Nơi đây

19/01/202318:15:00(Xem: 3500)

canh mai

 

Tết đến rồi, chị có bánh chưng

hũ dưa món, trái ớt hiểm nhìn đủ rơi nước mắt

có nồi thịt kho, mỡ rịu tan trong miệng

có khổ qua dồn, vị đắng ngọt quyện nhau

 

những món đó, tết năm nào

má em xưa cũng nấu

con gái không giúp mẹ chỉ đi chơi đi học

bụi Saigon đóng cửa sổ chờ có dịp

bôi đen tay. em, khăn ướt ngượng ngùng

 

chị có nghĩ thời gian thuở đó quá lười không

trôi như chẳng bao giờ về tháng chạp

cây mai già, mực thước hay làm cao ai biết

vặt lá hoài chẳng chịu trổ hoa cho

 

giờ thì tháng ngày đi quá nhanh

làm như muốn chuộc lỗi ngày xưa vậy

tưởng mới hôm qua, ba mươi vội

hàng quán tìm, mua một chút quê hương

 

tết đến. công viên vắng, nơi đây

hàng cây chìm trong lớp sương mù dày đặc

những hình ảnh hiện ra trong đầu không lớp lang gì hết

trái ớt khô lá dong khô cội mai già chết

chuộc lỗi muộn rồi, em sẽ bước

cho tới khi trên cành cao chót vót mọc tiếng chim

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Làm sao quên / mỗi chiều / Venice lóng lánh tà dương
Chiều ấy rất nhiều gió Đàn chim nhớ phố bay về(1)
Lời tòa soạn: Cho đến năm 2019, nhà thơ Nguyễn Thị Khánh Minh đã có 12 tập thơ xuất bản, Ngôn Ngữ Xanh là tập gần đây nhất do Văn Học Press xuất bản và phát hành đầu tháng 10/2019 trên Barnes & Noble. Thơ chị cũng xuất hiện thường xuyên trên các trang mạng văn chương, trong và ngoài nước.
Tôi đi qua những cánh đồng lúa chín Đi qua những thành phố Những bờ sông và những ngọn đồi Tôi đi từ Bắc vào Nam
Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn quê gốc làng Thanh Lương, huyện Hương Trà, Thừa Thiên Huế. Ông sinh ngày 18 tháng 11 năm 1937 tại làng Dư Khánh, tỉnh Ninh Thuận.
Trong bài viết này tôi dịch thơ các bài thơ Đoàn Nguyễn Tuấn làm bên cạnh vua Quang Trung. Các bài thơ tả cảnh hùng tráng quân Tây Sơn và ca ngợi tài điều khiển quân vua Quang Trung.
Hai cánh tay trần trụi giơ lên cặp mắt mở tròn không chớp có nghe những tiếng kêu rừng rú trên làn da như thú dữ chạy dài ngàn khuya lửa cháy hãy nhìn lên nhìn lên sẽ thấy chiếc đầu kia gối lên những ngôi sao lạ bồng bềnh hai cánh tay ruỗi dài thẳng mãi và mồm kia cứ mãi nín câm.
Thôi không cần gõ cửa nữa không cần nữa đâu căn nhà gần chợ Tàu ở San Francisco người trọ già thế gian đã đi rồi lên chuyến tàu cùng trăng sớm mang trên tay những chùm sao khuya.