Bài học

24/01/202409:46:00(Xem: 3056)
Dinh Cuong_Người Chụp Bắt Đại Hồ Cầm
Minh họa Đinh Cường


1.

Ngày 24 tháng 4 năm 2013
một người mẹ ở cà mau treo cổ giữa nhà
lá thư tuyệt mệnh mong có tiền phúng điếu cho chồng tiếp tục ở lại nuôi ba đứa con
trong thư chị xin chính quyền một cái sổ hộ nghèo
nếu không các con chị sẽ thất học
báo viết rằng quan tỉnh xúc động mãi
tự tử là công ăn việc làm cuối cùng của người đàn bà
làm ăn bằng cách tự treo cổ mình lên
tôi không biết chị có thành công không

2.

mười năm sau một người mẹ khác ở huế treo cổ
để lại 400 nghìn đồng cho 4 đứa con
tôi không biết chị đã buộc sợi dây thừng vào đâu
vì 5 mẹ con không có nhà
cái chết rất xúc động
không biết 4 đứa trẻ đã được cấp sổ hộ nghèo chưa
ai ở thành phố mộng mơ
xin hỏi giùm tôi

3.

mấy ngày trước một cặp vợ chồng ở trà vinh bị kết án 23 năm tù giam
vì bán đứa con út
để có tiền nuôi ba đứa lớn
giờ thì tất cả mồ côi
ngồi ngóng vào nhà tù đợi cha mẹ về
tôi muốn nói vài lời đạo lý nên cố tìm cách liên lạc với ông bà mấy đứa trẻ
nhưng họ không có điện thoại
họ còn đi cắt lục bình trên sông về đan giỏ
bán lấy tiền nuôi cháu
tôi ước họ được phong tặng danh hiệu nhà nghèo
nhưng dễ gì
vì nghèo như một chiến công hiển hách
người ta còn bận xây dựng nông thôn mới
không ai được phép nghèo

4.

Có nhiều người đã chọn treo cổ
tại sao các người lại bán con
mà không tự treo cổ mình lên
để làm thành những cái chết thật xúc động?
bán con
đó là một tính toán thật sai lầm
tuy không chắc việc tự treo cổ mình lên có thể giúp các người có được sổ hộ nghèo
nhưng ít nhất cũng khiến người ta xúc động
bài học là treo cổ
đừng bán con
hãy làm họ xúc động
đừng làm họ khó chịu.

Thái Hạo
21-1-2024

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hôm nay mặt trời đã không muốn sáng / Bởi tiếng chim ca im bặt trên cây / Đôi mắt em thơ bỗng nhiên khép lại / Không được hân hoan mừng đón một ngày...
đêm bước qua khu phố tạp nhạp / quày quả sau cơn mưa bất chợt / gió lạnh từng chập vi vu...
mặt trời mặt trăng chiếu sáng nhân cảnh phì nhiêu / núi đồi bầu ngực vuông tròn / phập phồng hơi thở trần gian / suối sông mãi là bạt ngàn / một đời phiêu lãng / trôi theo sương khói...
Ta loài cỏ chưa một lần bén rễ / Trên đất này ta là khói bơ vơ / Phải đêm xưống hay bình minh ló dạng / Mặt trời hồng chưa một bước đi xa...
Có ai thật sự thấy thi sĩ? | Có ai thật sự hiểu thơ? | Thơ vẽ hoa Hướng Nguyệt | tròn như trăng | cánh trong như gương | nhìn thấu thế giới nhụy như viễn vọng kính nhìn vào không gian.
Những khúc thơ ngắn của nhà văn Trần Hoàng Vy. Cảm xúc cô đọng, bất ngờ...
phân thân ̶ ̶ ̶ bạn nói phân thân / nhẹ nhàng tách rời khỏi xác / lênh đênh trên dòng chảy vô hạn / bềnh bồng trong bầu sinh quyển phi trọng lượng / như lạc vào một bức tranh chagall...
Trong thơ ta có gió / Để tháng ngày ngao du / Trong thơ ta có núi / Đứng bên bờ ưu tư...
Gerald McCarthy vào Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ năm 17 tuổi, phục vụ tại Việt Nam trong hai năm 1966-1967, trong Tiểu Đoàn 1 Công Binh Chiến Đấu Hoa Kỳ (1st Combat Engineer Battalion) tại Chu Lai và rồi tại Đà Nẵng. Sau một nhiệm kỳ trong quân ngũ, McCarthy đào ngũ, bị bắt vào một nhà tù dân sự rồi chuyển vào quân lao. Những bài thơ đầu tiên của ông gom lại ấn hành trong thi tập War Story, ghi lại các suy nghĩ với kinh nghiệm tại Việt Nam. Sau đó, ông tham gia các hoạt động phản chiến và in nhiều thi tập khác. Nhà thơ D.F. Brown sinh năm 1948 tại Springfield, Missouri. Ông phục vụ trong Lục quân Hoa Kỳ từ 1968 tới 1977, trong đó từng giữ nhiệm vụ lính cứu thương trong tiểu đoàn Bravo, 1/14th Infantry tại chiến trường Việt Nam các năm 1969–70. Năm 1984, Brown in tập thơ đầu tay, nhan đề Returning Fire, trong đó, bài thơ ngắn nhất có nhan đề ghi bằng tiếng Pháp “L’Eclatante Victoire de Khe Sanh” (Chiến Thắng Huy Hoàng tại Khe Sanh).
Mariupol | không phải Sài gòn | mà trái tim tôi nặng trĩu | có bất công không | tôi và trái tim | đã chồng bốn mươi bảy năm của nỗi đau trường kỳ lên vai Mariupol