Tháng Chạp

23/12/202310:06:00(Xem: 3008)
Fog 48x48 2006
Tranh Nguyên Khai.

 

1.

Tháng Chạp

     Ngày thoi thóp

          Vòm phong rũ rượi bóng hương khê.

 

2.

Tháng Chạp

     Đàn chim thiên di xuôi nam

          Để lại đêm tối trăng cùng tiếng hát nỉ non.

 

3.

Tháng Chạp

     Mưa ký ức

          Vẫn dội về tầm tã những hoài vọng tang thương.

 

4. (Tặng Janine)

Tháng Chạp

     Giọt lệ nóng lăn tròn những nhiễu nhương

          Lời ai điếu không đủ tỏ khúc nôi ngày chia biệt.

 

5.

Tháng Chạp

     Bóng tối chưa quen mặt trần gian

          Đã biệt mù vội vã chìm sâu trong huyền tẫn.

 

6.

Tháng Chạp

     Tiếng núi ngàn gió chướng

          Gào rú trong đêm thâu. Vật vã.

 

7.

Tháng Chạp

     Không hẹn cùng tan biến cả

          Chỉ còn những đám mây trắng lững lờ trôi.

8.

Tháng Chạp

     Ôi mưa mau

          Chỉ đủ run bờ môi ướt.

 

9.

Tháng Chạp

     Chỉ còn ta ở lại bên hiên vắng

          Ngậm ngùi chợt nhớ lại thêm một lần tiễn biệt.

 

10.

Tháng Chạp

     Bàn tay tê cóng

          Lần mò tìm một lối về u cư.

 

– Trịnh Y Thư

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
là khi nước mắt khô đi | mọi thứ đều trở nên dư thừa | hiểu biết càng vô hiệu | những đốm loang không thể tẩy xóa
Tôi trôi tuổi ấu thơ, từ quê hương cùng khổ, rau dưa khoai sắn / Tôi trôi từ chợ quán rường, cái đình làng, ngôi trường tiểu học, áo lấm lem màu mực tím mẹ mới mua, cùng cây viết lá tre, trang giấy tự túc, vàng khè, không trông rõ chữ...
Rõ ràng, có tai không nghe, | có mắt không thấy, | có tay chỉ thòng lòng, | có chân chỉ đi lui đi tới, | duy nhất có miệng, người nói không ngừng.
tình yêu lạnh như biển | những cái giống không cùng đời | có thể là một vì sao nhỏ bé | có thể là một nét mày hung tợn | trả treo trước gi
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Thy An...
Thành phố cháy hết cây cỏ. | Những tàng dừa nhớ gió. | Những đỉnh thông khát nước. | Sao tình yêu chưa sôi sục trong em?
Thơ của ba nhà thơ: Nguyễn-hoà-Trước, Trần Hạ Vi, Trần Yên Hòa...
Kể lạ, ở “nước non mình”, bút hiệu của các nhà sáng tác qua nhiều lãnh vực văn chương, thi ca, âm nhạc, hội họa, nghiên cứu phê bình, truyền hình, báo chí, diễn viên, có bút hiệu/danh, là Sơn [không kể Sơn ở đầu như Sơn Nam, Sơn Tùng, Sơn Vương…] là đông vô số kể. Thiếu Sơn, Triều Sơn, Trúc Sơn, Phạm văn Sơn, Trịnh Công Sơn, Mai Sơn, Phong Sơn, Vân Sơn, Trần văn Sơn, Linh Sơn, Trần Áng Sơn, Từ Sơn, Vinh Sơn, Tiến Sơn, Cao Sơn, Ngô văn Sơn, Lê Thái Sơn, Nguyễn Lê La Sơn, Lê Tây Sơn. Chu Sơn, Tùng Sơn, Hoài Sơn, Đào Bá Sơn…Trong đó hai ông Sơn thi sĩ là….đáng yêu nhất. Nguyễn Đức Sơn và Nguyễn Bắc Sơn. Đáng yêu, vì hai ông này đều có tài, đều có cái lạ trong thơ, lẫn ngất ngư, ngất ngưỡng, ngất ngây trong đời sống.
ôi màu xanh bể dâu ngút ngàn | truy lùng những lóng mây tự ải | giữa bầu trời hắc ín | rúc đầu những chú ve non | làm mồi cho lũ bọ đất
đàn bà càng già càng khô khan | đàn ông càng già càng nhiều cảm xúc | kích thích tố giảm theo thời gian nên sự dịu dàng và tóc của người nữ ngày càng bớt mượt | và anh hùng tính của người nam ngày càng trượt xuống đồi