Ngày Mới

22/01/202314:16:00(Xem: 3698)

khai but

Ngày tháng cũ còn để một vệt dài trên hiên

con chim đậu trên ống khói nhà hàng xóm

cất tiếng hót nghe rất lạ

nó đang gọi năm mới tới

mầu hồng của đám mây chiều qua còn sót lại

rơi xuống dòng sông

nén nhang được thắp lên

cắm trên thềm quá khứ

 

Làn khói mỏng ngập ngừng vào trước cửa

những tấm hình trên bàn thờ

nghiêng xuống

những cặp mắt dịu dàng

nhìn cái nhìn cổ tích

 

Những cuốn sách

mở ra

có tiếng cánh chim đập

xào xạc cùng trang giấy

hoa Cúc rắc những cánh màu vàng

trên bàn tay có những đường gân lá

 

Bài Thơ

rơi xuống

những chữ vỡ bên thềm

những giọt thời gian

giấu mình bên dưới những viên gạch

 

Người đàn bà đứng trước gương

đếm những dấu chân chim

trên đuôi mắt

trên khóe môi

mỉm cười

 

Gió từ hồ thổi vào

Những cánh buồm trông xa như những cánh hoa Mộc Lan trắng bập bềnh

dẫy núi trên cao nghiêng mình xuống

soi khuôn mặt núi vào dòng nước tinh khôi

 

Có tiếng chim thả xuống mặt hồ lãng đãng trôi

 

Nàng mở cửa

bước ra

mở bàn tay

hứng tiếng hót rơi xuống

cùng những cánh hoa

 

Khoan thai nàng đón mùa Xuân vào nhà.

 

– Trần Mộng Tú

(Khai bút – Xuân Quý Mão 2023)

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
ngày tháng 9 nhìn lại khúc phim quá khứ cô lập con tim giữa những bao la kịch bản buồn và những bài ca từ giã giam mình giữa ngôn ngữ của những lặp lại xuôi tay buông lững
“Vì Tôi Là Người Việt Nam” là một bài thơ mang tứ tượng trưng qua cách diễn tả biểu hiện. Một bài thơ biểu lộ sự hoạt động của trí tuệ và sự xuất hiện của cảm xúc. Một bài thơ kết hợp giữa ý thức và vô thức. Một bài thơ xứng đáng là thơ đấu tranh có giá trị nghệ thuật của nhà thơ Hoàng Anh.
Những ai đã từng xin trợ cấp xã hội, nhận ân sủng sống qua ngày nuôi lớn con cái, sao không cho người khác cơ hội giống mình?
Giữa tang tóc của đại dịch, giữa hỗn loạn xã hội vì chuyện kỳ thị sắc tộc, và nỗi buồn mất mẹ, bài thơ COMMON DUST như một lời nhắc nhở cái đồng đẳng của thân phận con người: tất cả chúng ta đều là cát bụi, rồi sẽ về cát bụi. Bài thơ như nhắn nhủ chúng ta hãy làm hòa với nhau và làm hòa với chính mình.
Gần nửa thế kỷ sống ở Hoa Kỳ, nếu bạn chưa gặp kinh nghiệm bị kỳ thị, chưa buồn lòng vì chỉ khác màu da, có lẽ, bạn ngây thơ hoặc ngu ngơ hoặc giả vờ.
Chàng đã ra khỏi chiến tranh / Nhưng chiến tranh không ra khỏi chàng./ Như con dấu nung / Đóng vào trái tim chàng
và ở trung điểm bức ảnh / những dấu đạn xoáy vỡ gạch men trên tường / bếp lãng mạn? / bếp ấm cúng? / chỉ là hoang tưởng.
Những kẻ hèn luôn luôn tìm người khác tôn thờ. Những kẻ kém phẩm chất thường xuyên nói lời tồi tệ. Như một người sau khi đốt xác hốt tro, lượm một mảnh sọ chưa cháy, nhìn bên trong thấy chữ nghĩa khắc vào xương. Học nhiều vô ích khi luôn luôn tôn thờ thần tượng.
Mai xa phố thị về rừng / Cỏ cây chua xót đếm từng nổi đau / Ta về ngõ trống trước sau / Thấy trăng cổ tích, thấy sao đầy trời
Năm tháng cách ly trở lại chùa / Đường mòn ngõ trúc vắng hơn xưa / Đồi mây thanh thản sư vào hạ / Gió thoảng hương trầm hong nắng trưa