RƠI

21/12/202211:28:00(Xem: 3636)
nguyetcam 1
Nguyệt cầm -- Tranh Đinh Trường Chinh.

  

1.


Có phải là mình đã rơi

Lơ mơ như mộng giữa trời rất xanh

Giật mình, nên rơi quá nhanh 

 

Ô hay là rơi bóng mình

Chân dung xúng xính một hình nhân đi

Nhớ xưa. Tại một chữ Vì

 

Ngặt là chỉ một chớp mi

Buộc sao cho kịp thề nghì tóc tơ

Bập bênh hai cõi dạ thưa

 

2.


Rơi vào vô tận ta xưa

Dắt dây thêm một hạt mưa ở đời

Nghìn phương mộng ấy chơi vơi

 

Duyên lành đẩy một nhịp rơi

Đúng trong mộng mị, cõi đời không sai

Rơi vào bụng mẹ đầu thai


Vi vu ngọn nắng ban mai

Mặn nồng thêm một tiếng ai hữu tình

Đi cho hết cõi lung linh

 

3.


Chơi vơi là lửng lơ mình

Nghe đâu ai gọi thình lình kiếp mai

Hóa ra ký ức một vài

 

Thề xưa tóc đã quá vai

Quay lưng thăm thẳm đường dài hụt hơi

Sông về biển. Vội trùng khơi 

 

Vực sâu tay níu tay rời
Chẻ đôi sợi tóc nên lời thề non
Hẹn nhau trời đất chon von

 

4.

Dường như là rất mỏi mòn
Đường rơi thẳm đất bon bon tuyệt mù
Trời xa rơi ngát thiên thu

 

Vô tận cõi lời thâm u
Tìm nhau. Con chữ biệt mù âm xưa
Có khi vấp một chữ Ngờ


Mới hay một kiếp đong đưa

Chẳng qua giấc mộng đã lừa chân đi
Ví dầu mưa nắng đôi khi…

5.


Mông mênh là cọng cỏ thi
Lời đi cũng vướng, nói gì. Câu thơ
Dừng chân là mộng tình cờ

Tan sương bao kiếp giấc mơ
Trôi đi bao nỗi ngẩn ngơ kiếp lời
Dường như là tôi đang rơi…

 

Quay cuồng một trận trời ơi

Hóa thân sương hạt chơi vơi cõi ngoài

Gió xanh nguồn cội không hai

 

-- Nguyễn Thị Khánh Minh

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền
Thiên Lý Độc Hành, là tựa một tập thơ của Thầy, và cũng là bốn chữ được viết treo trên hương án của Thầy tại chùa Phật Ân, huyện Long Thành, nơi Thầy ở vào những năm tháng cuối đời. Thiên lý độc hành, hình ảnh biểu trưng nhất về Thầy Tuệ Sỹ, muôn dặm cô lữ dằng dặc nỗi ưu tư phận nhà vận nước…Và, khó làm sao để tường tận cái chấp chới của vạt áo tỳ khưu đẫm ánh trăng đêm, thấp thoáng ẩn hiện Người và cõi thơ tịnh tĩnh. Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở/ Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan... Hỏi, tại sao, vì đâu, lòng muối kiên định... để bất khuất chưa tan?
Collage là một nghệ thuật. Hay chỉ là một thao tác thủ công? Có người cho cắt dán ( thơ ) mang tính nghệ thuật vì có sự suy nghĩ và đồng cảm của tác nhân. Có người cho đấy là một trò chơi lắp ráp trẻ con vì sự dễ dàng của cắt xén. Có người cảm nhận thơ cắt dán là một hình thức của họa thơ tân thời. Thử nghiệm xem
Mời đọc ba bài thơ: 1. Thảnh Thơi Đường Ngộ của Hoàng Xuân Sơn. 2. Nhẫn Nại của Thy An. 3. Buổi Trưa Ấy của Trần Yên Hòa
Có ai lật dùm pho Sử Việt | 50 năm máu vẫn thấm từng trang | Có ai cầm khăn thấm hộ | 50 năm sao lệ vẫn chứa chan.
Em là con cá Hồi | mấy chục năm sống nhờ biển khác | suối nào đợi em về | cho em trầm mình gửi nắm xương da | ôi những con suối quê hương
Hãy sống thêm một ngày nữa / Tới trước cánh cửa em chưa bao giờ mở ra / Hãy đọc lời ai điếu trên mộ chúng ta / Hãy đi qua / Dòng sông mùa lũ / Đặt tâm hồn / Vào trong tay một người khác / Hãy bắt đầu / Ngồi xuống / Giữa kẻ thù / Hãy để mưa / Rơi trên nghĩa địa / Hãy để tự do làm thành trí nhớ / Của quê hương chúng ta, hãy để người thiếu nữ / Đã chết trở thành hoa, hãy bắt tay một người .
Tháng tư nắng quái trên tàng lá / Ngày nóng rang, khô khốc tiếng người / Nước mắt ướt đầm trên mắt mẹ / Nghìn đêm ai khóc nỗi đầy vơi? / Tháng tư em dắt con ra biển / Hướng về nam theo sóng nổi trôi / Thôi cũng đành, xuôi triều nước lớn / Làm sao biết được, trôi về đâu?