Thơ ThụyVy

14/10/202308:43:00(Xem: 1914)
DTChinh_5
Tranh Đinh Trường Chinh.



Cũng đủ là sầu

 

gửi đi một nửa nụ cười

nửa kia giữ lại cho người, xa nhau

nhớ vòng ôm: ấm, sầu đau

nhớ quay nhớ quắt, ngờ đâu: yêu người!

dẫu như trăng, dẫu như gió, sẽ rời

dẫu tình chỉ đến bồi hồi trong mơ

mơ là mộng? mộng như thơ?

ngọt là chữ viết, tằm tơ rã rời

đem trang giấy trắng, bút ngòi

rõ ra: viết những ngậm ngùi, cho nhau

Thế thôi, cũng đủ là sầu !

 

*

 

Nhắp ngụm cà-phê

 

Nhắp ngụm cà-phê

trong góc hẹp thành phố

vị đắng không hàn gắn được

nỗi đau của em

em nghe cơn gió chướng

thổi về làm nhức nhối

những vết thương

anh đang ở đâu?

có ôm em thêm một lần nữa?

 

Ánh đèn thành phố

lấp lóa trong tách cà phê

tô vẽ sắc màu của thịt da cọ xát

tim em đập hối hả

kiếm tìm anh, người em khao khát!

 

Tiếng nhạc trong quán

như những giấc mơ dội về

những giấc mơ mình từng cùng nhau

chìm đắm

lời hát như cào xước nỗi đau

quả tim em bão tố… Buồn.

 

Em cố chặn đứng vòng quay vũ trụ

và những giọt cà phê sóng sánh

lôi kéo nỗi trống vắng bên trong

em nhớ anh

em nhớ anh

hơi ấm miên man, làm sao em tìm thấy…?

 

Chẳng biết có bao giờ anh nhìn thấy em lần nữa

và nếu anh có lúc đi ngang qua chốn này

dù trời mưa hay nắng

xin anh ôm em một lần

ôm em và nói…?

xin anh tưới hạnh phúc lên em

xoa dịu vết thương em dù chỉ một ngày

hãy cho trái tim em trú ẩn trong anh

và đừng bao giờ bỏ em một mình

được không anh?

 

Trong trí tưởng em bây giờ

chẳng còn nhìn thấy gì ngoài anh ra

em đứng lên bỏ tách cà phê

và thành phố lại đằng sau lưng

em bước đi trong nước mắt

và một linh hồn tan nát…

 

– ThụyVy

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Quê mình sông dài khác với quê người. | Quê mình biển rộng khác với quê người. | Quê mình núi cao khác với quê người. Quê mình mồ mả khác với quê người. | Quê mình cha mẹ khác với quê người. Quê mình vợ chồng khác với quê người. | Quê mình tình yêu khác với quê người. | Quê mình khác với quê người.
Trang thơ Chủ Nhật của nhà thơ Khaly Chàm, nhà thơ Hoàng Xuân Sơn và nhà thơ Trần Yên Hòa
Buổi ra mắt tuyển tập "Nguyễn Thị Khánh Minh, Bằng hữu & Văn chương – Tạp chí Ngôn Ngữ ấn bản đặc biệt" cho thấy sự đóng góp, quý trọng của nhiều nhà văn, nhà thơ đối với nhà thơ nữ này. Độ dày sách này là 544 trang, dày gấp nhiều lần các thi tập trước kia của nhà thơ nữ này. Nơi đây cũng lưu giữ những ký họa, tranh bìa, thủ bút, thơ tặng, bình luận từ hơn 40 văn nghệ sĩ cho Nguyễn Thị Khánh Minh, trong đó có các tên tuổi lớn như Thầy Tuệ Sỹ, Bùi Giáng, Đinh Cường, Đinh Trường Chinh, Trịnh Cung, Trương Đình Uyên, Lê Thánh Thư, Đỗ Hồng Ngọc, và nhiều người khác.
Sáng nay khi ra vườn | Em thấy một con chuột núi khá to | đang kéo một chiếc lá
Phải vòng quanh địa ngục/ Mới đến cửa thiên đàng/ Đừng trách người ngã mạn/ Hãy giận mình đa đoan…
ông cứ nhẩn nha mùa thơ cộc | tôi trâng tráo ca múa xập xình | đời người rồi cũng xuôi trảng lớn | giày ủng quăng rồi bước rộng rinh
em về đã nửa mùa đông | gió se sắt lạnh cả trong lẫn ngoài | có còn nơi đó dấu tay | có còn một chút tình ngoài tình trong
Thương hại thay đất nước không được biết | Ngôn ngữ nào ngoài ngôn ngữ mình | Văn hoá nào ngoài văn hoá mình | Thương hại thay đất nước mỗi hơi thở là tiền | Ngủ giấc mê của kẻ quá no nê
Thơ của ba nhà thơ Nguyễn Tánh Trần Cầm; Nguyễn Hàn Chung và Trần Yên Hòa