Ngày Mới

22/01/202314:16:00(Xem: 3781)

khai but

Ngày tháng cũ còn để một vệt dài trên hiên

con chim đậu trên ống khói nhà hàng xóm

cất tiếng hót nghe rất lạ

nó đang gọi năm mới tới

mầu hồng của đám mây chiều qua còn sót lại

rơi xuống dòng sông

nén nhang được thắp lên

cắm trên thềm quá khứ

 

Làn khói mỏng ngập ngừng vào trước cửa

những tấm hình trên bàn thờ

nghiêng xuống

những cặp mắt dịu dàng

nhìn cái nhìn cổ tích

 

Những cuốn sách

mở ra

có tiếng cánh chim đập

xào xạc cùng trang giấy

hoa Cúc rắc những cánh màu vàng

trên bàn tay có những đường gân lá

 

Bài Thơ

rơi xuống

những chữ vỡ bên thềm

những giọt thời gian

giấu mình bên dưới những viên gạch

 

Người đàn bà đứng trước gương

đếm những dấu chân chim

trên đuôi mắt

trên khóe môi

mỉm cười

 

Gió từ hồ thổi vào

Những cánh buồm trông xa như những cánh hoa Mộc Lan trắng bập bềnh

dẫy núi trên cao nghiêng mình xuống

soi khuôn mặt núi vào dòng nước tinh khôi

 

Có tiếng chim thả xuống mặt hồ lãng đãng trôi

 

Nàng mở cửa

bước ra

mở bàn tay

hứng tiếng hót rơi xuống

cùng những cánh hoa

 

Khoan thai nàng đón mùa Xuân vào nhà.

 

– Trần Mộng Tú

(Khai bút – Xuân Quý Mão 2023)

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Nguyễn Hàn Chung...
thăng trầm lên xuống / như những bậc đá trên đồi xanh / tóc bay theo gió / mùa hạ êm đềm thắp lửa mặt trời / trong từng đôi mắt mong đợi / dõi cánh chim bay xa...
Chân trời không ánh sáng | không tối đen | có màu sắc điên trong màn mắt kẻ loạn trí. | Mọi người chí tử nâng cao đời sống rộn rịp. | Chụm mũi lại hít thở một nắm không gian.
Xa hơn sự đau yếu của ông | Những con sói vẫn chạy qua những cánh rừng xanh, | Dòng sông quê không bị lôi cuốn bởi những bến cảng tân thời...
Thơ của Trần Yên Hòa & Lê Minh Hiền
Quả dâu trăng trắng | nước da hồng hồng | nào ai biết được | rượu còn hay không
Không phải sống làm người buồn bã. | Người làm cho sống buồn. | ‘Cái biết buồn’ khi ‘cái biết’ đến gần ‘cái không biết’ | bắt được hơi gió lạnh rùng mình | cảm được cõi trống trải | nơi con người sợ hãi.
Những đoản khúc của nhà thơ Nguyễn Hàn Chung...
Em đầu hàng hy sinh thân thể | Thế giới lạnh lùng thân phận người dưng | Ngày mai máu chảy không ngừng | Ngày mai máu đẫm khắp vùng phố quê.
Lục bát mới của nhà thơ Nguyễn-hòa-Trước