Ca Khúc Tủi Thân

26/10/202215:47:00(Xem: 2174)

299501250_6115052725177482_983161646666317578_n
Minh họa: Huỳnh Lê Nhật Tấn


  

Cổ bị xích dẫn đi như chó

mỗi ngày theo chân ông.

Hứng khởi chạy nhanh phía trước, bị giật lại.

Chán nản thụt lùi phía sau, bị kéo đi.

Thấy chó cái, vui mừng nhảy cỡn.

“Đứng lại. Ngồi xuống.”

Thấy chó đực, cạnh tranh sủa vang.

“Im đi.”

Cổ bị xích dẫn đi như chó.

Con chó tôi dòng sói rừng hoang.

 

Đêm ông ngủ. Nằm dưới chân giường.

Nghe tiếng động, canh phòng gian ác.

Chống cự bất lương dù chủ bất lương.

Khác với chó, tôi không tin chủ.

Rồi ngủ lơ mơ tìm cảnh núi rừng.

 

Ông đó là ai?

Chân tay dài thòng, đầu cao đến mây.

Chưa ai thấy mặt thật.

Tay xích cổ hàng tỷ con chó dẫn đi.

Đám chó hỗn loạn chờ tranh giành ăn uống.

Rồi dần dần tắt thở bên đường.

Đúng là ngu như chó.

 

Tại sao chó sủa?

Vì có điều uất ức.

Khi ở rừng, chúng tru.

Tại sao bị xiềng xích?

Vì chúng quy phục ông chủ.

Khi ở rừng, chúng tự tại ung dung.

Con chó tôi dòng sói hoang thất thế

bị xích cổ dẫn đi như người.

 

Ngu Yên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
anh vẫn đi trên con đường | vắng bóng hoàng hôn đời mình | đôi cánh tay nối dài đại lộ lê thê | sương khói mùa thu không về
Người Việt Nam giã từ vũ khí nhưng không vĩnh biệt chiến tranh. Có hai lý do: cuộc xung đột hai mươi năm chưa bao giờ được các bên tham dự giải quyết xong về mặt lý thuyết. Những tranh cãi không nguội đi, các khác biệt chưa giảm bớt, nguyên nhân là tồn tại những quan điểm khác nhau về ý nghĩa của chiến tranh. Căn nhà của dân tộc như bị ma ám. Thứ hai, cuộc chiến tàn khốc và kéo dài, vinh quang và nhục nhã, quá cay đắng và hào hùng, quá mất mát, hiểu lầm, hối tiếc. Vết thương ấy đã sống quá lâu. Nó không cam lòng chết đi.
tràng hạt đắng rất vô vị | giữa hồ vẫn mượt gương sen | ngựa hí. bung rồi dây mã | tàn trăng. giũ một ánh đèn
Từ trên cây | Chúng ta không còn cần ăn trái cây nữa | Dù chúng thơm ngon | Chúng ta bước lom khom trên mặt đất | Bằng hai chân | Một chân đi trước | Một chân đi sau
Chúng tôi lạc nhau ở một ngã rẽ | mà chưa hề buông tay
Thơ Chủ Nhật của các thi sĩ Hoàng Xuân Sơn - Nguyễn Hàn Chung - Quảng Tánh Trần Cầm - Thy An
Tôi về đó chỉ cần em ôn lại | Chút mơi xưa xanh ngọn lá đương thì | Tim loạn nhịp cuồng yêu cơn vồ vập | Cả sa bàn trên gân mạch li ti
Ngày mai, tôi ra đi. | Đêm nay ngồi một mình với thức. | Tự hứa với lòng, sẽ im lặng từ đây. | Sẽ vô ích, sẽ thất vọng, sẽ gây thêm thù oán.