Trừ Tịch

03/02/202413:40:00(Xem: 2597)
hoa mai
Photo: Nguyễn Lập Hậu

 

em gở vòng tay đêm, choàng dậy

những tia chớp đuổi nhau

tiếng sấm gầm, tiếng bầu trời nổ tung

nghìn hạt thuỷ tinh đen

mưa tháng chạp

 

những trang đời, lật chậm

nhìn thẳng nhìn nghiêng dấu mực

ba trăm sáu mươi lăm quanh quẩn

ngày cạn rơi vào trong những ngày sâu

 

dấu tình yêu đầu

rơi vào dấu tình yêu bỏ chạy

sao đầy mắt

rơi vào vực không đáy thời gian

 

còn, là đêm

trừ tịch với nghĩa đen của nó

 

mở cửa kính, mời cơn gió

vòng lưng chặt, tay anh

hơi ấm lan từ môi

các vì sao mọc lại và ta thôi không đếm

 

mời về, hồn cha mẹ

xoa dấu mực thâm

kể chuyện vầng trăng cùng hoa lài thơm ngát

mời về

người bạn bể dâu mang đi mất

kể chuyện tình con nít

mời về

tràng pháo của những ngoài-tầm-tay, nuối tiếc

khi nghìn hạt thuỷ tinh đen tiếp tục rơi

 

kc Nguyễn

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đen đúa. Sần sùi. Không đáng một xu / Dzụt gốc xoài. Quạ không thèm mổ / Quăng tận ổ. Kiến không thèm bu / Phơi giữa trại tù, cai tù không ngó
Loang loáng / chuông ngân / vong hồn những hạt bụi
Vũ Hán Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X người nhốt người trong đó không hề nghĩ họ sẽ sống thế nào nếu không còn thuốc nếu không còn thức ăn
Anh ở đâu ra vậy anh yêu / Hình như chúng ta từng gặp nhau
Biêng biếc làm sao chàng mây / vừa nhặt được màu xanh của ký ức
Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu tên thật là Nguyễn Khắc Hiếu, sinh ngày 8 tháng 5 năm 1888 (tức ngày 29 tháng 4 năm Mậu Tý), tại làng Khê Thượng, huyện Bất Bạt, tỉnh Sơn Tây, nơi có núi Tản sông Đà. Thân sinh ông là Nguyễn Danh Kế, đỗ Cử nhân, từng giữ chức Ngự sử trong kinh. Mẹ là Lưu Thị Hiền, cũng có sách ghi là đào Nghiêm, vốn là một đào hát, nổi tiếng tài sắc, giỏi văn thơ.
tôi phải trở lại những ý tưởng lần thứ hai / khi mưa mặc áo choàng xám đi quanh lâu đài
Rừng ngưng thở / thức / chíu chít tiếng chim
Lửa ! Lửa ! Lửa ! / khắp nơi, biết chạy về đâu
Núi chiều nay đã quay về chờ đợi. Còn gì đâu những hò hẹn trong đời.