Thơ ThụyVy

14/10/202308:43:00(Xem: 1947)
DTChinh_5
Tranh Đinh Trường Chinh.



Cũng đủ là sầu

 

gửi đi một nửa nụ cười

nửa kia giữ lại cho người, xa nhau

nhớ vòng ôm: ấm, sầu đau

nhớ quay nhớ quắt, ngờ đâu: yêu người!

dẫu như trăng, dẫu như gió, sẽ rời

dẫu tình chỉ đến bồi hồi trong mơ

mơ là mộng? mộng như thơ?

ngọt là chữ viết, tằm tơ rã rời

đem trang giấy trắng, bút ngòi

rõ ra: viết những ngậm ngùi, cho nhau

Thế thôi, cũng đủ là sầu !

 

*

 

Nhắp ngụm cà-phê

 

Nhắp ngụm cà-phê

trong góc hẹp thành phố

vị đắng không hàn gắn được

nỗi đau của em

em nghe cơn gió chướng

thổi về làm nhức nhối

những vết thương

anh đang ở đâu?

có ôm em thêm một lần nữa?

 

Ánh đèn thành phố

lấp lóa trong tách cà phê

tô vẽ sắc màu của thịt da cọ xát

tim em đập hối hả

kiếm tìm anh, người em khao khát!

 

Tiếng nhạc trong quán

như những giấc mơ dội về

những giấc mơ mình từng cùng nhau

chìm đắm

lời hát như cào xước nỗi đau

quả tim em bão tố… Buồn.

 

Em cố chặn đứng vòng quay vũ trụ

và những giọt cà phê sóng sánh

lôi kéo nỗi trống vắng bên trong

em nhớ anh

em nhớ anh

hơi ấm miên man, làm sao em tìm thấy…?

 

Chẳng biết có bao giờ anh nhìn thấy em lần nữa

và nếu anh có lúc đi ngang qua chốn này

dù trời mưa hay nắng

xin anh ôm em một lần

ôm em và nói…?

xin anh tưới hạnh phúc lên em

xoa dịu vết thương em dù chỉ một ngày

hãy cho trái tim em trú ẩn trong anh

và đừng bao giờ bỏ em một mình

được không anh?

 

Trong trí tưởng em bây giờ

chẳng còn nhìn thấy gì ngoài anh ra

em đứng lên bỏ tách cà phê

và thành phố lại đằng sau lưng

em bước đi trong nước mắt

và một linh hồn tan nát…

 

– ThụyVy

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
anh sẽ ở bên em khi triệu triệu cây súng giơ lên và điên loạn / nhắm vào trẻ con đang ngủ trong nhà cha mẹ chúng / nhắm vào người hàng xóm không chịu cắt tỉa cây / nhắm vào người lái xe qua mặt
Ngoài hiên sương muối không gian đẫm Giò lan thấp thoáng đã đâm chồi Còn hai tuần nữa là đúng Tết Chẳng biết hoa nở có đúng thời?
đứa ngủ mở mắt sẵn sàng bắt trộm / đứa ngủ há mồm chuẩn bị đớp ruồi / lũ thao thức hả hê ê a không ngưng nghỉ ̶ ̶ ̶
Có ai buồn bã như người đói ăn cơm nguội, khi gần no phát giác cơm thiu. Chán hơn nữa nếu lấy vợ, gần sinh con, mới biết con của người khác. Cảm giác hôm nay như vậy. Không biết ngày mai ra sao?
vén mây tìm thơ lạc / treo mảnh tình lên cây / con chim nâu đến rỉa / thoáng chút buồn bụi bay /
Một bài thơ đầu năm của nhà văn Phạm Quốc Bảo.
Một bài thơ lung linh màu sắc và ngọt ngào âm điệu ngày đầu năm của nhà thơ Trần Mộng Tú. Mời đọc.
một đốm sáng / hình chữ nhật phía dưới / đó là lửa của tim / nhóm lên trời mùa đông / không đủ soi chữ nghĩa / một chút hiu hắt lòng