Ngõ hẹp

17/09/202310:12:00(Xem: 2386)
The Creator and Protector of Hearts (2011) - Antonio Muñiz
The Creator and Protector of Hearts (2011) của họa sĩ Antonio Muñiz.



điện thoại di động reo

chuông gió reo

thanh âm chất chồng ngổn ngang

khép cửa nhốt ráng chiều

nằm yên cô đọng từng khoảnh khắc

trong không gian đa chiều dàn trải

mi nghĩ gì?

cười vô tư

ngáp thoải mái

chết ngây dại

 ̶ ̶ ̶  tẻ nhạt

lung tung linh tinh

tào lao như chuyện những người mù sờ voi

·

một lần ngủ quên lăn xuống dốc đồi

tưởng mình là đá cuội

ngẩn ngơ nghe tiếng hú chốn đại ngàn

dần trôi về phía hư vô

chờ đợi một ngày bình thường

rất đỗi bình thường

réo gọi từ ngôi nhà hoang vắng  ̶ ̶ ̶ 

ngôi từ đường ký ức  ̶ ̶ ̶ 

lầm lũi theo giấc mơ lan man

nhiều biến khúc kéo dài không dứt

có hình nhân ngồi bó gối

có người mẹ về chợ với ổ bánh mì baguette

và chỉ duy nhất một ổ bánh mì  ̶ ̶ ̶ 

mi có nghe âm vọng đàn không dây sáo không lỗ?

mi có thấy nghệ sĩ không tim?

·

chiều mưa trong ngõ hẹp dài lê thê

hú họa tìm một khuôn mặt một vóc dáng

ngỡ chừng chưa quên

dù thất lạc sau tháng năm tháng dằn vặt chao đảo  ̶ ̶ ̶ 

đừng vượt con nước này

đừng đừng đừng  ̶ ̶ ̶ 

mi hãy nhìn những hình tượng hữu cơ

có mông nõn nà ngồi trên mâm xôi

thơm phức vàng tươi béo ngậy  ̶ ̶ ̶ 

kinh  ̶ ̶ ̶  khiếp  ̶ ̶ ̶  hãi  ̶ ̶ ̶  

mà buồn ngây ngất. 

 

– Quảng Tánh Trần Cầm 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tim giờ đây đã mỏi. Đập mãi cả triệu lần. Còn một chút phân vân. Nhớ hồn nhiên tuổi ấy. Thời tình yêu trang giấy. Vẽ biết bao hình hài. Tóc lượn, tà áo bay. Còn chăng? Trơ thân hạc...
hình bóng xa xa bên trái, em chỉ tôi | nụ cười cô lập | những tòa nhà gắng sức cào bầu trời mà không gây thương tích | vẻ đẹp, tay người | giấc mơ vô tận, những con số chồng chất lên nhau
Thơ của ba người: Nguyễn Hàn Chung, Lê Hưng Tiến & Trịnh Y Thư...
Một chút gì gợn lên nơi mùi cà phê sáng, nơi tách trà nhâm nhi buổi xế chiều, nơi ly vang đỏ nồng đêm tối, làm cồn cào nhớ đến câu thơ đã đọc từ lâu lắm, thơ xưa chăng, nhưng sao cái rung động hôm nay về nó vẫn làm ta xao xuyến đến vậy.
khuôn trăng gần đầy, rất sáng / vỏn vẹn một mảnh tình che đậy / cơn ái ân vụt tắt / hừng hực thanh âm / rồi những giấc mơ thì thầm...
Bài thơ của nhà thơ Trần Mộng Tú được đọc tại tiệc mừng Thượng Thọ và Vinh Danh Nhà Văn/Giáo Sư Doãn Quốc Sỹ do nhiều hiệp hội tổ chức (gồm Hội Cựu Giáo Chức, Hội Hùng Sử Việt, Viện Việt Học...)