Trang Thơ

17/05/202308:57:00(Xem: 3106)

altar

NGUYỄN HÀN CHUNG

 

Những người già nhớ mẹ

 

 

Những người già nhớ mẹ

nhiều hơn thời thanh niên

Già hóa thành đứa trẻ

gần như là bé con

cựa cái là nước mắt

tự nhiên lăn thành dòng

Thời thanh niên lăn lộn

ít khi nào thảnh thơi

mẹ trong tim đang ngủ

chỉ chưa thức mà thôi

Khi tuổi già chạm đến

đôi mắt người trong mơ

thế là mẹ thức dậy

thành muôn vàn trang thơ

Đừng trách người trai trẻ

ít nhớ mẹ hơn già

nỗi nhớ cô thành khối

đợi một ngày tan ra

 

 

Cái đàn ông

 

Cái gì quyến rũ quá

cũng ẩn tàng gai chông

cái gì yêu mị quá

con cũng nên đề phòng

 

Mẹ gã ngày xưa dạy

mỗi khi gã thất thần

rứa mà gã quên hết

mỗi khi kề nữ nhân

 

Vì quên lời mẹ dạy

thêm cái cốt lần đân

về quê ôm mộ mẹ

xin mẹ thứ lỗi lầm

 

Chao ôi đôi mắt liếc

và lượn lờ eo hông

những bờ cong cổ tích

làm gã quay mòng mòng
      

Gã rất muốn tỉnh táo

sợ sập hầm mắc chông

nhưng đôi mắt loạn thị

chỉ ngẫm đồi nghĩ sông

 

Gã cứ mê rực rỡ

nuốt yêu mị vào lòng

uổng công mẹ gã dạy

bảo con phải đề phòng

 

Gã trốn lánh phương bắc

lại rơi vào hướng đông

ông trời chơi thật ác

cho gã cái đàn ông!

 

Nhưng thiếu cái quái ác

hường nhan sầu mênh mông!

 

***

 

QUẢNG TÁNH TRẦN CẦM

 

Jeux (Games)_Louis Soutter (1871-1942)
Jeux của Louis Soutter (1871-1942).

 

một ngày suy ngẫm  

 

1.

tôi đứng dưới trời nguyệt thực  

miên man hít thở ảo giác rụng rơi

trước ngưỡng cửa mờ sương

nàng nghiêm mặt khước từ lời van xin

trong phút thảng thốt

con thằn lằn ngóc đầu tặc lưỡi  ̶ ̶ ̶ 

“này này người chết đuối mắc cạn

hạnh phúc nào có thật” ̶ ̶ ̶ 

có đáng tin? 

 

2.

mỗi đêm tôi rón rén

trở về giấc mơ của mình

giấc mơ chưa định dạng

kéo dài hơn ngàn lẻ một đêm

chắp nối như bộ phim nhiều tập

rõ ràng vài tập đang chờ cập nhật

với dữ liệu nhạt nhẽo buồn tẻ

như miếng ăn miệng ăn

sofa ghế bàn giường tủ

sáng chiều ai dẫn chó đi ngoài.

 

3.

bài thơ đến chậm

mắc mưa

ướt nhẹp

nằm bẹp

trên sàn nhà

cảm lạnh

sau cơn mưa

trời lại sáng?  

ai làm mưa khi trời đang nắng?

ai đôi co vì chuyện nắng mưa?

nhằm nhò gì

phải không?

 

4.

đầy cám dỗ cuối tuần

đừng coi thường chiếc xe đạp

dù cũ

vì bạn không bao giờ quên đạp xe

biết đâu là cạm bẫy

cẩn thận khi xe xuống dốc

tôi đã thấy

nhưng nào hay  ̶ ̶ ̶ 

những tháng ngày nông nổi.

 

5.

hôm nay tôi dành cho tôi một ngày tịch lặng  ̶ ̶ ̶ 

ngày suy ngẫm

nhưng sao tôi nghe tiếng hót líu lo

chừng như tiếng loài chim sâu đầu đỏ

mải mê bàn tán chuyện bao đồng.

 

– Quảng Tánh Trần Cầm

 

***

 

THY AN


hoathuytien 

Mùa xuân đâu đó

 

nghiêng vai chiều tắt nắng

gánh một chút tàn phai

lưng đời nghe nặng nhẹ

cơn mưa vội nắng dài

sớm mai ra vườn cỏ

cây lá nhú mầm xanh

nghe mùa xuân đâu đó

bên hiên nhỏ dỗ dành

 

hương tình êm tóc vén

bàn tay thoáng xanh xao

hát vui lời tha thiết

âm thanh vẫn ngọt ngào

em đi qua đồi gió

thanh tân buổi tâm giao

cùng đất trời lồng lộng

nghe như một thuở nào

 

bình yên miền châu thổ

day dứt nắm phù sa

ta trở về rơm rạ

trái tim hiền thiết tha

áo mỏng chiều trôi lạc

bài ca ruộng lúa xa

con sông đời chung thủy

thơ nhỏ xuống sang mùa…

 

– thy an

(Đầu xuân 2023)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thượng Đế ơi / Vợ con đâu / Con, cháu con đâu / Anh, chị em con đâu / những người bạn hàng xóm của con đâu...
buổi chiều trầm lắng trống trải / chiếc ghế mây nhẫn nhục không than vãn / con chim hồng âm thầm chuyền trên ngọn cây / người nhắm mắt thở nhẹ âm âm u u trên võng...
Từ những ý nghĩa của bút hiệu Nhã Ca, tôi có thể viết ra một đoạn bói số mệnh nhà thơ:“Nhã Ca: tuy là một loài cỏ dại, nhưng có tiếng thơ thanh thoát tao nhã bên ngoài, bên trong chứa đầy nghịch ngợm, khác thường. Trải qua cuộc sống thăng trầm, tiếng thơ trở thành tiếng ho, tiếng nôn mửa, rồi tiếng thơ đó, về chiều, lắng đọng thành âm điệu cà sa.” Tác phẩm “Nhã Ca, Thơ” toàn tập cho phép tôi có cái nhìn tổng thể và cũng trả lời được nỗi niềm thắc mắc của cậu học trò mới lớn, khi đọc bài thơ “Vết Thẹo.”Từ tuổi thiếu niên vươn lên tuổi thanh niên, ngoài trừ thân xác nẩy nở, trí tuệ cũng gia tăng tò mò và tưởng tượng. Hầu hết, tò mò tưởng tượng lúc đó, hướng về phụ nữ, đối với tôi là một nhân vật thần bí. Khi vô tình đọc được bài thơ “Vết Thẹo”, tôi vô cùng sửng sốt. Tôi sống tự do trong thân thể mình / Nghe vết thẹo lớn dần và mọc rễ.” Đọc lên, nghe vừa lạ lùng, vừa khiêu khích, vừa bí mật.
Thơ của ba người: Lưu Diệu Vân, Trần Hạ Vi, Thy An...
Viết đôi dòng thư pháp ca ngợi Đức Thế Tôn mực loang như nước mắt ngấm ơn sâu vào hồn.
Chúng giết người vào buổi sớm mai/ Sáng Mồng Hai, ngày Tết / Chúng giết người không ghê tay,/ không giấu mặt./Những hàng xóm, phố xưa quen biết lâu dài, /chung tộc họ, tính danh, gia cảnh / Chúng giết người bởi quyết tâm định sẵn / "Đường vinh quang xây xác quân thù /Lềnh loang màu cờ thẫm máu.
Thơ của ba người: Quảng Tánh Trần Cầm, Nguyễn Hàn Chung, Vĩnh Ngộ...
lau nước mắt đi | những người tiễn đưa | lau nước mắt, rải trên đường những cánh hồng thật đỏ
Được tin nhà thơ Khiêm Lê Trung vừa từ trần sáng sớm mùng 9 tháng giêng năm Quý Mão, nhằm ngày 28 tháng 1 năm 2023 ở tuổi 68 tại California. Việt Báo xin đăng lại một bài thơ cũ của Ông. Xin thành kính chia buồn cùng tang quyến.