Trang Thơ

22/06/202309:49:00(Xem: 2945)

collContempArt_LK_REP_001a

giọt khỏa thân
     

mưa khỏa thân giọt em khỏa thân!

giọt mưa san sẻ giọt em trần

từ nay em sẽ không cần khỏa

một giọt phùn bay đã cố nhân

 

thích thì giũ

thích thì cứ giũ.em nghe
thí cho cái bọn ba nhe chút mùi
chúng toàn giả bộ điếc đui
đạo cao tới lỗ chó chui là cùng

kiểm tra tư cách

rủ ra quán vắng tỉ tê
mỗi khi gã về nước hãy điểm trang
thử đi, lén lộ chút hàng
biết ngay thi sĩ hay đàng điếm thơ

thôi đừng sống giả

em ngớt trẻ anh chớm già
sao không vầy cuộc yêu ma buộc ràng
vờ đạo hạnh giả đoan trang
làm chi, hết trọi thời gian hưởng mùi

 

nàng thơ

 

đừng hỏi cầm, nga, tố ở đâu

biết rồi ai thả thính buông câu
còn chi huyền bí thiêng liêng nữa
lãng xẹt vô duyên đến mất màu

 

cho bồ câu ăn tự cảm

 

bồ câu mái cánh lông xinh

ung dung nhặt thóc không giành miếng ăn

nhu mì đâu có hung hăng
bao bồ câu trống nghĩ rằng bồ câu…

bi đát selfie

thiệt ra không biết mình già
mới lên facebook lu loa khoe hình
ngớt cơn đồng bóng thất kinh
mặt muôn trùng sóng bụng thình chân teo

 

chỉ một

 

nè em lục viện tam cung
của ta chỉ có một hồng nhan thôi
ai ư, người ấy đang ngồi
mắng ta thơ thẩn báo đời vợ con

 

lỗi nhịp

khi nàng khao khát tình yêu
tôi không biết điều toàn trị văn thơ
khi nàng khánh kiệt mộng mơ
tôi lại dật dờ thổ lộ tình chung

 

gái hư?

không đời nào có gái hư

tự nhiên, phải bắt nguồn từ đàn ông
trước là kép sau là chồng
có khi bởi tại cha, ông làm điều…

thăm vườn hoa nhà cũ

tôi quên cách tỉa cành rồi
bây chừ chỉ ngồi nhìn búp từ xa
cho dù có muốn hứng hoa
không dễ như là cái tuổi thần tiên

 

cũng không biết nữa

 

không ham phụ nữ yêu mình

sao viết thơ tình trang trải nghìn câu!

danh hư chẳng có nhiều đâu

ngủ không dậy nữa người sau quên dần

 

– Nguyễn Hàn Chung

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
cho những người chết xa không phải chỉ trên đường hồ chí minh cay nghiệt / nhưng bất cứ đường nào / đưa ra khỏi nước / những xác khô / những hồn ma luẩn quẩn ngơ ngơ ngác ngác / bên Miên bên Việt / chỗ nào là quê hương?
Con số 30 nở / Rung một chùm sương mai / Hạt sương như hạt ngọc / Tan vào nỗi ngậm ngùi
Bạn thân tôi là quân nhân xuất sắc. Anh vào cuộc chiến với quân hàm thiếu úy. / Sau sáu năm, rời chiến tranh bằng cố thiếu tá / Trở về nhà, lạnh lùng, câm lặng, / trong hộp gỗ, anh chỉ còn một cánh tay.
Quán tưởng Thượng tọa Thích Tuệ Giác, Trụ trì Thiền viện Trúc Lâm Đại Đăng vừa viên tịch lúc 4:30 chiều thứ Bảy ngày 10-4-2021 tại Thiền Viện Đại Đăng, San Diego, California, Hoa Kỳ.
tháng tư / vợ chồng già dẫn nhau ra phố / nắm chặt tay nhau sợ ngã / leo lên chiếc xe điện màu vàng / Bruxelles êm đềm mùa dịch / một câu hỏi không nghe trả lời câu hỏi thứ hai bắt đầu bực dọc / tình yêu xế chiều luôn gai góc và đầy những khắc phục / vẫn chứa nhiều câu hỏi / với những trả lời không cần thiết
Người đàn ông Á Châu đi bộ, / đội mũ sụp che đầu. / Bốn thanh niên da trắng xuất hiện, vây quanh. / Người đàn ông quỳ xuống, / rồi bất chợt phóng lên, / tay đấm, tay chặt, / đá song phi. / Bốn thanh niên ngã nhào, bất động.
Khi mặt trăng làm mặt trời nửa khuya. Tất cả mọi thứ cần đảo ngược. Con người đã sai từ sơ sinh. Nhân loại đã lầm từ tiền sử. Chúng ta thật sự không biết mình là ai?
con chim én kiên trì vượt châu lục / bay về đồng bằng đúng hẹn / mang thông điệp mùa xuân cho cả bầu trời / niềm vui thắp sáng cùng mây / rồi tan vào hư không
Lơ lửng trời cao dõi mắt trông / Cánh dù ra biển nhớ phương đông / Ngày qua tháng lại nhiều mơ ước / Đêm đến rồi đi những đợi mong / Đất khách tha phương sầu viễn xứ / Nước người lưu lạc nhớ non sông / Một thời ngang dọc còn chưa dứt / Quê cũ ngày về hết lưu vong
Tôi đoán chừng / sẽ có một lần, / Tôi thích đêm hơn ngày, / khi hé cửa / nhìn ra, / người ấy đã ngồi sẵn, / Đội mũ che kín mặt. Áo dài trùm kín tay chân. Một bóng đen trong bóng tối. Bất động đợi chờ.