cảm ơn

28/11/202220:04:00(Xem: 4311)
DTChinh_4
Tranh Đinh Trường Chinh.



người quỳ bên vô thức bỏ ngỏ

mải miết đếm sao trời

trong giấc mơ nhiều điệp khúc kỳ bí

thẩm thấu tiếng rên

khắc khoải theo nhịp chuông gió lung linh

 

lênh đênh trên dòng chảy hữu cơ bất tận

có mắt mơ màng

có môi mọng đỏ

có ngực nõn nà

ngự trên vòm cao

rực rỡ tươi mát mượt mà

không chút tì vết

 

và khi đêm dần tàn

ký ức vật vã lên xuống tầng cao

ôm mặt chờ tia sáng mong manh buổi rạng đông

chờ một ngày mới bươn bả lay động đánh thức

nỗi thống khổ đã ăn tận vào xương

ngổn ngang trong nhịp thở đứt ruột

có ai nhớ ngày mặt trời nồng nàn lên ngôi?

 

người quỳ từ nửa khuya suốt ban mai

cảm ơn thượng đế

cảm ơn đời

cảm ơn người

cảm ơn cả lũ đười ươi. 

 

– Quảng Tánh Trần Cầm  

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
từ tế bào da linh thể hóa khói tan vào hư không | cuồng chạy theo hổn hển nắm bắt | mở bàn tay trôi ra bóng ta khật khùng ngả ngớn
Chim một đôi | Lẻ một bạn | Trăng một chiếc | Niệm mình trăng
Tôi ở đây xa dăm ngàn cây số | Trái tim tôi trôi mãi chẳng tới bờ
Một khuôn mặt lành | Sao đời dị dạng | Đêm tha khúc quành | Vào ngày hạn hán
ánh lửa bếp lò bà ngoại đốt | tiếng chim ban sáng hót trong hồn | ba ngàn cánh cửa vào thế giới | giấc mơ mọc cánh chọc trời
tôi từng cô độc nhưng hiếm khi cô đơn | tôi đã thỏa mãn cơn khát của mình | ở cái giếng của chính tôi | và rượu đó thật ngon, | là thứ ngon nhất mà tôi từng uống
nửa cơn đau đầu đông | thu rồi lại nhen nhúm | hãy thở như ngô đồng | uống thu sương từng ngụm
những khuôn mặt thất sắc | những cái nhìn ngắc ngoải | những giọt nước mắt cam chịu đắng cay | rồi những trang đời dần khép lại | vùi chôn trong vô thức khôn nguôi.