bi kịch

09/01/202412:49:00(Xem: 2578)
bong nam 12-15
Minh họa: Đinh Cường

 

sự tàn bạo

hình dung

chiếc nôi bé, hòn than to nhìn vào mặt lương tâm nhân loại

 

trái tim run rẩy nói

lời tiên tri sống

Ác sẽ không giật được chiến thắng sau cùng

 

chúng ta nghe tiếng ồn

xe tăng tiến về nơi con tin giam giữ

trên kiến trúc, trên đầu trần, đạn pháo rơi xuống cùng tốc độ

không bao giờ nữa, quân khủng bố

bằng mọi giá. không

 

đạn pháo rơi

cùng tốc độ, ngày đêm

trẻ ngờ ngạc kéo lên từ gạch vụn

cạn đã lâu, sữa ấm

bụi và máu, nơi trí nhớ bắt đầu

 

nằm cạnh nhau

người thân cùng người lạ

phước nếu được ngủ yên trong mồ chung đó

khi nhà thương bỏ trống và xe ủi đi qua

 

chúng ta vẫn đang nghe

      nhưng tiếng ồn làm màng nhĩ ta rách đi một nửa

chúng ta vẫn nhìn

nhưng tàn ác chói chang làm mắt ta chỉ một nửa hé ra

 

chảy từ bắc xuống nam

con rạch. và ngược lại

ầm ầm dòng suối

tung tóe văng những tinh thể hận thù

 

không còn sức hấp thu

nghiêng đầu

câu kinh và con rắn

một thời cho hoà bình một thời cho chiến tranh

một thời cho đột công một thời cho tận diệt

 

lời tiên tri vẫn sống

nhưng để bảo vệ mình, trái tim run sợ đã tê đi

 

kc Nguyễn

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
ý hẳn trời là mây sao | nơi tồn đọng của điệu chào mân côi | về tôi về giữa núi đồi | về tôi chút nắng và môi thầm thì
Thơ của hai thi sĩ: Trần Yên Hòa & Quảng Tánh Trần Cầm...
Thơ của hai thi sĩ: Thy An & Lê Minh Hiền
Thơ của các nhà thơ Nguyễn Quốc Thái, Nguyễn Thị Khánh Minh, Lưu Diệu Vân, Trần Hạ Vi, Trần Hoàng Vy.
Thơ của Quảng Tánh Trần Cầm & Nguyễn Hàn Chung
Bước huyền đồng trôi nhẹ | tay với hái sắc màu | đi. ta đi về nhé | nữa, cơ cầu có nhau
Anh - một tình yêu khái niệm | Chiều nhuốm chiều | Em nhuốm anh...
em ngồi đấy. từ xưa. giờ mà rồi đi biệt chỗ ta hẹn cùng em thùy dương. em. mông lung tỳ lưng phướn ngả một vùng y sa
[ lặng nghe tin anh Sỹ, Bùi Hồng ]
Mất một sự sống thân thiết từng sống chung | Mất một mảnh đời la liệt kỷ niệm | Mất nhắc nhở mình sẽ mất nhiều hơn | Làm người cuối cùng là mất hết.