Trang Thơ

22/06/202309:49:00(Xem: 2983)

collContempArt_LK_REP_001a

giọt khỏa thân
     

mưa khỏa thân giọt em khỏa thân!

giọt mưa san sẻ giọt em trần

từ nay em sẽ không cần khỏa

một giọt phùn bay đã cố nhân

 

thích thì giũ

thích thì cứ giũ.em nghe
thí cho cái bọn ba nhe chút mùi
chúng toàn giả bộ điếc đui
đạo cao tới lỗ chó chui là cùng

kiểm tra tư cách

rủ ra quán vắng tỉ tê
mỗi khi gã về nước hãy điểm trang
thử đi, lén lộ chút hàng
biết ngay thi sĩ hay đàng điếm thơ

thôi đừng sống giả

em ngớt trẻ anh chớm già
sao không vầy cuộc yêu ma buộc ràng
vờ đạo hạnh giả đoan trang
làm chi, hết trọi thời gian hưởng mùi

 

nàng thơ

 

đừng hỏi cầm, nga, tố ở đâu

biết rồi ai thả thính buông câu
còn chi huyền bí thiêng liêng nữa
lãng xẹt vô duyên đến mất màu

 

cho bồ câu ăn tự cảm

 

bồ câu mái cánh lông xinh

ung dung nhặt thóc không giành miếng ăn

nhu mì đâu có hung hăng
bao bồ câu trống nghĩ rằng bồ câu…

bi đát selfie

thiệt ra không biết mình già
mới lên facebook lu loa khoe hình
ngớt cơn đồng bóng thất kinh
mặt muôn trùng sóng bụng thình chân teo

 

chỉ một

 

nè em lục viện tam cung
của ta chỉ có một hồng nhan thôi
ai ư, người ấy đang ngồi
mắng ta thơ thẩn báo đời vợ con

 

lỗi nhịp

khi nàng khao khát tình yêu
tôi không biết điều toàn trị văn thơ
khi nàng khánh kiệt mộng mơ
tôi lại dật dờ thổ lộ tình chung

 

gái hư?

không đời nào có gái hư

tự nhiên, phải bắt nguồn từ đàn ông
trước là kép sau là chồng
có khi bởi tại cha, ông làm điều…

thăm vườn hoa nhà cũ

tôi quên cách tỉa cành rồi
bây chừ chỉ ngồi nhìn búp từ xa
cho dù có muốn hứng hoa
không dễ như là cái tuổi thần tiên

 

cũng không biết nữa

 

không ham phụ nữ yêu mình

sao viết thơ tình trang trải nghìn câu!

danh hư chẳng có nhiều đâu

ngủ không dậy nữa người sau quên dần

 

– Nguyễn Hàn Chung

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhận được bài thơ của người bạn Phạm Xuân Tích, tôi thấy bài thơ của ông bạn khá độc đáo và lý thú, tôi mạo muội viết lại sao y bản chính – cả hai bản tiếng Pháp và bản dịch tiếng Việt cũng của ông ấy, để hầu các vị đọc cho vui...
là khi nước mắt khô đi | mọi thứ đều trở nên dư thừa | hiểu biết càng vô hiệu | những đốm loang không thể tẩy xóa
Tôi trôi tuổi ấu thơ, từ quê hương cùng khổ, rau dưa khoai sắn / Tôi trôi từ chợ quán rường, cái đình làng, ngôi trường tiểu học, áo lấm lem màu mực tím mẹ mới mua, cùng cây viết lá tre, trang giấy tự túc, vàng khè, không trông rõ chữ...
Rõ ràng, có tai không nghe, | có mắt không thấy, | có tay chỉ thòng lòng, | có chân chỉ đi lui đi tới, | duy nhất có miệng, người nói không ngừng.
tình yêu lạnh như biển | những cái giống không cùng đời | có thể là một vì sao nhỏ bé | có thể là một nét mày hung tợn | trả treo trước gi
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Thy An...
Thành phố cháy hết cây cỏ. | Những tàng dừa nhớ gió. | Những đỉnh thông khát nước. | Sao tình yêu chưa sôi sục trong em?
Thơ của ba nhà thơ: Nguyễn-hoà-Trước, Trần Hạ Vi, Trần Yên Hòa...
Kể lạ, ở “nước non mình”, bút hiệu của các nhà sáng tác qua nhiều lãnh vực văn chương, thi ca, âm nhạc, hội họa, nghiên cứu phê bình, truyền hình, báo chí, diễn viên, có bút hiệu/danh, là Sơn [không kể Sơn ở đầu như Sơn Nam, Sơn Tùng, Sơn Vương…] là đông vô số kể. Thiếu Sơn, Triều Sơn, Trúc Sơn, Phạm văn Sơn, Trịnh Công Sơn, Mai Sơn, Phong Sơn, Vân Sơn, Trần văn Sơn, Linh Sơn, Trần Áng Sơn, Từ Sơn, Vinh Sơn, Tiến Sơn, Cao Sơn, Ngô văn Sơn, Lê Thái Sơn, Nguyễn Lê La Sơn, Lê Tây Sơn. Chu Sơn, Tùng Sơn, Hoài Sơn, Đào Bá Sơn…Trong đó hai ông Sơn thi sĩ là….đáng yêu nhất. Nguyễn Đức Sơn và Nguyễn Bắc Sơn. Đáng yêu, vì hai ông này đều có tài, đều có cái lạ trong thơ, lẫn ngất ngư, ngất ngưỡng, ngất ngây trong đời sống.
ôi màu xanh bể dâu ngút ngàn | truy lùng những lóng mây tự ải | giữa bầu trời hắc ín | rúc đầu những chú ve non | làm mồi cho lũ bọ đất
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.