không là gì

25/07/202315:56:00(Xem: 2843)
nguoi_nguoi
Minh họa Đinh Trường Chinh

 

không là gì hết

chỉ là cái bệnh mọi người đều mắc, mỗi năm một vài lần

cổ họng rát, ho, không thể uống, ăn

ngay cả đồ ăn vặt

 

nhưng lại muốn khóc. ồ có khóc thật

chỉ thiếu nước mắt thôi

 

có ông dược sĩ kia nói điều này

nghe cũng có lý dù cái bằng cấp của ông được phát dưới thời mỹ nguỵ

-cái gì cũng nguỵ, chẳng lẽ kiến thức lại đáng tin-

đàn bà càng già càng khô khan

đàn ông càng già càng nhiều cảm xúc

kích thích tố giảm theo thời gian nên sự dịu dàng và tóc của người nữ ngày càng bớt mượt

và anh hùng tính của người nam ngày càng trượt xuống đồi

 

nếu trẻ hơn có lẽ nước mắt đã rơi

đầy một chung trà, chứng tích của cái đau quá lớn

chứng tích của những con vi khuẩn và sự đáng ghét, đáng khinh, đáng tởm

-nếu là vi trùng thì đã có thuốc trụ sinh rồi-

chứng tích sự mỏng manh của niềm vui, của sức khỏe, của đời người

chứng tích những hiện diện rất to không nhìn thấy được

 

cảm giữa mùa hè, kỳ thật

đổ lỗi thời tiết

đổ lỗi những người chạm tay đối mặt

 

nhìn con tàu và xác người tị nạn

nhìn trẻ con tìm sự sống trong đống rác

nhìn những thân thể còm cõi thiếu ăn thiếu mặc

bình thản

nhưng một nhúm vi khuẩn

có thể làm bật nước mắt

có thể là chủ đề của bài thơ, bài hát

 

điểm đặc thù của thời đại chúng ta

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
má tôi ít nói / nhưng bà chưa bao giờ ngưng kể chuyện năm thìn / chuyện bão / chuyện mắc nợ ̶ ̶ ̶ nợ chồng chất nợ...
Về bên kia, anh để phía sau | Chiến tranh và hòa bình, Tội ác và hình phạt | Hồ Thiên Nga đầy nước mắt hôm nay
Đau lòng nhất là tái ngộ với anh chị Phan Xuân Sinh-Thiên Nga sau 20 năm xa cách trong một buổi gặp gỡ với ACE văn nghệ vùng Houston, Texas vào trưa ngày 17 tháng 2 năm 2024, ngay ngày hôm sau anh phải nhập viện khẩn cấp vì bệnh tim mạch. Nằm hôn mê sâu 10 ngày vô phương cứu chữa, anh lặng lẽ từ giã cõi đời trong niềm thương tiếc của vợ con và bằng hữu. Ghi lại một vài chặng tương tác thân tình với anh Phan Xuân Sinh những ngày trước, như một nén tâm nhang tiễn đưa bạn hiền về nơi chín suối...
Lê An Thế -- Một du tử làm thơ, từ bao năm nay, tưởng xa xôi, nhưng rất gần. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Xôn xao chút nắng chiều xưa / Nghe ra câu hát đẩy đưa bạt ngàn / Tiếng dần xa, tiếng vọng còn… / Bóng sầu theo những véo von trùng trùng...