không là gì

25/07/202315:56:00(Xem: 2851)
nguoi_nguoi
Minh họa Đinh Trường Chinh

 

không là gì hết

chỉ là cái bệnh mọi người đều mắc, mỗi năm một vài lần

cổ họng rát, ho, không thể uống, ăn

ngay cả đồ ăn vặt

 

nhưng lại muốn khóc. ồ có khóc thật

chỉ thiếu nước mắt thôi

 

có ông dược sĩ kia nói điều này

nghe cũng có lý dù cái bằng cấp của ông được phát dưới thời mỹ nguỵ

-cái gì cũng nguỵ, chẳng lẽ kiến thức lại đáng tin-

đàn bà càng già càng khô khan

đàn ông càng già càng nhiều cảm xúc

kích thích tố giảm theo thời gian nên sự dịu dàng và tóc của người nữ ngày càng bớt mượt

và anh hùng tính của người nam ngày càng trượt xuống đồi

 

nếu trẻ hơn có lẽ nước mắt đã rơi

đầy một chung trà, chứng tích của cái đau quá lớn

chứng tích của những con vi khuẩn và sự đáng ghét, đáng khinh, đáng tởm

-nếu là vi trùng thì đã có thuốc trụ sinh rồi-

chứng tích sự mỏng manh của niềm vui, của sức khỏe, của đời người

chứng tích những hiện diện rất to không nhìn thấy được

 

cảm giữa mùa hè, kỳ thật

đổ lỗi thời tiết

đổ lỗi những người chạm tay đối mặt

 

nhìn con tàu và xác người tị nạn

nhìn trẻ con tìm sự sống trong đống rác

nhìn những thân thể còm cõi thiếu ăn thiếu mặc

bình thản

nhưng một nhúm vi khuẩn

có thể làm bật nước mắt

có thể là chủ đề của bài thơ, bài hát

 

điểm đặc thù của thời đại chúng ta

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thật háo hức! | Thật hiệu lực! | Sáng sớm, còi báo động đánh thức | xe cứu thương lên đường túa ra khắp nơi,| xác chết đong đưa trong gió | băng ca tròng trành nạn nhân... gọi mưa từ mắt mẹ,
khi câu thơ la cà / ở những con đường lắc léo của hoài niệm / là lúc tôi hiểu ra / những khúc mắc của tâm thức / những chập chùng duyên khởi giữa quá khứ và hiện tại...
Bước lên / giọt nắng / xuân ngời / cái tôi bỗng nhẹ / bời bời gió thơm…
Âm vọng mỗi lúc động hưởng hơn / Không có chỗ thầm thì cho ngọn gió ướt mềm / Và lời nói không cũng không còn lưu trú trong bảo tồn ngữ nghĩa...
Những đoản thi của nhà thơ Nguyễn Hàn Chung...
Xin có lời tâm sự, rằng trong lòng tôi vẫn luôn luôn là một đứa trẻ rất mực ngây thơ, nghĩa là, chưa bao giờ lớn cả. Nói cho đúng, tôi đã lớn dậy giữa rừng văn học cổ tích quê nhà, đã say mê đọc truyện cổ về những vị Bụt bay tới khi có ai đó gặp nạn và ngồi than khóc, đã miệt mài với những thần thoại tuyệt vời trong Kinh Phật… Và rồi, tôi tin rằng Đức Phật không bao giờ rời bỏ chúng sinh.
cúi xuống trời chiều / thấy vạt nắng xuyên qua kẽ lá / mùa hạ lao xao những ngày cháy da / sự lười biếng làm cạn kiệt ngôn ngữ...
Hai đoản thi của nhà thơ Trần Hoàng Vy...
Khi toàn quốc chiến đấu, người phụ nữ cũng xuất hiện trên các chặng đường của đất nước. Chúng ta đã nhìn thấy hình ảnh người phụ nữ trong cuộc chiến ở Ukraine trên truyền hình, trên YouTube. Họ là các y tá, những chị bếp, hay người nữ chiến binh… nghĩa là tất cả những phương tiện phục vụ cho chiến trường chống lại quân Nga. Nơi đó, giữa những tiếng súng chúng ta nghe được từ màn hình TV, giữa những lời kêu gọi tác chiến, vẫn có những lời thơ đầy nữ tính từ đất nước đau khổ Ukraine. Nhà nghiên cứu Julia Friedrich của Viện Nghiên Cứu Chính Sách Công Toàn Cầu (Global Public Policy Institute - GPPi) tại Berlin trong bài nghiên cứu về hình ảnh phụ nữ tại Ukraine, nhan đề “Feminist Activism in Ukraine Usually Means Demanding More Weapons” (Hoạt động nữ tính tại Ukraine thường có nghĩa là xin thêm vũ khí) đăng trên tạp chí Tagesspiegel Online bằng tiếng Đức ngày 6/8/2022 cho thấy ngoài làn sóng di tản ra hải ngoại, còn rất nhiều phụ nữ ở lại Ukraine để trở thành trụ cột cho một giềng mối mới
tôi dựa vào im lặng / nghe tiếng sóng chập chùng / nhấp nhô trong lòng / những chữ và nghĩa … vô thanh...