Mớ bòng bong

14/12/202209:23:00(Xem: 3795)

full-moon

khuôn trăng gần đầy, rất sáng

vỏn vẹn một mảnh tình che đậy

cơn ái ân vụt tắt

hừng hực thanh âm

rồi những giấc mơ thì thầm

 

ngọn nến cháy cong mối tình già

hát ca như trẻ nít

khói hương da diết những nỗi niềm kỳ lạ

như bàn tay em đêm qua

mang ánh sáng triết học qua tim le lói

 

núi đồi em khép hờ

mùa trăng, đêm không lên tiếng

chỉ có hạt bụi trở về con đường xa thẳm

đóa hoa đứng lặng yên

nghe hơi thở đất trời rong rêu

    

những khung cửa cũ mèm

con đường đại học còn xanh lá

tiếng nói cười của đám sinh viên tình nhân

giống âm thanh kịch bản xưa xa 

tôi đi qua vả tôi trở lại

 

bài thơ trôi theo mây

bao giờ thành mưa rơi xuống vai gầy

trên những thân người biến dạng

đang chui vào bóng tối với bao nhiêu câu hỏi

lấp liếm lương tâm

 

một vẫy tay không người nhận

mớ bòng bong ray rứt thiết tha

… trong đầu…

 

– thy an

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Im lặng | Có thể là vàng | Nhưng đối diện cái ác | Im lặng chỉ là vàng giả | Dễ gây ô nhiễm
Khi mình khâu dính cứng những chiếc hàm | lời nói không phun qua được kẽ răng | trở thành lớp gạch vôi bảo vệ | thành trì của điêu ngoa
tôi đến chốn này | giữa giấc mơ chìm trong cơn mê | đã quá cữ
Sinh ra trong cuộc biếng lười kinh niên | Từ đầu xanh đã xuống thuyền | Một cơn luân lạc
Thomas von Vegesack* quẹt diêm / Lửa bếp, Lửa đèn. Lửa lò sưởi / Ngọn nến bữa ăn chiều lung linh / Quặn lòng quê xa, bạn tù tội / Phương Đông: Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ / Quê ta, bao nhiêu ngũ hành sơn / Bếp ai tro lạnh chiều nay nữa / Lửa gì đâu. Lửa tủi, lửa hờn
chờ đợi cái ngẫu nhiên | chờ đợi cái cố nhiên | bên lửa trời lao xao | lời khấn nguyện âm ỉ
Ồ. có cây náng thật sao | Người đi bắt nắng thêm vào dấu ă | Hoặc giả cây nàng ra hoa | Lung linh mầu nắng hay là mắt em*
Thưa các đấng thi hào, quý vị có hiểu nghe đọc thơ dở quả là sự xúc phạm đến trí tuệ và thính giác? Whiskey 18 tuổi cũng có lúc chua như cứt mèo! Nàng thơ ơi, người ta nói em đã qua đời bên Pháp, sao còn hiện hồn về giữa bàn nhậu tối nay!