vắng nhà | not home

23/11/202314:43:00(Xem: 5886)
ghe trong
Ảnh: từ trang fb Nguyễn Quí Đức

 
vắng nhà

 

những trái ớt chín, khô héo trên cành

bình hoa tulip trên bàn, gục đầu ủ rũ

căn phòng không màu không mùi không vui buồn

chỉ những nốt lặng, trào ra từ cây piano

đậy nắp

 

người chết không hót không bay không nhảy múa

con hạc mào đỏ* xếp cánh thôi mơ thôi thơ

con chó thất lạc buồn rầu

ngọn gió vô tâm, xào xạc

không tin nhắn

 

trên tầng mây kia hay dưới lòng đất này

chả nhằm nhò gì nữa

trong nghĩa trang tâm hồn kẻ ở

sự vắng mặt của người đi**

là phần mộ vĩnh hằng.

 

 

Nguyên Yên

----


not home

chili peppers, ripe and shriveled on the vine
tulips on the table, softly wilted
the room neither bright nor dark, neither happy nor sad
just quiet notes spilling out from the piano
lid closed

the dead don’t sing, don’t fly, don’t dance
the red-crowned crane* folds its wings, dreams no more
the dog - adrift - in soundless grief
the wind rustling - no longer
whispering

above the clouds or beneath the soil
it doesn’t matter now

in the graveyard of a soul left behind
your absence**
is an everlasting tomb.


Nguyên Yên

* ”I’d like to see you in a dream as a red crowned Manchurian crain, spreading your wings up there in a marvelleous and joyful dance…” – n.q.đ viết về cuộc-sống-sau-cuộc-sống.

** Nguyễn Quí Đức (1958–2023) passed away on November 22, 2023, in Vietnam. He was a broadcaster, writer, editor, and translator of Vietnamese-American heritage. Born in Đà Lạt, Vietnam, he came to the United States in 1975 and later returned to live in Hanoi in the fall of 2006.

 

* ”I’d like to see you in a dream as a red crowned Manchurian crain, spreading your wings up there in a marvelleous and joyful dance…” – n.q.đ viết về cuộc-sống-sau-cuộc-sống.

** Nguyễn Quý Đức (1958-2023), từ trần ngày 22/11/2023 tại Việt Nam. Ông là nhà phát thanh, nhà văn, biên tập viên và dịch giả người Mỹ gốc Việt. Nguyễn Quí Đức ra đời tại Đà Lạt, Việt Nam, ông sang Mỹ năm 1975 rồi về sau trở về sống ở Hà Nội vào mùa thu năm 2006.

Ý kiến bạn đọc
28/08/202413:59:00
Khách
Một bài thơ hay!
Cám ơn tác giả.
Ngọc Phụng
24/11/202306:03:58
Khách
Anh Đức đã biến.... tất cả biến ... trở thành không!
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Qua khu rừng lau chiều rất ốm cọng dài ôm cọng ngắn hấp hiu làm sao ngắt được lùm hoa sóng níu ngọn thương thân bãi dập dìu
Cây xanh trên miễu đình | Hưởng bốn mùa cúng vái | Quỳ lạy những hình nhân | Thấm đẫm mùi nhang khói
Ngày 17 tháng 9 năm 2025, thi sĩ “Công giáo” Lê Đình Bảng đã bước vào độ tuổi thượng thọ. Ông đã chính thức đạt 83 tuổi Tây và 84 năm tuổi ‘Mụ’. Một độ tuổi cần nghỉ ngơi, an dưỡng tuổi già. Song với tình yêu văn chương, chữ nghĩa và đặc biệt là niềm tin vào tôn giáo, ông vẫn như một thanh niên tráng kiện, đầy đức tin và nhiệt huyết, khi cho ra mắt thi phẩm thứ 25, sau rất nhiều tác phẩm nổi tiếng với nhiều thể loại khác nhau như văn xuôi, nghiên cứu lịch sử, tôn giáo...sáng tác kể từ năm 1967 miệt mài cho đến nay...
Thật sự chúng ta có cần/ Dựng lên hình ảnh của một người lính miền Bắc / bị người lính miền Nam thiêu sống / Mới nói lên được nỗi đau / Của cuộc nội chiến 20 năm / Chúng ta chưa đủ đau đớn / Cảnh người một dân tộc cùng màu da cùng tiếng nói / Cùng mang họ Nguyễn,họ Trần / Truy cùng đuổi tận / Căm thù,chém giết nhau / Bằng tất cả chồng chất oán hờn / Để nhân danh một chủ nghĩa nào đó
có lúc ngồi bên cửa sổ | tâm hồn lâng lâng | anh đưa em tách trà
... Thơ Trần Hạ Vi là sự hòa quyện giữa triết lý hiện đại, cảm xúc nữ tính và nhịp điệu đời sống, nơi mỗi câu chữ đều vừa biểu đạt, vừa phân tích, vừa soi chiếu – để người đọc vừa thấy mình trong đó, vừa ngỡ ngàng trước phát hiện mới về bản thân và thế giới. Phong cách này không chỉ làm nổi bật những xúc cảm đời thường được khúc xạ qua trí tuệ và ngôn từ, mà còn tạo nên một không gian thi ca nơi con người và thời đại, thân xác và ngôn từ, tình yêu và tự do cùng nhảy múa, vừa thật vừa mơ, vừa gần vừa xa, vừa dịu dàng vừa sắc sảo....
ở bên tả ngạn sương mù | áo em dính hạt mù u đến giờ | nhớ chờ anh nhé ngu ngơ | tàn cây cơm nguội đôi bờ còn thương
sau cùng thì Ba không cần nó nữa | cái thẻ có hiệu lực | hai năm hay ba năm | để được tạm trú trên đất nước của mình
Tới rồi mùa thu | Vẫn còn nắng. chưa thấy mù | Sẽ bưng mấy chậu phù du vô nhà