền, cũng có sách ghi là đào Nghiêm, vốn là một đào hát, nổi tiếng tài sắc, giỏi văn thơ.
tôi phải trở lại những ý tưởng lần thứ hai / khi mưa mặc áo choàng xám đi quanh lâu đài
Rừng ngưng thở / thức / chíu chít tiếng chim
Lửa ! Lửa ! Lửa ! / khắp nơi, biết chạy về đâu
Núi chiều nay đã quay về chờ đợi. Còn gì đâu những hò hẹn trong đời.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.